Hồn Thuật
Tác Giả: VôSongLinh
xem tại
Chương 353: Viện Trợ Xuất Hiện
Hừ lạnh một tiếng, đại đao sau lưng Văn Lục cấp tốc bay ra. Quanh thân liền xuất hiện hai Long Ảnh gầm thét vươn trảo chộp tới.
“Oanh… oanh…”
Trung niên mặc bộ long giáp bị phản lực đẩy lùi trở lại vài bước, trong khi đó Văn Lục bị giật văng tới hơn trăm mét mới đứng vững. Sắc mặt cả hai người liền trở nên cổ quái. Người trung niên thực tế chính là một thuồng luồng khác sau nhiều năm tu luyện đã tiến hoá chính thức trở thành Long Tộc hiệu là Ngoạ Long. Hơn nữa tu vị cao thâm, đã biến đổi thành nhân hình. Cũng không biết vì lý do gì sức mạnh của người mà Hoả Phượng Hoàng gọi là Long Ca này giảm sút, tuy nhiên thực lực của hắn vẫn cao hơn nhiều so với tưởng tượng của Văn Lục.
Trong khi Văn Lục đang nhíu mày thì Ngoạ Long cũng giật mình kinh hãi. Mặc dù năm xưa bị đả thương, nhưng hắn vẫn biết rõ thực lực của mình ít nhất cũng phải trên cấp mười, gần tới cấp mười một của tu luyện giả. Tuy nhiên tu thuật giả trẻ tuổi Đại Việt trước mắt tu vi còn chưa vượt qua cấp chín đã đánh gần ngang tay với hắn, đủ thấy thiên phú kinh người của những tu thuật giả trẻ tuổi trước mắt.
Điều làm Ngoạ Long lo lắng là nhóm tu thuật giả trẻ tuổi ngoài kia đang hợp sức kết thành đồ án kỳ quái khiến tâm tình của hắn cũng cảm thấy bất ổn.
Quả nhiên không ngoài dự liệu của Ngoạ Long, nhóm người Kiệt Hào lợi dụng Văn Lục kiềm chế đã rảnh tay công kích về phía năm con thuồng luồng. Chỉ thấy nhóm người Kiệt Hào vây Na Na vào giữa. Kiệt Hào, Vân Trọng, Hàm Tiếu tiểu muội, và Vân Nhi chia ra làm hai cánh, truyền lực lượng vào trung tâm. Lại thêm Hương sát thủ kết xuất đồ án khiến ngũ hành tương sinh trở nên biến dị thành những lực lượng cường đại như phong lôi, giải…
Hương sát thủ cầm một lá cờ nhỏ kết ấn, những lực lượng biến dị lần nữa kết hợp theo các quy tắc huyền ảo rồi đột ngột phất ra. Từ trên nhóm người Vân Trọng đều toát ra lực lượng cường đại hình thành hư ảnh linh thú Hạc cấp cấp bắn ra ngoài.
Linh thú Hạc là cũng được xếp vào nhóm linh thú đồ đằng của người dân Đại Việt, và được hiển thị trên quốc bảo Trống Đồng há có thể khinh thường. Linh thú Hạc vừa bay ra, liền há miệng khiếu lên một tiếng vang vọng rồi đột ngột xuyên toa không gian, bắn thẳng tới năm linh thú họ nhà thuồng luồng khiến bọn chúng giật mình kinh hãi.
Thông thường, rắn và phi cầm đều là kẻ thù một mất một còn. Những cuộc chiến của bọn chúng luôn luôn là kịch liệt và đầy tính nguy hiểm trí mạng. Tuy nhiên nếu thực lực hai bên không quá chênh lệch thì lợi thế luôn thuộc về họ nhà phi cầm.
Cho nên dưới sự kết hợp của nhóm người Kiệt Hào, hư ảnh linh thú Hạc một khi phóng ra, ngay cả Văn Lục cũng phải tránh mũi nhọn chứ đừng nói tới đám linh thú thuồng luồng này.
Bất quá chờ đám thuồng luồng phản ứng thì đã muộn. Hư ảnh linh thú Hạc thiên về công kích linh hồn, cho nên một khi đã xuất liền như thuấn di xuất hiện ngay trước mặt đối phương. Hơn nữa lại không nề hà bất cứ phòng thủ vật lý lẫn phép thuật nào mà tấn công. Cho nên tu luyện giả trên địa cầu thường truyền ngôn lẫn nhau: “để tu thuật giả Đại Việt kết trận phóng xuất ra hư ảnh Linh Hạc là một điều cực kỳ nguy hiểm”.
‘Kí…u…”
“A…a….”
Hư ảnh Linh Hạc vừa lướt qua, cả năm tên thuồng luồng đều hét thảm, miệng mắt ngập máu. Ngay cả thân thể không còn giữ vững được trên không trung, tất cả đều rớt xuống mặt hồ rộng lớn trên núi Thiên Cẩm Sơn.
Tình huống diễn ra quá nhanh khiến cho Anh Vũ và Hoả Phượng Hoàng đứng phía cánh trái không kịp phản ứng thì “Ngũ Long Vô Địch” đã đại bại. Hoả Phượng Hoàng hai mắt vốn dĩ lập loè ánh lửa bỗng chốc như được thổi bùng lên. Miệng nàng giận giữ quát:
- Các ngươi dám!
Nói đoạn cả người nàng liền bắn vút tới, hai tay dang ra hai bên như thể chim công xoè cánh. Một loạt phượng vũ hư ảnh bắn vút ra như ngàn vạn mũi tên mang theo sức nóng khủng khiếp khiến không gian một trận vặn vẹo. Hương sát thủ mặt vẫn lạnh lùng như chiếc mặt nạ bạc nàng đeo. Nghe thấy Hoả Phượng Hoàng quát, khoé miệng nàng khẽ nhếch:
- Có gì mà không giám! Cả ngươi ta cũng đánh.
Miệng vừa nói, lá cờ trên tay Hướng sát thủ đã phất ra một đường vòng cung kỳ diệu. Lập tức hư ảnh Linh Hạc còn đang theo đà phóng qua “Ngũ Long Vô Địch” lại đột ngột biến mất lần nữa.
Anh Vũ đứng ngoài xa thấy cảnh này liền kinh hô nhắc nhở:
- Không tốt! Lại xuyên toa không gian.
Đợi Hoả Phượng Hoàng kịp phản ứng, hư ảnh Linh Hạc đã bất kể ngàn vạn hoả phượng vũ mà xuyên thẳng tới trước mặt Phượng Hoàng.
Thực tế Văn Lục đã đoán sai lần nữa. Anh Vũ hoàn toàn không phải là giúp bên nào. Nàng thật ra đang phân vân, cho nên khi thấy Hoả Phượng Hoàng lâm vào nguy kịch, nàng bản năng hô lên. Tuy nhiên sau khi kinh hô, khuôn mặt nàng lại không khỏi thêm buồn phiền.
Nguy cơ trước mắt, Hoả Phượng Hoàng lại không một chút nhíu mày, hẳn là đã lường trước được tình huống.
Quả nhiên hư ảnh linh thú hạc vừa muốn xuyên toa qua người nàng. Lập tức hai tay đang dang rộng của nàng chợt thu về đan chéo trước ngực. Trước sự sửng sốt của đám người Kiệt Hào, hai tay nàng bỗng nhiên biến thành một bộ cánh xinh đẹp lóng lánh ánh lửa. Ngoài sức tưởng tượng của mọi người, cặp cánh của Hoả Phượng Hoàng rung động với tần số cực nhanh khiến không gian vặn vẹo. Cặp cánh lần nữa xoè ra… nàng biến mất khỏi vị trí…
Hư ảnh linh thú Hạc lần đầu tiên thất bại. Thật không nghĩ tới đối phương lại là một hảo thủ về không gian. Nàng không những tạo ra những chấn động phá giải sự phong toả của trận pháp linh thú hạc lại còn có khả năng thi triển thuấn di trong thời gian còn ngắn hơn sự xuyên toa của hư ảnh Linh Hạc.
Tới lúc này cô nàng sát thủ mới chợt nhớ ra đối phương không phải là tu luyện giả mà là một linh thú. Hơn nữa