Hôn Trộm 55 Lần

Lục Cẩn Niên, Em Mang Thai (8)


trước sau

Lúc Kiều An Hảo đi thang máy xuống, Lục Cẩn Niên đã kéo va li hành lý ra tới cửa chính của khách sạn.

Kiều An Hảo không dám lơi lỏng dù chỉ một chút, vội vội vàng vàng đuổi theo, khi cô chạy tới đường lớn, Lục Cẩn Niên đã từ ven đường bắt được một chiếc taxi.

Kiều An Hảo bước xuống cầu thang, từ cửa khách sạn chạy ra, đến ven đường, lúc bắt một chiếc taxi, trong di động nhận được tin nhắn của trợ lí gửi đến: [ Lục tiên sinh đặt vé máy bay đi Mỹ. Kiều Kiều, bây giờ cô trực tiếp ra sân bay đi, tôi cũng giúp cô đặt một tấm cùng chuyến, còn về cô Triệu, phiền cô đi lấy hộ chiếu giúp Kiều Kiều, lấy thêm mấy bộ quần áo đem ra sân bay cho cô ấy. ]

Sau khi trợ lý sắp xếp tất cả xong, còn nói: [ Kiều Kiều, xuống máy bay, cô nhất định phải đi theo Lục tiên sinh, ngàn vạn lần không được đi lung tung, ở Mỹ nếu lạc mất anh ta, thì thật sự sẽ không tìm được anh ta đâu. ]

Lúc trợ lý gửi tin tới, Kiều An Hảo đã bắt được một chiếc taxi, cô đọc tin của trợ lý, vội nói với lái xe đi tới sân bay.

Chiếc xe phi trong đêm chưa tới mười phút, di động của Kiều An Hảo có nhắc nhở đã đặt được vé máy bay.

Khi Kiều An Hảo đuổi tới sân bay, Triệu Manh đã ở cửa xuất phát của sân bay chờ.

Kiều An Hảo trả tiền taxi, rồi đi theo lời Triệu Manh, tới cửa vào quốc tế số 3, cô vẫn chưa tìm thấy Triệu Manh, Triệu Manh đã đẩy cửa xe, gọi tên cô, sau đó quăng đồ ra, rồi thần tốc chạy tới phía cô, đầu tiên đưa cho cô hộ chiếu: “Kiều Kiều, đây là hộ chiếu, quần áo tớ không lấy cho cậu đâu, cậu không đem cái gì đi mới có thể khiến cho Lục ảnh đế đau lòng.”

Kiều An Hảo gật mạnh đầu một cái, nói một tiếng “Cảm ơn”, lúc chuẩn bị tạm biệt Triệu Manh đi vào sân bay, Triệu Manh lại kéo tay cô lại, đưa cho cô môt hộp thuốc: “Kiều
Kiều, cậu mang thứ này theo.”

Kiều An Hảo mở hộp thuốc, nhìn thấy bên trong chỉ có một viên thuốc màu trắng, ngẩng đầu, khó hiểu hỏi: “Đây là cái gì?”

Sắc mặt Triệu Manh có chút xấu hổ, nhìn trước ngó sau một phen, ho nhẹ một tiếng, tiến đến bên tai Kiều An Hảo, nhỏ giọng nói: “Đây là thuốc – kích – dục, gặp nước tan ngay, cậu yên tâm, không làm hỏng bộ phận nào trên cơ thể đâu, nếu cậu ở Mỹ không làm ăn gì được Lục ảnh đế, thì phải dựa vào nó!”

Sau đó rời khỏi tai Kiều An Hảo, nháy mắt với cô, cười chói lọi nói: “Được rồi, vào đi thôi.”

-

Kiều An Hảo làm thủ tục hải quan xong, đi thẳng lên máy bay, tới chỗ ngồi của khoang hạng nhất mới tìm thấy Lục Cẩn Niên.

Dáng vẻ anh dường như rất buồn ngủ, dựa lưng vào ghế, nhắm mắt dưỡng thần.

Có thể bởi vì cô nhìn thấy anh, bước chân hơi dừng lại một chút, khiến cho giác quan nhạy bén của anh cảm nhận được cái gì đó, mí mắt liền mở ra, lúc nhìn thấy cô, lại như thấy việc không liên quan đến mình mà nhắm mắt vào.

"Chào cô, xin hỏi chỗ ngồi của cô là số mấy?” Cô tiếp viên hàng không nhìn thấy Kiều An Hảo đứng một chộ không nhúc nhích, mặt mỉm cười tiến lên hỏi.

Kiều An Hảo cười cười xin lỗi cô tiếp viên hàng không, rồi đi vào khoang trong.

Kiều An Hảo tìm thấy chỗ của mình, ngồi xuống chưa lâu thì cửa cabin đóng lại, bên trong cabin vang lên những điều an toàn cần biết.

Cô rút điện thoại ra, gửi một tin nhắn đến nhóm: [ Máy bay sắp cất cánh. ]

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện