Hôn Trộm 55 Lần

Hai Tiếng "xin Lỗi" (7)


trước sau

Ngoài cửa phòng ngủ, truyền đến giọng nói trầm thấp của quản gia: "Phu nhân."

Hàn Như Sơ nhìn thoáng qua Hứa Vạn Lý đã ngủ, tay chân nhẹ nhàng nhấc lên chăn, khoác một chiếc áo, đi ra khỏi phòng ngủ, hướng về phía quản gia chỉ chỉ vào trong phòng, làm một động tác đừng có lên tiếng, dẫn đầu đi xuống lầu dưới.

Quản gia theo sát ở đằng sau lưng Hàn Như Sơ.

Hai người đi thẳng ra khỏi nhà, đi đến vườn hoa không một bóng người, quản gia mới mở miệng nói: "Phu nhân, cô An Hảo vừa được đưa vào bệnh viện, tôi đã phái người đến bệnh viện hỏi thăm một chút, cái thai của cô An Hảo đã... chết ở trong bụng."

Đêm đã khuya, quản gia cố ý đè thấp giọng nói, lúc nói ra bốn chữ sau cùng, mơ hồ có chút thấm vào người, Hàn Như Sơ sợ tới mức tay nắm chặt áo khoác, vẻ mặt lại ra vẻ trấn định nhìn thẳng nước trong hồ trước mặt vừa đúng lúc một bông hoa sen nở ra, thật lâu sau mới gật đầu, nói: "Biết rồi."

Dừng một chút, Hàn Như Sơ còn nói: "Bà đi về trước đi, một mình tôi ở đây thêm một lúc nữa."

"Vâng, phu nhân." Quản gia cung kính lui ra.

Một trận gió đêm thổi tới, mang theo chút lạnh lẽo thấu xương, Hàn Như Sơ nhìn chằm chằm đầm ao sen, hít sâu một hơi.

Ở trong mắt người khác, gia đình của bà đầm ấm, hôn nhân hạnh phúc, chồng cưng chiều con có hiếu, nhưng ai từng nghĩ đến, sau lưng những thứ vinh quang tốt đẹp này, bà lại có bao nhiêu khổ không thể nói?

Lúc trước khi Hứa Gia Mộc được ba tuổi, bà cũng khờ dại cảm thấy mình là người hạnh phúc nhất, đến khi tiểu tiện nhân kia ôm một đứa bé xuất hiện ở cửa nhà họ Hứa, bà mới biết được, cảm giác hạnh phúc kia, đến cùng có bao nhiêu buồn cười!

Chồng của bà, vậy mà ở bên ngoài để lại dã chủng, hơn nữa dã chủng kia vậy mà cùng một ngày sinh ra với con trai của bà, ngày đó bà vẫn luôn cho rằng đó là ngày được làm người mẹ đáng tự hào nhất, hóa ra một ngày đó bà bị khuất nhục nhất.

Mấy năm nay, mỗi lần bà tổ sinh
nhật cho con trai của mình, đều nghĩ đến đứa bé của chồng mình ở bên ngoài kia.

Bà hận, cùng oán trách, từ sau khi đó, toàn bộ thế giới của bà, thì chỉ có con trai của bà, bởi vì bà biết, con trai sẽ không phản bội bà.

Bà đem toàn bộ tình yêu cho Hứa Gia Mộc, cưng chiều dung túng không có ranh giới cho con trai của mình, cho nên khi bà biết từ trong miệng Kiều An Hạ vô ý nói ra, con trai của mình thích Kiều An Hảo, bà không chút do dự trực tiếp chuyển đám hỏi Kiều An Hạ của nhà họ Kiều, trực tiếp chọn Kiều An Hảo.

Thậm chí, vào năm năm trước, đêm sinh nhật Kiều An Hảo kia, bà ở cửa nhà họ Kiều, trong lúc đó vô ý gặp trợ lý Lục Cẩn Niên đưa quà sinh nhật của Lục Cẩn Niên chuẩn bị cho người hầu nhà họ Kiều, để cho người hầu chuyển cho Kiều An Hảo, lúc ấy bà không chút do dự liền ngăn lại, khi nhìn đến miếng Lục Cẩn Niên viết đó, bà không chút do dự thay con trai của mình mạnh mẽ chặt đứt tâm tư của Lục Cẩn Niên với Kiều An Hảo.

Nguyên nhân rất đơn giản, Kiều An Hảo là người con trai của bà thích, những người khác không thể tranh giành, huống chi còn là Lục Cẩn Niên bà chán ghét nhất trên thế giới này, thì càng không thể, cho nên đêm đó bà dứt khoát gọn gàng nói cho Lục Cẩn Niên, Kiều An Hảo cùng Hứa Gia Mộc đã có hôn ước, thật ra lúc đó, chuyện đám hỏi còn chưa đính, dù sao khi đó hai đứa còn nhỏ.

Nếu không có bất ngờ ngày đó, Hứa Gia Mộc tai nạn xe, bà buộc lòng phải làm vậy, thì tuyệt đối sẽ không để cho Lục Cẩn Niên cùng Kiều An Hảo có cơ hội tiếp xúc.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện