Hôn Trộm 55 Lần

Hứa Gia Mộc Có Phản Ứng [13]


trước sau



Xe vững vàng đứng ở chỗ cửa bệnh viện Hứa Gia Mộc nằm, Kiều An Hảo nhìn thoáng qua người đến người đi ở trước cửa bệnh viện, quay đầu nói với Lục Cẩn Niên: “Cám ơn anh đã đưa tôi đến đây.”

Lục Cẩn Niên nhìn chằm chằm bệnh viện ngoài cửa sổ xe không chớp mắt, quai hàm kéo căng rất chặt chẽ, qua một lúc lâu, mới “Ừ” một tiếng.

Kiều An Hảo tạm dừng trong chốc lát, còn nói thêm với Lục Cẩn Niên: “Tôi đi xuống trước, bác Hứa còn chờ tôi ở bên trong.”

“Được......” Lục Cẩn Niên nói có chút kéo dài, chỉ cảm thấy trong cổ họng lên chút nóng rát chua xót, suýt chút nữa đạp lên chân ga.

Kiều An Hảo vừa kéo cửa xuống xe, lại phát hiện cửa bị khóa trái, quay đầu nhắc nhở Lục Cẩn Niên một chút.

Lục Cẩn Niên “Uhm” một tiếng, sau đó bối rối nâng tay lên, khi mở khóa cửa xe, thế nhưng đèn lớn trong xe lại sáng lên, anh vội vàng thay đổi lại ngay.

Kiều An Hảo nghe được xe truyền tới âm thanh “Răng rắc”, liền đẩy cửa xuống xe, cửa xe mở ra, xuống xe, lúc khép lại cửa xe, suy nghĩ một chút, xoay người nói một câu với Lục Cẩn Niên: “Hẹn gặp lại.”

Lục Cẩn Niên gật gật đầu, khi Kiều An Hảo sắp đóng cửa xe lại, liền lên tiếng: “Kiều Kiều......”

Kiều An Hảo giống như bị người điểm huyệt nói, người lập tức cứng đờ, cô cùng Lục Cẩn Niên quen nhau nhiều năm như vậy, anh luôn kêu cô là Kiều An Hảo, Kiều đồng học, cô Kiều...... Nhưng lại chưa bao giờ giống như Hứa Gia Mộc cùng Kiều An Hạ, gọi qua tên của cô, Kiều Kiều.

Ngón tay Kiều An Hảo dùng sức nắm chặt cửa xe, mặt ngoài gió êm sóng lặng, nội tâm mãnh liệt cuồn cuộn giông bão.

Lục Cẩn Niên giống như cũng ý thức được chính mình dưới tình thế cấp bách, thế nhưng bật thốt lên cái tên mà dưới đáy lòng anh vô số lần gọi qua của cô, biểu tình chập chạp một chút, cuối cùng tiếp tục bình tĩnh nói: “Khi gặp Gia Mộc, nhớ đến gặp bác sĩ thử, bệnh bao tử như thế nào rồi.”

“Tôi biết rồi.” Kiều An Hảo cũng nói không nên lời, chỉ cảm thấy giây phút này đáy lòng có chút khổ sở, cô cố gắng nở một nụ cười thật tươi với Lục Cẩn Niên, sau đó còn nói một câu “Gặp lại”, nhìn thấy Lục Cẩn Niên gật đầu, đôi môi giật giật, giống như cũng đang nói một câu “Gặp lại”, nhưng là bởi
vì giọng nói quá nhỏ, cô cũng không có nghe thấy, tái sau đó liền đóng cửa xe, xoay người đi vào bệnh viện.

Lục Cẩn Niên ngồi ở trong xe, nhìn chằm chằm vào bóng dáng Kiều An Hảo rời đi, đến khi cô biến mất khỏi trong tầm mắt của anh một hồi lâu, anh vẫn còn nhìn theo.

Trong giây phút này, anh đột nhiên phát hiện, mấy năm nay, anh giống như vẫn luôn nhìn theo bóng dáng của cô.

Khi còn học sơ trung, anh vụng trộm núp ở trên con đường về nhà của cô, nhìn theo bóng dáng của cô cùng Kiều An Hạ, hoặc là Hứa Gia Mộc nói nói cười cười cãi nhau ầm ĩ.

Khi học trung học, anh rất nhiều lần giống như vô tình đứng ở cửa trường học, trong đám đông bắt đầu tìm kiếm bóng dáng của cô, nhìn theo chằm chằm.

Đến khi lên đại học, mỗi lần cô đến Hàng Châu rồi lúc cô rời đi, anh đều vụng trộm đi tiễn cô, chỉ là cô không biết, anh đứng ở ngoài sân bay, ngoài nhà ga, nhìn theo bóng dáng của cô đi qua cửa kiểm tra vé.

Cho tới bây giờ, cũng như vậy......

Kỳ thật có rất nhiều khi, rất nhiều khi, chỉ cần cô quay đầu, là có thể nhìn thấy anh, chỉ là rất nhiều khi, rất nhiều khi, cô đều không có quay đầu liếc mắt nhìn anh một cái.

-

Hứa Gia Mộc ở trong bệnh viện là nằm trong phòng bệnh cao nhất, Hứa gia tốn không ít sức người sức của, cả một tầng lầu, đều có rất ít người ngoài ra vào.

Nữ quản lý canh giữ ở cửa, nhận ra Kiều An Hảo, giống như là đang đợi Kiều An Hảo, thấy cô từ trong thang máy đi ra, lập tức dẫn cô đi vào trong phòng bệnh.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện