Hôn Trộm 55 Lần

Hai Tiếng “Xin Lỗi” (19)


trước sau

Đến cuối cùng, hô hấp đã trở nên dồn dập, trong miệng anh nghiến răng từng câu từng chữ, lần lượt nói ra: “Bà ta giết con tôi….”

Ở đầu bên kia điện thoại trợ lý còn đang nói gì đó không ngừng, bỗng nhiên nghe thấy Lục Cẩn Niên nói những lời này, lequydoon.com, câu nói đó trợ lý nghe không rõ ràng lắm, nhưng cảm giác rất có sát khí từ bên kia điện thoại truyền qua đây, người kia đột nhiên rùng mình một cái, theo bản năng kêu lên một tiếng: “Ông Lục?”

Lục Cẩn Niên vốn không nghe được giọng của trợ lý, chỉ là giọng âm u lạnh lẽo tiếp tục nói: “Giết con của tôi….”

Lúc này trợ lý đã nghe thấy rõ ràng Lục Cẩn Niên nói gì rồi, nhưng lại không kịp phản ứng đó là có ý gì, vì thế liền thuận miệng hỏi ra: “Đứa nhỏ thế nào…”

Nhưng mà, trợ lý nói xong bốn chữ này, nháy mắt trong đầu liền hiểu được Lục Cẩn Niên đang nói gì, vì thế ngậm miệng lại, một lát sau mới mở miệng nói: “Ông Lục, ý của ngài là, bà Kiều ăn tổ yến nhà họ Hứa đưa cho, mới dẫn tới đứa bé chết từ trong trứng nước?”

Truyện online trang dienddanllequydon.com.

Bốn chữ “Chết từ trong trứng nước” (trong tiếng Trung là 胎死腹中- bốn chữ), Lục Cẩn Niên lập tức bừng tỉnh, anh vẫn luôn bình tĩnh trước sau như một, bỗng nhiên giống như bị thứ gì đó kích thích, đột nhiên cúp điện thọai, đưa di động về phía vách tường, hung hăng ném lên đó.

Trên vách tường vừa đúng có một bộ tranh treo ở đó, thủy tinh bị điện thoại làm vỡ nát, lã chã rơi xuống đất, giữa bức tranh bị lủng một lỗ.

Trên khuôn mặt đẹp trai của Lục Cẩn Niên có một tầng lạnh lẽo độc ác bao phủ, vẻ mặt lạnh lùng sa sầm nhìn bức tranh nổi tiếng quý giá bị mình làm hỏng trong nháy mắt, không có phản ứng nào hết, chỉ cảm thấy trong ngực như có một ngọn lửa, thiêu đốt rừng rực, dồn dập mãnh liệt cuồn cuộn lên, dường như bất cứ lúc nào cũng có thể nổ tung.

Anh có loại xúc động, hận không thể ngay lúc này lập tức chạy vọt tới nhà họ Hứa, mang người trong nhà họ Hứa, xé nát từng người từng người một, hủy diệt toàn bộ nhà họ Hứa.

Anh vẫn luôn biết, người nhà họ
Hứa căm ghét anh, mẹ anh năm đó phạm phải sai lầm, anh có thể chịu trách nhiệm mà không hề oán hận lấy một câu, nhưng vì sao ngay cả đứa bé của anh cũng không chịu bỏ qua?

Lúc còn trẻ người non dạ, Lục Cẩn Niên không phải chưa từng oán giận người ba đã sinh ra mình, chưa từng hận nhà họ Hứa, nhưng chưa bao giờ như bây giờ, hận đến tận xương tủy.

Hận ý càng nhiều, Lục Cẩn Niên càng tức giận, lửa giận như dao găm, đâm vào trái tim anh không ngừng. Khiến anh cảm thấy bản thân dường như sắp bị đau mà chết, đau đến sau cùng, anh như mất đi lí trí, đột nhiên giơ chân lên, đá vào bàn trà trong thư phòng. Bàn trà thủy tinh thoáng chốc trượt ra ngoài, đập vào cửa sổ sát đất, thủy tinh lại loảng xoảng rải khắp sàn, anh giống như hoàn toàn không biết mình đang làm cái gì, chỉ muốn phát tiết, cái gì có thể di chuyển, anh liền không chút do dự ném hết.

Đèn đặt dưới đất, máy tính, văn kiện, đèn bàn…. Đều bị anh đập nát, thậm chí cuối cùng đến giá sách, bàn học đều bị đập hết, mấy bộ sách cũ các loại bày bên trong, cũng bị anh ném xuống đất.

Lục Cẩn Niên đập một loạt đến khi không còn gì để đập, mới dừng lại thở hổn hển, hai mắt đỏ bừng nhìn chằm chằm giấy lót tường bị rách một nửa, chợt như mất hết tất các sức lực, người cứ như vậy nằm vật xuống đất.

Trên đất có rất nhiều mảnh thủy tinh, đâm khắp mọi nơi trên người anh, máu tươi chảy ra, nhưng dường như anh hoàn toàn không cảm thấy đau, cứ như vậy nằm thẳng tắp.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện