Editor: Xiu Xiu
Người trong phòng bao nhanh chóng sửng sốt, người đàn ông ngồi bên cạnh Hứa Gia Mộc vội vã mở miệng: “Cậu chủ Hứa, cậu nghĩ sai rồi, cô Tống là đối tác của chúng ta, cũng không phải là ai khác.”
Quản lý cũng vội vàng mở miệng: “Đúng vậy, cậu chủ Hứa, cô Tống là khách của chúng ta.”
Hứa Gia Mộc đối với những lời nói vừa vang lên, không hề có bất cứ ý tứ gì muốn thay đổi chủ ý, vẫn chỉ vào Tống Tương Tư như cũ, miệng nói một đằng, lại nhìn quản lý một nẻo, nhưng thật ra là nói cho Tống Tương Tư nghe: “Ra giá đi, ra ngoài ăn khuya một lần, bao nhiêu tiền.”
Vốn dĩ Tống Tương Tư còn có chút mơ hồ, nhưng hiện giờ đã hoàn toàn hiểu được chuyện gì đang xảy ra, mặt mày cô không hề có phản ứng gì, chỉ bình tĩnh đứng ở đó, nhìn lại Hứa Gia Mộc.
“Cái này...” Quản lý không dám đắc tội với Hứa Gia Mộc, cũng không dám đắc tội với Tống Tương Tư, chỉ nói được hai chữ, lại nhìn qua nhìn lại cả hai bên, vẻ mặt hơi khó xử nhìn Hứa Gia Mộc nói: “Cậu chủ Hứa, cậu xem mấy cô gái tôi mang đến đều rất xinh đẹp, đều là người mới, cậu có vừa mắt người nào không? Các cô ấy đều có thể cùng cậu ra ngoài ăn khuya.”
“Mời cô gái này ra ngoài ăn một bữa cơm, 5000, như thế nào, giá tiền này có thể mời cô gái đang bất động này không?” Hứa Gia Mộc trực tiếp bỏ qua lời của quản lý, anh chỉ nhìn Tống Tương Tư, mở miệng hỏi, sau một lúc, còn nói: “Chẳng lẽ còn muốn năm vạn?”
Hai chữ năm vạn này, đáy mắt của Tống Tương Tư, rõ ràng có một chút dao động.
Hứa Gia Mộc sờ môi cười cười, tầm mắt rơi vào trên người quản lý, nhưng vẫn là nói cho Tống Tương Tưu nghe: “Năm vạn cũng không thể? 50 vạn? Năm trăm vạn?...”
Quản lý cẩn thận mở miệng: “Anh Hứa, cái này tôi không làm chủ được.”
Nói xong, quản lý nhìn thoáng qua Tống Tương Tư đứng ở một bên.
Lần này Hứa Gia Mộc không cho Tống Tương Tư một chút thời gian để
phản ứng nào, trực tiếp nói thêm một câu: “Chẳng lẽ không cần tiền bạc, muốn cái khác sao?...”
Hứa Gia Mộc còn chưa nói xong, đột nhiên Tống Tương Tư tươi cười như hoa mở miệng: “Không phải chỉ là một lần ăn khuya thôi sao? Tôi đi.”
Tống Tương Tư lăn lộn trong ngành giải trí, dường như chưa bao giờ một mình ra ngoài ăn cơm với đàn ông, cho dù ra giá cao cỡ nào, cũng luôn không chấp nhận, thế nhưng đêm nay, lời cô vừa nói ra, khiến người khác hơi ngỡ ngàng.
Từ trước đến nay cô luôn làm theo ý mình, đối với sự nghi ngờ của mọi người, không hề có chút ý muốn giải thích nào, mà là dẫn đầu đi ra, đứng ở bên ngoài cùng Hứa Gia Mộc.
Hứa Gia Mộc đứng dậy, đối với quản lý nói một câu: “Ghi vào sổ của tôi”, sau đó nói với người trong phòng một tiếng, liền đi ra ngoài, cũng không đến chỗ Tống Tương Tưu, chỉ đi thẳng thật nhanh qua, hướng về phía cửa ra vào.
Dọc theo đường đi, hai người cũng không nói chuyện gì với nhau, đến chỗ bãi đỗ xe, Hứa Gia Mộc mở cửa xe, nhìn thoáng qua Tống Tương Tư, dẫn đầu ngồi xuống, đợi cô vừa lên xe, liền mạnh mẽ giẫm chân ga, lái xe rời đi.
Bên trong xe rất yên tĩnh, từ đầu đến cuối Hứa Gia Mộc đều không nhìn Tống Tương Tư lấy một cái, lúc sắp đến đường lớn, Tống Tương Tư mở miệng hỏi một câu: “Cậu chủ Hứa, chúng ta đến đâu ăn khuya đây?”
Hứa Gia Mộc không lên tiếng, đáy mắt càng thêm phẫn nộ sâu sắc, tốc độ xe lại càng nhanh hơn.
Sau khi xe của anh tiến vào bên trong một khu nhà xa hoa, sắc mặt của Tống Tương Tư liền trở nên khó coi.