Hôn Trộm 55 Lần

Quà Sinh Nhật Tặng Anh (4)


trước sau

Không biết có phải do vừa mới thấy tấm hình kia trong điện thoại Kiều An Hảo hay không, mà Kiều An Hạ từ trên khuôn mặt tươi cười của Kiều An Hảo, mơ hồ thấy được một chút vội vàng cùng vui vẻ.

Vẻ mặt Kiều An Hạ như bình thường gọi nhân viên tính tiền, rồi cùng Kiều An Hảo đi thang máy xuống lầu, rất thờ ơ hỏi một câu: "Kiều Kiều, Hứa Gia Mộc đối với em như thế nào?"

Cái vấn đề này, Kiều An Hạ không chỉ hỏi Kiều An Hảo một lần, Kiều An Hảo nghiêng đầu, giọng nói mang theo một chút hồn nhiên: "Chị, cái vấn đề này sau khi em cùng anh Gia Mộc kết hôn, đã hỏi em nhiều lần rồi."

"Lo lắng cho em sau khi cưới lại không hạnh phúc." Lúc ban đầu hỏi, chính xác là bởi vì lo lắng, bởi vì sợ trước đó mình làm những chuyện thẹn với Kiều An Hảo, mang đến bất hạnh cho con bé, nhưng lần này hỏi, là bởi vì cô muốn biết, Kiều An Hảo cùng Lục Cân Niên lén lút ở chung một chỗ, có phải là vì Hứa Gia Mộc đối xử với con bé không tốt hay không?

Lời nói quan tâm yêu thương của Kiều An Hạ, khiến cho nụ cười trên mặt của Kiều An Hảo càng trở nên ấm áp động lòng người, mặc dù cô biết rõ người mình cưới không phải Hứa Gia Mộc, lại vẫn vì để cho Kiều An Hạ an tâm, tiếp tục che dấu lời nói dối ấy: "Sao lại không hạnh phúc a, anh Gia Mộc đối với em vẫn rất tốt, chị cũng không phải là không biết."

Thật ra thì điều Kiều An Hạ muốn hỏi chính là, nếu như Hứa Gia Mộc đối với em rất tốt, thì tại sao em và anh của anh ta lại vụng trộm ở chung một chỗm nhưng, lời nói khắc nghiệt như vậy, Kiều An Hạ vẫn không thể hỏi được, sợ nhìn thấy sự khó xử của Kiều An Hảo, sợ hủy hoại tình chị em giữa hai người, vì thế cuối cùng, Kiều An Hạ chẳng qua là nhấn mạnh hỏi một câu: "Thật sự rất tốt sao?"

"Thật sự rất tốt." Kiều An Hảo cũng không biết trong lòng Kiều An Hạ suy nghĩ cái gì, mặt mày điềm nhiên nhìn về phía Kiều An Hạ bảo đảm.

Kiều An Hạ nhìn chằm chằm Kiều An Hảo một lúc lâu, mãi đến khi thang máy đã xuống tần một, cửa thàng máy mở ra, Kiều An Hạ mới nhẹ nhàng gật đầu: "Rất tốt
là tốt rồi."

Nói xong, Kiều An Hạ lại không nhịn được mà bổ sung một câu: "Kiều Kiều, chị thật sự hi vọng hôn nhân của em có thể hạnh phúc mỹ mãn, mãi cho đến già."

Hôn nhân của cô, bất quá chỉ là một tuồng kịch, nếu như có một ngày Hứa Gia Mộc tỉnh lại, cuộc hôn nhân này sớm muộn cũng sẽ biến mất, nhưng ai biết được ngày đó đến cùng là ngày nào, lại như lần trước, điều Kiều An Hảo có thể làm, chình là duy trì mối hôn nhân này của bản thân và Hứa Gia Mộc cho thật tốt.

Nghĩ tới đây, Kiều An Hảo cười ấm áp với Kiều An Hạ: "Chị, chị đừng lo lắng cho em, em nhất định sẽ rất hạnh phúc, ngược lại chị, phải nhanh chóng suy nghĩ cho việc cả đời của mình, thật ra thì Trình Dạng thật sự rất tốt."

Kiều An Hạ nhếch môi cười cười, không nói chuyện, đuôi mắt thấy được Lục Cẩn Niên đang ở chỗ đậu xe nháy đèn xe, lập tức chỉ cho Kiều An Hảo.

Địa điểm ăn cơm tối, là do Lục Cẩn Niên chọn, món ăn Quảng Đông dễ tiêu, địa điểm chọn đặc biệt lịch sự tao nhã có phong cách, trong một phòng lớn như vậy, chỉ có ba người, chính giữa còn có người đi vào, kéo một khúc nhạc vilon dễ nghe.

Cơm nước xong, chuông đồng hồ đã chạng vạng mười giờ tối, xe trên đường cũng ít dần, bởi vì Kiều An Hạ cùng Kiều An Hảo không lái xe, nên Lục Cẩn Niên lái xe đưa Kiều An Hạ về trước, Kiều An Hạ vốn là muốn trở về nhà họ Kiề, kết quả trên đường nhận được điện thoại của Trình Dạng, cuối dùng lại đổi thành đến nhà trọ của Trình Dạng.

Đợi đến khi Kiều An Hạ xuống xe, vào khu nhà trọ nhỏ của Trình Dạng, Lục Cẩn Niên mới lại khởi động xe.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện