Cúp điện thoại, Lục
Cẩn Niên đứng trên ban công thư phòng một lúc mới cầm di động nhẹ nhàng
về phòng ngủ, nằm lên giường, mới vừa đem cánh tay luồn xuống dưới cổ
cô, cô liền xoay người một cái chui vào trong lòng anh, tìm tư thế dễ
chịu nhất, tiếp tục giấc ngủ say.
-
Tối qua Kiều An Hảo đã khóc một trận đã đời, xả hết khó chịu trong lòng mình. Ngày hôm sau khi cô tỉnh lại, trái tim hôm qua còn nặng trĩu muốn chết vậy mà hôm nay
đã thoải mái hơn rất nhiều.
Kỳ thật cuộc đời mỗi con người, không phải lúc nào cũng thuận buồm xuôi gió, khi mà đột nhiên gặp khó khăn,
ban đầu sẽ luôn cảm thấy như trời long đất lở, áp lực nặng nề, thậm chí
còn có chút tưởng niệm, nhưng rồi chờ khi bạn qua được quãng thời gian
khó khăn u ám nhất ấy, bạn sẽ cảm thấy thật ra cũng chả có gì đáng ngại.
Đối với Kiều An Hảo mà nói, cô đã làm tốt cái dự tính xấu nhất có thể xảy
ra, chỉ là cả đời này liền bị người ta chỉ chỉ trỏ trỏ, trở thành tài
liệu dạy học phản diện.
Người có lỗi mới phải để bụng, nhưng cô lại để bụng, dù để bụng đến chết cũng không có khả năng thay đổi tình hình hiện tại.’’
Tất cả mọi người trên thế giới bây giờ đều làm khó cô, cô hà tất phải giống người ta làm khó chính mình, chẳng bằng để cho bản thân vui vẻ hơn một
chút, huống hồ cô bị tiếng xấu thì đã sao nào? Bên cạnh cô thủy chung có một người cô yêu nhất và người đó cũng yêu cô nhất chính là Lục Cẩn
Niên.
Nghĩ thoáng ra một chút, sẽ không còn thấy khổ sở như vậy nữa.
Bởi vì scandal quá lớn nên gần đây Lục Cẩn Niên đem toàn bộ công việc xử lý ở nhà, cả ngày 24 giờ bên cạnh Kiều An Hảo.
Kiều An Hảo vốn tưởng rằng cuộc thi chọn nữ chính của Hollywood sẽ vì những
tin tức gièm pha ảnh hưởng không tốt mà bị loại, nhưng lại không ngờ,
đợi hai ngày rồi mà vẫn chưa thấy tổ tiết mục gọi điện thông báo cô bị
loại.
Đã vậy thì Chủ Nhật sẽ vẫn tham
gia thi đấu, rảnh rỗi không có việc gì làm, Kiều An Hảo liền lôi kế hoạch tiết mục mình nghĩ lúc
đầu ra đưa Lục Cẩn Niên để anh cho ý kiến.
Vòng thứ hai, tiết mục Kiều An Hảo tham gia thi là “Võ Tắc Thiên”, cô đem cả cuộc đời kinh
điển của Võ Tắc Thiên tóm gọn trong năm phút đồng hồ, còn chưa nói một
lời thoại đã diễn xong thời thanh xuân của Võ Tắc Thiên.
Cái này đối với một diễn viên mà nói, có tính khiêu chiến rất lớn, có rất ít người có thể biểu diễn rộng như vậy.
Có điều Kiều An Hảo chỉ còn có ba ngày để chuẩn bị đi thi.
Hôm thi, trời vừa hửng sáng, Kiều An Hảo đã đánh thức Lục Cẩn Niên, mặc áo
ngủ, mặt nghiêm trang nhìn Lục Cẩn Niên, diễn lại một lần lời thoại của
buổi thi đấu tối nay.
Ba ngày liền Lục Cẩn Niên đều nghe lời kịch về Võ Tắc Thiên, nghe đến ung hết cả tai rồi, lúc này anh chỉ muốn ôm
Kiều An Hảo ngủ bù lại, nhưng nhìn thấy bộ dáng lo lắng của cô như vậy,
đành xốc lại tinh thần, vui vẻ là khán giả cho cô lần thứ 134.
Qua ba ngày toàn tâm toàn ý cố gắng, Kiều An Hảo diễn Võ Tắc Thiên, từ lúc
lúc vẫn còn ngây thơ hồn nhiên đến cuối cùng quần lâm thiên hạ, mỗi một
khí thế và cảm giác đều đã đắn đo cân nhắc cực kỳ kỹ lưỡng.
Nhất
là khi Kiều An Hảo nói một câu lúc Võ Tắc Thiên trước khi chết “Kiếp
sau, ta không là hoàng đế nữa, cam tâm là con dâu Lý gia”, quả thực là
đã hàm súc truyền kỳ cả đời của Vũ Mị Nương, diễn ra vô cùng nhuần
nhuyễn.