Hôn Trộm 55 Lần

Hai Câu “Yêu” (7)


trước sau

Lục Cẩn Niên ngồi bên cạnh, bưng ly thủy tinh chân cao, tinh tế mà cao quý uống một ngụm rượu đỏ, còn chưa kịp nuốt vào bụng, lời Kiều An Hảo đã truyền vào tai anh rất rõ ràng.

Người trong lòng tôi, là anh Lục.

Tay cầm ly rượu của Lục Cẩn Niên run rẩy, miệng ngậm rượu đỏ, rồi cứ như vậy chặn ngay cổ họng, anh phát hiện trái tim mình đập mạnh lên, trong nháy mắt nhanh đến cực hạn, giống như bất cứ lúc nào cũng có thể nổ tung thoát khỏi lồng ngực. Anh dùng hết sức lực cầm ly rượu, ngừng thở, cố gắng làm bản thân bình tĩnh, nhưng đầu ngón tay vẫn không kiềm chế được khẽ run rẩy.

Phóng viên cũng bị câu trả lời trực tiếp của Kiều An Hảo làm chấn động như thế, từ lúc theo nghề phỏng vấn đến bây giờ đầu óc vẫn luôn phản ứng nhanh chóng, thế nhưng trong nháy mắt này, vẻ mặt kinh ngạc nhìn Kiều An Hảo, nói không nên lời một câu nào.

Trên mặt Kiều An Hảo vẫn giữ nụ cười xinh đẹp tao nhã, ánh mắt trong veo nhìn phóng viên, nhưng đáy lòng cô lại dâng lên tia chua xót.

Từ đầu tới cuối, cô chỉ thích một người là Lục Cẩn Niên, nhiều năm như vậy chưa từng thay đổi, cũng chưa từng muốn thay đổi, nhưng phần yêu thích này, từ trước tới giờ cô cũng không dám nói ra miệng.

Lúc vừa mới nghe câu hỏi của phóng viên, cũng muốn dùng mấy câu nói vạn năng như kiểu “Còn chưa gặp được người khiến trái tim rung động” hoặc là “Tôi cũng rất muốn biết người trong lòng tôi là ai” để trả lời đám phóng viên, nhưng trong nháy mắt cô sắp mở miệng, đầu óc cô chợt lóe lên, rồi thốt ra câu tự đáy lòng mình.

Người trong lòng tôi, là anh Lục, anh Lục Cẩn Niên.

Có trời mới biết những lời này, trong đầu cô, trong lòng cô, vờn quanh không biết bao nhiêu lần.

Từ lúc năm năm sau cô lại một lần nữa tới gần anh, cô vẫn luôn không dám để lộ tâm sự của mình trước mặt anh, thậm chí có một dạo cô cho rằng bản thân không có cơ hội để phơi bày ra, cô không nghĩ tới bây giờ bản thân lại có một cơ hội để nói ra miệng.

Mặc dù cô biết, lời nói hoàn toàn thật lòng của mình,
sẽ trở thành câu nói đùa.

Kiều An Hảo cố gắng nhếch khóe môi, muốn làm mình cười thật tươi, trong màn hình thoạt nhìn thì không phải đa cảm đau khổ như vậy, rồi ra vẻ thoải mái tiếp tục mở miệng, phá vỡ hiện trường phỏng vấn yên ắng: “Vừa lúc nãy cô cũng nói, anh Lục được cộng đồng mạng công nhận là Người chồng quốc dân, có một Người chồng quốc dân bên người như vậy, nếu tôi nói thích người khác, chỉ sợ là không hề có sức thuyết phục.”

Phóng viên nghe nửa câu nói sau của Kiều An Hảo, lúc này mới từ trong kinh ngạc lấy lại tinh thần, thì ra cô Kiều đang nói đùa mà thôi, vì thế liền phối hợp với Kiều An Hảo, và quay đầu nhìn về phía Lục Cẩn Niên, trêu ghẹo hỏi: “Cô Kiều đã như vậy – tỏ tình không giấu giếm, anh Lục có đồng ý với cô Kiều hay không?”

Lục Cẩn Niên nghe thấy lời nói của phóng viên, mới giật mình khôi phục lại bình tĩnh, anh cố gắng đè nén trái tim đang đập mãnh liệt của mình, bộ dạng đắn đo vừa lúc nuốt ngụm rượu vào trong bụng, sau đó vẫn duy trì sự thận trọng khi giải quyết công việc trước sau như một. Tùy tiện đặt ly rượu lên trên bàn tròn, không nhanh không chậm cầm microphone của phóng viên đưa qua, đáy mắt sáng rực tình cảm nồng nàn, giọng điệu ngoài miệng lại nửa thật nửa giả, khiến người ta không đoán được thực hư ra sao: “Tôi mới sẽ không nói cho các người biết, nhiều năm như vậy, người tôi vẫn luôn chờ đợi, chính là cô Kiều.”


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện