Trong nháy mắt vẻ mặt Lục Cẩn Niên đờ đẫn, sắc mặt thoáng có chút tái nhợt.
“Hơn nữa, vợ anh uống loại thuốc ngủ, thành phần bên trong ổn định, bình
thường có tác dụng gây ngủ, nhưng có đôi khi sẽ làm cho người ta hôn mê, điều này cũng là nguyên nhân vì sao đêm nay vợ ngài đưa tới bệnh viện
trong tình trạng mê man.”
“Lúc vừa mới làm phẫu thuật, phải tiêm
gây tê cho vợ của ngài, hơn nữa vì cô ấy uống thuốc ngủ, đoán chắc là
thời gian dài nữa mới tỉnh lại, tỉnh lại thì không có vấn đề gì nữa, có
thể tiến hành thủ tục xuất viện, vừa mới bắt đầu cơ thể chắc sẽ hơi yếu
ớt, về nhà nhất định phải nghỉ ngơi nhiều, những việc cần chú ý tôi cũng đã từng nói với anh, sau phẫu thuật, phía dưới sẽ chảy máu trong vòng
một tuần, nếu sau một tuần xảy ra tình huống máu vẫn chảy ra, thì nhất
định phải tới bệnh viện để kiểm tra.”
Bác sĩ nói một hơi rất dài, báo cáo hết tất cả tình huống, sau khi nói ra hết rồi, thấy sắc mặt Lục Cẩn Niên đặc biệt khó coi, suy nghĩ một lúc, ngay sau đó liền lắm lời
nhiệt tình khuyên nhủ mấy câu: “Chỉ là, ông Lục, tôi biết bây giờ đáy
lòng ngài nhất định rất khó chịu, nhưng vẫn hy vọng ngài không trách vợ
ngài. Dù sao đứa bé cũng có thể mang thai lại, tất nhiên sẽ có quan hệ
với ngài, là hai người các anh không hiểu biết về thai nhi mới dẫn tới
kết quả như vậy. Ngài mất đi đứa nhỏ rất khó chịu, nhưng tin tôi đi, vợ
ngài là mẹ ruột, nhất định càng khó vượt qua hơn, bởi vì đây là thiên
tính làm mẹ của người phụ nữ. Hơn nữa nếu cô ấy biết bản thân mình uống
thuốc mới khiến đứa bé mất đi, chỉ sợ sẽ rất hối hận, bây giờ tôi nói
với ngài, mà không chờ vợ ngài tỉnh dậy mới nói, là sợ vợ ngài không
chịu nổi đả kích này.”
Lục Cẩn Niên nói không được cảm giác đáy
lòng lúc này đây là như thế nào, rối loạn mà lại đau đớn, ánh mắt anh
bình tĩnh nhìn chằm chằm bác sĩ trước mặt, mất nhiều sức lực mới “Ừm”
được một tiếng, sau đó, giật giật khóe môi nói: “Tôi đã
biết.”
Một lát sau, lại bổ sung thêm câu: “Cảm ơn.”
Bác sĩ chính gật đầu, rồi cùng các bác sĩ khác rời đi, cả căn phòng chỉ còn mình Lục Cẩn Niên, yên tĩnh vô cùng.
Ánh sáng đèn trong phòng bệnh màu vàng nhạt, khiến tầm mắt Lục Cẩn Niên
nhìn không rõ, anh đứng tại chỗ một lúc lâu, mới quay đầu, truyện online diendannlequydon.com, nhìn về phía giường bệnh --- Kiều An Hảo nằm im
trên đó, người con gái vừa mới trải qua phẫu thuật, sắc mặt hơi tái
nhợt, nhưng vẻ mặt lại bình thản, ngủ rất say, hoàn toàn không có cảm
giác bản thân mình vừa trải qua biến cố thế nào.
Nếu mà cô tỉnh
lại, biết bản thân đang ngủ mà mất đi đứa bé, thậm chí đứa bé này vì cô
uống thuốc ngủ mới mất đi, thì cô sẽ có phản ứng như thế nào?
Ảo nảo? Hối hận? Sụp đổ? Đau lòng gần chết?
Trong đầu Lục Cẩn Niên dần dần hiện ra khuôn mặt Kiều An Hảo đau khổ khóc
thút thít, trái tim anh đột nhiên co rút mạnh, bên tai vang lên lời mà ý tá và bác sĩ vừa mới nói với anh lúc nãy.
“Đáng thương nhất vẫn
là người phụ nữ, sinh non tổn hại sức khỏe không nói, là một người mẹ
biết đứa bé của mình cứ như vậy yên lặng không một tiếng động mất đi,
đoán sẽ khổ sở muốn chết!”
“Ngài mất đi đứa nhỏ rất khó chịu, nhưng tin tôi đi, vợ ngài là mẹ ruột, nhất định càng khó vượt qua hơn.”
Càng khó vượt qua hơn anh… Khi anh vừa mới biết đứa bé mất đi, tất cả tế bào thần kinh của anh giống như đều nổ tung, ở đâu cũng cảm thấy đau đến
không thể chịu đựng được.