Hồn Thuật
Tác Giả: VôSongLinh
Chương 367: Một Đường Bắc Tiến(2)
Nghe Hồn Ngọc tuyên bố nhiệm vụ, mọi người bất tri bất giác nhíu mày. Dường như Việt Nam không có thành phố nào nổi tiếng rằng “lắm quỷ nhiều ma” như trong nhiệm vụ có nói. Tuy nhiên đi kèm với lời tuyên bố nhiệm vụ bao giờ cũng có một hình ảnh bản đồ cụ thể được truyền vào não hải mọi người.
Văn Lục trầm ngâm một lát, lấy ra một tấm bản đồ chi tiết của Đại Việt thời gian hiện tại rồi lặng lẽ so sánh. Năm người còn lại cũng xúm lại thầm tính toán. Kết quả… đều làm cho cả sáu người trong tổ đội quái vật số mười hai kinh ngạc. Điểm sáng tại bản đồ hư ảnh trong não hải nếu đem so với địa điểm cụ thể ở bản đồ trên tay Văn Lục thì nơi kia gọi là… Đà Lạt.
Văn Lục nhìn mọi người một lượt thấy ai cũng lắc đầu. Hiển nhiên Đà Lạt nổi tiếng với những chuyện ma quái như căn nhà ma, ván cờ ma quỷ, khu đồi oan hồn… nhưng cũng không đến nỗi bị quy kết vào “thành phố lắm quỷ nhiều ma” chứ. Những chuyện như vậy ở thành phố nào mà chẳng có vài ba mẩu chuyện đồn thổi khiến người dân thường vừa e sợ lạivừa hào hứng “góp gió thành bão”.
Duy chỉ có cô nàng sát thủ là đưa tay khẽ nâng nâng mặt nạ bạc rồi không chắc chắn lắm nói:
- Dường như hồi còn nhỏ xíu, Hương có nhìn qua tư liệu nào đó nói về Đà Lạt. Nó dường như là một thành phố không đơn giản như mọi người tưởng tượng.
Văn Lục cùng mọi người hồ nhi nhìn cô nàng sát thủ. Một lát ánh mắt hắn sáng ngời, lôi từ trong Mầm Thế Giới ra một quyển “Đại Việt Bách Khoa Toàn Thư”. Những người còn lại nhìn thấy vậy đều nhún vai nhìn nhau tặc lưỡi không ngớt:
“Lão đại quả nhiên là lão đại. Biện pháp như vậy cũng có thể nhanh chóng nghĩ ra.”
Mọi người đồng loạt tập trung tinh thần đưa vào trong “Đại Việt Bách Khoa Toàn Thư”, dọc theo danh mục vùng miền mà chọn xuống phía cao nguyên, hướng thành phố Đà Lạt hiện tại mà xâm nhập tới.
Hiện ra trước mắt nhóm người Văn Lục là một tràng cảnh choáng ngợp đến kinh ngạc. Mọi người đều thấy đó là thành phố sầm uất với vô số mái nhà gỗ cổ kính, cùng những con đường lát đá rộng dãi cùng ngàn vạn người người nô nức, tấp nập đi lại... Những ngôi nhà ở đây được làm theo kiến trúc cổ Đại Việt, khung nhà chủ yếu làm bằng thân gỗ lớn, mái vòm cong cong… vừa mang nét trang trọng lại vừa tô điểm thêm vẻ cổ kính.
Điều làm nhóm người Văn Lục kinh ngạc là xen lẫn với những toà nhà rộng lớn là rất nhiều những toà nhà gỗ cao tới vài tầng, thậm chí có căn lên tới vài chục tầng…
Chỉ với vật liệu gỗ, quả thật cả sáu người đều không nghĩ tới những người dân thường ở đây lại có thể làm nên một điều kỳ diệu như vậy.
Lúc này, một vị nữ tử mặc một bộ áo dài cổ truyền Đại Việt màu trắng nhẹ nhàng bay lên không trung, nơi tinh thần của sáu người tổ đội số mười hai đang kết tụ thành hình ảnh hư ảo. Nhóm người Văn Lục cũng không ngạc nhiên trước sự xuất hiện của vị nữ tử, tất cả đều nhận ra đây chính là “người chỉ dẫn” trong “Đại Việt Bách Khoa Toàn Thư”. Trong cuốn sách này, mọi thứ hầu như được mô phỏng thực thể như mọi người đang được đi dạo trong một hoàn cảnh chân thật khiến những thông tin của “Đại Việt Bách Khoa Toàn Thư” được mọi người đọc cảm nhận sát thực nhất về sự kiện hay sự vật mình muốn tham thấu.
Vị nữ tử “hướng dẫn viên” bay lên rồi khẽ cung tay cúi người, miệng ngọc xinh đẹp thốt lên những lời nhẹ nhàng dễ dàng đi vào lòng người:
- Chào mọi người! Tôi tên là “Thị” .Tôi có thể giúp gì ọi người đây này?
Mặc dù biết đây chỉ là một “trí tuệ nhân tạo” hay nói đúng hơn là linh hồn của “Đại Việt Bách Khoa Toàn Thư” chỉ làm theo lời người đọc, nhưng sáu thành viên tổ đội số mười hai vẫn tự giác cúi người chào lại. Na Na và Vân Nhi còn tíu tít chạy tới hưng phấn nói:
- Oa! Chị thật xinh đẹp…
- Lại có giọng nói thật ngọt ngào nữa…
- Chúng em muốn tìm hiểu lịch sử về thành phố bên dưới này đó?
- Tại sao nó lại cổ kính và sầm uất như vậy? Em nhớ hình như nó thực tế không có được như thế này. Mãi về sau ông tây gì gì đó phát hiện ra nó mới được khai thác và trở thành một thành phố hiện đại mà.
- Điều bí ẩn gì đã xảy ra vậy chị?
- Có phải thành phố này lắm ma lắm hay không ni?
- Giả sử có nhiều ma thì chị ở đây hoài hông có sợ ư?
….
Một loạt câu hỏi được hai nàng ríu rít đưa ra khiến vị nữ tử hướng dẫn viên cũng phải ngây người hồi lâu mới có thể sắp xếp lại một lượt.
Nàng nhẹ nhàng mỉm cười rồi nói:
- Những điều mọi người hỏi, câu trả lời đều có thể tìm thấy trong lịch sử của thành phố này.
Nói đoạn nàng chỉ xuống thành phố cổ kính mà sầm uất phía dưới và bắt đầu thao thao bất tuyệt:
- Trước đây, khi khu vực này từ biển hình thành nên đất liền, nó trở thành một vùng đất phì nhiêu, lắm tài nguyên khoáng sản. Cộng với điều kiện khí hậu phù hợp và linh khí cực kỳ xung túc, nó nhanh chóng được người Đại Việt cổ chọn làm nơi định cư, và rất nhanh nó trở thành nơi sầm uất như mọi người nhìn thấy.
Lúc này tu luyện giả Đại Việt cùng dân thường sống cùng nhau nên có những công trình cùng những sự kiện vượt xa sự tưởng tượng của người hiện đại cũng là chuyện bình thường.
Các vị