Hôn Trộm 55 Lần

Hai Tiếng “Thực Xin Lỗi” [2]


trước sau

Nghỉ ngơi đến giữa trưa ngày thứ tư, Kiều An Hảo cảm thấy bụng có chút không thoải mái, cảm giác như là nguyệt sự sắp tới.

Từ nhỏ cô có tật xấu là hay đau bụng kinh, nguyệt sự từ trước đến nay không chuẩn, đôi khi ba bốn tháng tới một lần, đi bệnh viện kiểm tra, cũng không có gì trở ngại, điều trị bằng thuốc Đông y, ngay lúc đó trong vòng nửa năm cũng không có việc gì, nhưng sau đó vẫn như cũ không theo quy luật, uống nhiều thuốc, lúc nào cũng tổn hại đến sức khỏe, thay đổi bệnh viện kiểm tra, tử cung buồng trứng đều chỉ nói chung chung, cuối cùng đơn giản là không cần uống thuốc.

Bất quá bụng dưới của Kiều An Hảo cũng chỉ là không thoải mái một trận, buổi chiều liền không có chuyện gì.

Lúc ăn cơm chiều, thím Trần còn hỏi một câu: “Bà chủ, gần đây ông Lục đi công tác sao? Tại sao vẫn không về nhà?”

Những câu hỏi này khiến Kiều An Hảo có chút sững sờ, sau một lúc lâu, qua loa “Uhm” một tiếng, tiếp tục ăn cơm.

Ăn qua cơm chiều, thím Trần cố ý hâm nóng một lọ cấp tổ yến Hàn Như Sơ đưa cho cô, Kiều An Hảo ăn xong, lên lầu, lúc vùi ở trên ghế sa lon xem ti vi, lại cảm thấy bụng không thoải mái, cô sợ mình bị cảm lạnh, cầm một cái chăn đắp lên trên người, sau đó lại xem ti vi, thế nhưng lại mê man đi vào giấc ngủ.

-

Lục Cẩn Niên nhiều ngày qua, kỳ thật có trở về Cẩm Tú viên, chẳng qua xe chạy đến ngoài cửa, liền ngừng lại, không có tiến vào.

Nguyên bản hôm nay có một bữa ăn, lúc tan cuộc, cũng chỉ mới chín giờ rưỡi, sau bữa ăn ông chủ mời mọi người đổi nơi khác đi đánh bài, Lục Cẩn Niên cũng không biết đêm nay mình sao lại thế này, chỉ cảm thấy tâm thần bất an, liền khéo léo từ chối.

Trợ lý đem xe theo từ dưới bãi đổ xe đi lên, mở cửa xe cho Lục Cẩn Niên, Lục Cẩn Niên nhưng lại không đi vào, mà ở bên cạnh xe đứng trong chốc lát, mở miệng nói: “Đưa cái chìa khóa xe cho tôi, cậu đi về trước đi.”

Đợi cho trợ lý đón một chiếc xe taxi rời đi, Lục Cẩn Niên mới lên xe, tim không hiểu sao đập rất nhanh, áp lực khiến cả người anh không thở được, vì thế hạ cửa kính xe xuống, hơi thở có chút vững vàng
một ít, lại vẫn như cũ cảm thấy khó chịu, đơn giản liền khởi động xe, tùy theo tính chất mà điều khiển.

Mở bất quá chỉ mười phút, nặng nề trong lòng Lục Cẩn Niên không chút giảm xuống, vì thế liền cầm di động, gọi về Cẩm Tú viên.

Thím Trần cho tới bây giờ mới thấy được số điện thoại trên tay là của anh, liền bắt máy rồi hô một tiếng:“Ông Lục.”

Lục Cẩn Niên “Ừ” một tiếng, liền gấp gáp hỏi: “Kiều Kiều có khỏe không?”

Thím Trần có khả năng cảm thấy cuộc điện thoại này của Lục Cẩn Niên gọi đến quá mức ‘mạc danh kỳ diệu’, sửng sốt một chút, rất là khó hiểu nói: “Bà chủ tốt lắm, đang ở trên lầu xem ti vi.”

Lục Cẩn Niên vốn là trong lòng đang bát ổn, rốt cục cũng thả lỏng, âm thầm thở ra một hơi,“À…” một tiếng, sau đó liền cắt đứt điện thoại.

Lục Cẩn Niên vốn là muốn đến công ty tăng ca, nhưng khi xe chạy đến đường lớn nơi mở rộng chi nhánh, không biết vì cái gì rõ ràng đã gọi điện thoại cho thím Trần, thím Trần cũng đã nói Kiều An Hảo không có việc gì, nhưng anh chính là cảm thấy không nỡ, cuối cùng đơn giản trực tiếp quyết đinh chuyển hướng quay về Cẩm Tú viên.

Khi Lục Cẩn Niên chạy xe đến trong biệt thự của Cẩm Tú viên, chỉ mới mười giờ rưỡi đêm, thím Trần còn chưa ngủ, nghe được xe tiếng động, từ trong nhà đi ra.

Lục Cẩn Niên xuống xe, trở tay đóng lại cửa xe, căn bản không có để ý tới thím Trần ra đón, trực tiếp giơ cái chìa khóa hướng về phía thân sau của xe ấn xuống nút khóa xe, liền bước vào trong phòng, ngay cả giầy cũng không cởi, sau đó chạy thật nhanh lên lầu, chạy tới trước cửa phòng ngủ, đẩy mạnh cửa ra, chạy vào.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện