Hôn Trộm 55 Lần

Không Gả Đi Được, Anh Cưới Em (4)


trước sau

Kiều An Hảo phát hiện ra lông mày của Lục Cẩn Niên đang cau lại, có chút cổ quái mở to đôi mắt, ngửa đầu nhìn anh chằm chằm, hỏi: “Anh làm sao vậy, có vẻ khẩn trương thế?”

“Không…” Lục Cẩn Niên khôi phục lại bình tĩnh, nói một chữ đơn giản, sau đó nhìn thoáng qua đồng hồ báo thức ở trên tường, đã gần 1 giờ sáng, vì thế liền khom người, ôm lấy Kiều An Hảo,

đặt lên trên giường, đắp chăn lại cẩn thận cho cô, sau đó tắt đèn mới nói: “Không còn sớm, ngủ đi.”

Lúc này Kiều An Hảo mới chú ý được quần áo của anh vẫn ẩm ướt, hai người đều mắc mưa, nhưng anh chỉ chăm sóc cho cô, cảm động ấm áp như bao lấy cô, cô nằm trong chăn, nhẹ giọng mở miệng nói: “Lục Cẩn Niên, anh cũng nhanh đi tắm rửa đi, cẩn thận bị cảm.”

“Ừhm.” Lục Cẩn Niên nói rất nhẹ, đứng ở một bên không nhúc nhích, ánh mắt lẳng lặng nhìn chằm chằm cô: “Em ngủ trước đi, tôi chờ ở đây.”

Liều An Hảo không cãi cọ với Lục Cẩn Niên nữa, ngoan ngoãn nhắm hai mắt lại, trong lòng lại cảm thấy được ở đâu đó Lục Cẩn Niên có điểm là lạ, nhưng cô không nói ra được là chỗ nào khác thường.

Càng khác lạ hơn, sáng ngày thứ hai Kiều An Hảo vừa tỉnh dậy, liền nhận được điện thoại của Lục Cẩn Niên, nói muốn mang cô đi chơi loanh quanh một chút.

Trong khoảng thời gian này, Lục Cẩn Niên tiếp xúc với cô rất nhiều, nhưng lại chưa bao giờ dẫn cô đi chơi, trong lòng cô tuy buồn bực sao tự nhưng anh lại có ý tưởng đột phá như thế, nhưng là ngoài miệng vẫn vui vẻ rạo rực đồng ý, sau đó liền đi chọn quần áo.

Kiều An Hảo vẫn nghĩ là anh nói cho mình đi chơi, chỉ là đi trong Bắc Kinh, ngây ngốc một hai ngày là sẽ quay lại, nhưng lại không nghĩ rằng,
chung quanh chơi một chút, vậy mà đã đi được gần nửa Trung Quốc.

Từ Lạc Dương đến Tây An, sau đó là Thượng Hải, bay ra Hải Nam, sau cùng lại đến Hàng Châu, rồi đi Nam Kinh.

Kiều An Hảo cũng leo núi Hoa Sơn, ở đây sườn núi dựng đứng, cô đi một đôi dép lê, sau cùng không đi tiếp được nữa, vẫn là Lục Cẩn Niên cõng cô đi xuống.

Kiều An Hảo đến Thượng Hải rất nhiều lần, cũng là đô thị phồn hoa giống như Bắc Kinh, thích hợp nhất để đi dạo phố, Kiều An Hảo và Lục Cẩn Niên ở đây 3 ngày, Kiều An Hảo mua gì đó chuyển về Bắc Kinh.

Đến Hải Nam đã là buổi chiều, Kiều An Hảo chạy đến sảnh khách sạn mua một chiếc váy, lại chọn một chiếc mũ, lôi kéo Lục Cẩn Niên ra biển, cùng anh đi lên thuyền, cô lại không cẩn thận bị rơi xuống nước, Lục Cẩn Niên còn nhảy xuống trước cả nhân viên cứu hộ, ôm lấy cô, hai người mặc áo cứu sinh, Kiều An Hảo không có chút sợ hãi nào, còn nghĩ đến lúc rơi xuống đã uống vào một loạt nước biển mặn ơi là mặn.

Hàng Châu ở ngoài Bắc Kinh, Kiều An Hảo và Lục Cẩn Niên ở lại đây lâu nhất, có rất nhiều chỗ khi Lục Cẩn Niên còn học đại học, lúc Kiều An Hảo đến đây cũng đã thăm thú, nhưng là hai người vẫn thong thả đến Tây Hồ, đi Tống Thành, thuê một chiếc xe tự mình lái đến Tây Đường, tại trấn cổ Tây Đường, lúc hai người đi vào một căn nhà gốm sứ, dưới sự giúp đỡ của chủ nhà, hai người còn cùng nhau học làm gốm sứ.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện