Duy chỉ có Tống Tương Tư tiếp nhận thực đơn, tự nhiên thoải mái mở ra, chọn món mình thích và gọi hai thứ.
Mãi cho đến khi thực đơn truyền tới trước mặt Kiều An Hảo, cô mới từ trong
tin tức Lục Cẩn Niên là nam hai phục hồi lại tinh thần. Cô hướng về phía nhân viên phục vụ đứng bên cạnh mình mỉm cười lắc lắc tay, ý bảo không
cần gọi món ăn, sau đó trao lại thực đơn cho người phục vụ.
Đợi
cho người phục vụ ôm thực đơn, cười nhạt rời đi, Kiều An Hảo mới ngẩng
đầu, liếc mắt nhìn Lục Cẩn Niên ngồi ở phía chính diện.
Trong
phòng bật đèn vàng ấm áp, tia sáng mờ nhạt đánh vào trên mặt anh, khiến
anh có vẻ xa xa ngoài tầm với. Ngồi bên cạnh anh là đại đạo diễn. Đại
đạo diễn không biết lại nói với anh cái gì đó, anh hơi nghiêng đầu, vẻ
mặt đạm mạc lắng nghe.
Anh dường như nhận ra được ánh mắt của
Kiều An Hảo, bất chợt hơi lướt nhẹ đầu, mắt hướng về phía Kiều An Hảo
nhìn thẳng, Kiều An Hảo sợ đến lập tức quay đầu, vờ vịt ra vẻ bộ dạng
nói chuyện với Triệu Manh.
Chỉ là liếc mắt nhìn Lục Cẩn Niên một
cái, liền suýt nữa bị anh bắt tại trận, Kiều An Hảo mãi cho đến khi phục vụ đưa lên thức ăn, cũng chưa dám liếc nhìn về phía Lục Cẩn Niên xem
qua chỗ nào.
Một bữa ăn như vậy không thể thiếu rượu!
Nhà
sản xuất Tôn có thể là vì Lục Cẩn Niên, hào phóng mở hai chai Royal
Salute (là một loại Scotch whisky sản xuất bởi Chivas Brothers), rồi để
phục vụ rót đầy ly rượu cho từng người. Mọi người làm liên tục ba ly,
sau đó bầu không khí trên bàn ăn thoáng cái liền sinh động hẳn lên, tất
cả mọi người bắt đầu kéo một số đề tài.
Lục Cẩn Niên vẫn luôn rất yên tĩnh, người khác tới mời rượu, anh mặc dù không nói lời nào, thế
nhưng cũng sẽ nâng ly rượu lên uống, người khác cùng anh chào hỏi, anh
cũng sẽ gật đầu. Chỉ là đuôi lông mày anh luôn có nét lạnh lùng, nhìn
thế nào cũng khiến người khác
nghĩ rằng không cùng anh tồn tại trong một thế giới.
Những bữa tiệc như vậy, tất cả mọi người đều bận bịu
xây dựng mối quan hệ. Nhưng vì có Lục Cẩn Niên nên Kiều An Hảo vẫn rất
câu nệ, không như những diễn viên khác không ngừng tìm nhà sản xuất và
đạo diễn mời rượu nói chuyện. Chỉ khi nói chuyện với người khác, cô mới
có thể trở về với bộ dáng tươi cười ôn hòa.
Trái ngược với Kiều
An Hảo câu nệ, Tống Tương Tư lại có vẻ cùng với bữa tiệc này càng thêm
không hợp nhau. Cô thật ra tới tham gia bữa tiệc để ăn cơm, đoan trang
nền nã ngồi ở chỗ của mình, tao nhã nền nã cầm chiếc đũa gắp thức ăn
dùng bữa, sau đó thỉnh thoảng bưng lên ly nước trắng một bên nhấp một
ngụm.
Bữa tiệc tiến hành được một nửa, nhà sản xuất ngồi bên cạnh Kiều An Hảo bất chợt như là nhớ ra cái gì đó, quay đầu, liếc mắt nhìn
Kiều An Hảo, tiếp đó nói: "Tôi thiếu chút nữa đã quên rồi, các vị đang
ngồi đây ít nhiều đều hợp tác qua, không quen cũng đều biết, cho nên tôi muốn giới thiệu cho mọi người một người mới, đó chính là người sắm vai
nữ hai..." Nhà sản xuất vốn định nói tiếp tên Kiều An Hảo, nhưng lại chỉ nhớ rõ Kiều An Hảo họ Kiều, quên mất phía sau hai chữ tên, vì vậy dừng
một chút, quay đầu nhìn Kiều An Hảo nói: "Cô tới giới thiệu bản thân với mọi người một chút đi!"