Hôn Trộm 55 Lần

Quà Sinh Nhật Tặng Anh (11)


trước sau

“Hạ Hạ, làm sao vậy?” Trình Dạng nằm ở bên cạnh Kiều An Hạ, bị cô làm cho tỉnh giấc, hơi mơ màng ngồi dậy, vẻ mặt quan tâm hỏi.

Kiều An Hạ nhìn Trình Dạng, biết rằng bản thân vừa trải qua một giấc mơ, bây giờ mới âm thầm thở dài một hơi nhẹ nhõm, vươn tay chủ động ôm thắt lưng Trình Dạng, vùi mặt vào ngực anh, nhỏ giọng nói: “Không có gì đâu, chỉ là mơ thấy ác mộng thôi.”

Trình Dạng ôm Kiều An Hạ, tìm một tư thế thoải mái nằm xuống, tay dịu dàng vỗ về sau lưng cô: “Ngủ đi, đừng sợ, có anh đây.”

Kiều An Hạ không nói gì, tăng thêm lực ôm thắt lưng anh.

Trong đêm tối, lại một lần nữa rơi vào im lặng, Kiều An Hạ cảm giác được sức lực phía sau lưng mình dần dần biến mất, nhịp thở của người đàn ông bên cạnh trở nên kéo dài đều đặn, cô biết anh đã ngủ say, nhưng cô lại có chút khó khăn.

Kiều An Hạ mở to mắt, nhìn Trình Dạng đang nhắm mắt ngủ say, sau đó lặng lẽ dịch chuyển tay anh ra khỏi người mình, xốc chăn lên, xuống giường, ra khỏi phòng ngủ.

Kiều An Hạ đi tới phòng bếp, cầm một lon RIO ướp lạnh, mở nắp, uống một ngụm, sau đó đi đến ban công, nhìn màn đêm yên tĩnh, mọi ánh đèn đều đã tắt, lại nhớ tới giấc mộng mình vừa mơ thấy.

Ở trong mơ, Kiều An Hảo biết cô làm chuyện sai trái, nhìn cô với ánh mắt tức giận, nói rằng cô đã hủy hoại hạnh phúc cả đời của cô ấy. Trong mơ, Kiều An Hảo còn khóc lóc nói rằng, cô ấy vẫn xem cô là người chị tốt nhất trên đời, nhưng tại sao cô lại có thể đối xử như vậy với cô ấy ?

Chỉ trích như vậy, tức giận như vậy, giống y như thật.

Kiều An Hạ không nhịn được nắm chặt lon RIO, cảm giác lạnh lẽo khiến trong lòng đang bất an cũng bình tĩnh hơn một chút.

Từ nhỏ, cô và Kiều An Hảo, Hứa Gia Mộc cùng nhau lớn lên, ba người như hình với bóng, quan hệ rất tốt, dường như lúc đó không có gì gọi là bí mật, thế
mà có một việc, Kiều An Hảo biết, nhưng Hứa Gia Mộc lại không biết.

Trước khi tốt nghiệp đại học, cô vẫn là một thiên kim tiểu thư nhà giàu, cuộc sống xa xỉ, có rất nhiều bạn trai đặc sắc, trong số những người bạn trai đó, có người là vì xúc động nhất thời, có người là vì cảm thấy kích thích, cũng có người vì cô đơn nên đồng ý, nhưng mà, cũng không có nghĩa là tim cô bị lay động.

Gần tới lúc tốt nghiệp, cô qua lại với người chủ quản của đài phát thanh truyền hình Thượng Hải, người đàn ông ấy cao lớn tuấn tú, giọng nói cuốn hút, nhưng thực sự cuốn hút cô chính là, người đàn ông đó rất cao ngạo, có điểm giống… Lục Cẩn Niên.

Lúc đó cũng như bây giờ, tuy không cam lòng, nhưng cô không muốn ôm hi vọng với Lục Cẩn Niên, ý nghĩ của cô rất đơn giản, chính là yêu người đàn ông kia, có lẽ sẽ biết được cảm giác khi ở bên cạnh Lục Cẩn Niên.

Nói như thế nào… Nói ngắn gọn lại, cuối cùng cô cũng có chút rung động, muốn kết hôn với anh ta, nhưng mà, mỗi lần nhắc chuyện này với cha mẹ cô, họ luôn kiên quyết phản đối, hơn nữa còn nói cho cô biết rằng, cô phải gả cho Hứa Gia Mộc.

Thời điểm đó, cô mới biết, thì ra Kiều gia với Hứa gia đã có hôn ước.

Sản nghiệp của Hứa gia rất lớn, Hứa Gia Mộc là con một, xem như là một người chồng tốt khó gặp.

Tuy rằng cha mẹ đối xử rất tốt với Kiều An Hảo, nhưng động tới chuyện tốt này, vẫn phải nghĩ đến con gái của mình trước tiên.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện