Hôn Trộm 55 Lần

Hai Tiếng “Xin Lỗi” (2)


trước sau

Bác sĩ buông hộp y tế xuống, đang chuẩn bị đi kiểm tra miệng vết thương cho Lục Cẩn Niên, kết quả còn chưa đi đến bên cạnh anh, anh mang theo giọng điệu thản nhiên mở miệng: “Xem cô ấy trước đi.”

“Tôi không sao.” Kiều An Hảo hiện tại ngay cả miệng vết thương đau cũng không có cảm giác, lắc lắc đầu.

Hai người đều nhường qua nhường lại cho nhau, bác sĩ có chút khó xử đứng tại chỗ, nhìn Lục Cẩn Niên, lại nhìn Kiều An Hảo, không tiếng động dùng ánh mắt trưng cầu ý kiến của bọn họ.

Kiều An Hảo lại nới với thầy thuốc: “Mới vừa rồi anh ấy có ói ra máu, ông xem thử là có chuyện gì xảy ra.”

“Xem cho cô ấy.” Kiều An Hảo còn chưa nói hết lời, Lục Cẩn Niên đã bình thản mở miệng nói với bác sĩ, trong giọng nói hỗn loạn một chút uy hiếp bắt buộc không được phép từ chối, anh giống như là sợ Kiều An Hảo lại cùng anh đưa đẩy, quay đầu, nhìn Kiều An Hảo, giọng điệu rõ ràng dịu đi rất nhiều: “Cô khám trước đi.”

Lần này bác sĩ không còn do dự, trực tiếp đi tới trước mặt của Kiều An Hảo: “Phiền cô, đưa cánh tay cho tôi xem.”

Kiều An Hảo vốn là muốn tranh cãi, nhưng khi nghe đến câu “Cô khám trước đi” của Lục Cẩn Niên, liền ngậm miệng lại, ngoan ngoãn đem cánh tay đưa về phía bác sĩ.

Vết thương này người không hiểu y học cũng có thể xử lý, cho nên bác sĩ rất nhanh nhẹn sát trùng cho Kiều An Hảo, bôi thuốc, đơn giản quấn một tầng băng gạc, không quá năm phút đồng hồ, mọi thứ liên xong, sau đó liền quay đầu, nói với Lục Cẩn Niên: “Ông Lục, đến lượt ngài.”

Lục Cẩn Niên lại giống như không có nghe được lời bác sĩ nói, trực tiếp mở miệng hỏi: “Bao nhiêu tiền?”

Bác sĩ nhất thời sửng sốt, cái gì bao nhiêu tiền? Ý là, đặc biệt kêu ông chạy tới một chuyến, căn bản là vì xử lý một cái miệng vết thương không cần xử lý?

Kiều An Hảo nhíu nhíu mày, vừa định mở miệng nói chuyện, thím Trần đứng ở một bên, còn có chút lo lắng thốt ra: “Ông Lục, vết thương của ngài còn chưa có khám qua mà?”

“Tôi không cần khám.” Lục Cẩn Niên không kiên nhẫn nói ra bốn chữ, liền nhìn thím Trần ở một bên, ý tứ rõ ràng muốn tiễn khách nói: “Thím Trần, trả tiền cho bác sĩ, đưa ông ấy
đi.”

“Ông Lục......”

“Tôi nói không cần là không cần.” Lục Cẩn Niên lúc này trực tiếp đánh gãy lời nói của thím Trần.

“Bà chủ......” Thím Trần nhìn máu tươi trên quần áo của Lục Cẩn Niên, đành phải nhìn về phía Kiều An Hảo cầu cứu.

Kiều An Hảo nhìn thoáng qua Lục Cẩn Niên, biết anh luôn luôn không thích khám bác sĩ, lúc sinh bệnh đều thích trốn đi, vì thế liền giật giật khóe môi, đứng lên, đối với thầy thuốc xin lỗi cười cười: “Thật ngại quá, phiền toái ngài đến đây vô ích một chuyến, tôi đưa ngài đi xuống.”

Kiều An Hảo đã nói như vậy , thím Trần cho dù là lo lắng cho Lục Cẩn Niên, cũng không thể nói thêm cái gì, đành phải đi theo phía sau Kiều An Hảo, dẫn bác sĩ đi xuống lầu.

Kiều An Hảo cũng không có đưa bác sĩ ra khỏi phòng, mà đứng ở trong phòng khách, mở miệng nói: “Bác sĩ, có thể đem cách xử lý miệng vết thương để lại cho tôi hay không? Rồi để cho thím Trần trả tiền.”

Bác sĩ gật đầu, mở cái hộp y tế ra, từ bên trong lấy nước sát trùng, thuốc mỡ, cùng với băng gạc và băng dán, cuối cùng nghĩ nghĩ, lại đưa thêm một hộp thuốc hạ sốt, nói liều dùng thuốc cho Kiều An Hảo, Kiều An Hảo một mực ghi nhớ, sau đó sai thím Trần tiễn bác sĩ ra về, liền cầm lấy thuốc bác sĩ để lại, đi lên lầu.

Trở lại phòng ngủ, Lục Cẩn Niên lại đứng ở trước cửa sổ sát đất, đang hút thuốc, Kiều An Hảo nhíu nhíu mày, đem số thuốc trên tay đặt ở trên ghế sa lon, bước nhanh đến bên người Lục Cẩn Niên, không nói một tiếng giơ tay lên trực tiếp cướp đi điếu thước trên đầu ngón tay của anh.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện