Nói đến đây, mấy người này liền đi ra khỏi toilet.
Kiều An Hảo đi vệ sinh xong, ngồi chồm hổm trên bồn cầu, lại không hề có ý muốn đứng lên, trong đầu quanh quẩn những câu mình vừa nghe thấy.
Cô cũng là người của Hoàn Ảnh truyền thông, nhưng đúng là cho đến giờ vẫn chưa nghe thấy những tin tức này.
Đúng là có một đoạn thời gian, Lục Cẩn Niên thường xuyên gọi điện cho cô, thông báo hoạt động cho cô, cô chỉ nghĩ đơn giản là quyết định của công ty, cũng không hề nghĩ suy quá nhiều, nhưng mà lại không biết được, hóa ra anh cho cô tham gia những hoạt động này mà đã gây bất đồng với người trong công ty.
Đến chuyện tìm người thế thân cho cô, cô hoàn toàn không biết, thật là suy đoán kia của bọn họ, người không hợp khí hậu kia, cô nghĩ, chắc là cô rồi.
Trước kia cô có đi qua Lệ Giang một lần, cùng với Kiều An Hạ và Hứa Gia Mộc, sau đó vội vã chạy về Bắc Kinh, nguyên nhân rất đơn giản, Lệ Giang ở độ cao hơn hai nghìn mét so với mực nước biển, phản ứng của cô rất lợi hại, nôn mửa, phát sốt, tim đập rộn lên.
Cô đến Lệ Giang một lần, cũng không hề liên quan gì đến Lục Cẩn Niên, cho nên anh không hề biết chuyện này, là lúc quay Khuynh Thành thời gian, trong lúc đó hai người rất hòa hợp với nhau, vì thế mà có nói với anh mấy câu, lúc ấy trên ti vi có chiếu một quảng cáo quay ở Lệ Giang, lúc ấy vì cố ý tìm đề tài, cô liền đơn giản nói nhảm với Lục Cẩn Niên đang dán mắt vào máy vi tính mấy câu, Lệ Giang rất quỷ quái, cả đời cô sẽ không đến đó lần thứ hai, vì cô thiếu chút nữa đã mất mạng ở đó.
Lúc ấy vì đang vội làm việc, anh nghe thế, lại nâng đầu lên, trên mặt lạnh lùng lại lóe lên chút kinh ngạc, hỏi cô, tại sao lại khó chịu với Lệ Giang như thế.
Cô không nghĩ nhiều chỉ gật
đầu, nói sơ qua hoàn cảnh lúc đó đến Lệ Giang, trình bày qua loa, nhưng vẫn nén giận nói với anh, mình ở đó ba ngày, mà sút đi năm cân.
Ngay lúc đó, anh cũng không có phản ứng gì quá lớn, sau khi nghe xong, cũng chỉ “Ừhm” một tiếng, rồi tiếp tục làm công việc của mình.
Lúc cô xem kịch bản mới biết được, phải đến Lệ Giang quay phim mất nửa tháng, lúc ấy cả người cô đã thấy không tốt.
Ba ngày du lịch ở đó là làm cô mất nửa cái mạng, nửa tháng quay phim ở đó, không phải là muốn chôn cất cô ở đó rồi sao.
Nhưng là, đoàn làm phim lại không thể bởi vì một mình cô mà thay đổi, cô vẫn lên lạng tra cứu một chút, tìm phương pháp nào đó để bản thân bớt khó chịu khi ở đó.
Kết quả, ngày hôm sau, cô nhận được kịch bản mới, nội dung có điều chỉnh một chút, nhưng lại là thay đổi lớn nhất đối với cô, đổi nơi quay phim từ Lệ Giang thành Giang Tây.
Cô không có tự mình đa tình nghĩ rằng thay đổi này là vì cô, mà cũng không dám nghĩ như thế, cho nên chỉ cho rằng vận may của mình thật tốt.
Mãi đến khi nghe được câu chuyện nói qua nói lại của mấy người vừa rồi, mới biết được hóa ra là Lục Cẩn Niên cho thay đổi kịch bản, nguyên nhân quan trọng là vì có người không chịu được hoàn cảnh ở đó.
Thật ra cô cũng không biết rốt cuộc vì sao mình lại lo lắng, khẳng định là Lục Cẩn Niên thay đổi kịch bản vì cô, đúng thế, cô hoàn toàn khẳng định.
Có một số việc, lúc nói ra, thật sự chỉ là thuận miệng mà thôi, sau đó, chính mình cũng không còn để ý, không hề coi là quan trọng.
Nhưng là, cô không nghĩ tới, mình chỉ nói bâng quơ, mà anh lại có thể nhớ rõ.