Hứa Gia Mộc một đũa lên, vừa định bỏ vào miệng, dừng lại một chút, sau đó bỏ đũa xuống.
Trong nhà mơ hồ truyền đến giọng nói hống hách và vênh váo vủa Tống Tương Tư, giống như là đang khiển trách đối phương bởi vì người đại diện của cô
lại nhận cái gì mà không báo cho cô.
Hứa Gia Mộc nhìn chằm chằm
vào bóng dáng của Tống Tương Tư trong chốc lát, đứng dậy đi tới phía
trước cửa sổ, nhìn chằm chằm những ngọn đèn phía bên ngoài, đốt một điếu thuốc, lúc hương vị nicotin tràn ngập trong buồng phổi, trong đầu anh
xẹt qua tám chữ trong lời nói vừa nãy của Tống Tương Tư: 'tuổi thơ ám
ảnh, cả đời bất hạnh.' Die6n da29n le6 quy1 d9o^n
Tin tức của Lục Cẩn Niên, ít nhiều gì cũng có chút tác dụng, tối thiểu là đối với những người đã hâm mộ Lục Cẩn Niên nhiều năm, vẫn bị những lời nói kia của
anh làm cho cảm động.
Nhất là câu nói kia của Lục Cẩn Niên "Nếu
như thật sự tôi muốn đào góc tường, thì tôi không đợi tới bây giờ mà tôi đã ra tay vào năm năm trước khi mà bọn họ mới chỉ có hôn ước, tôi tội
gì mà nhìn tình yêu của tôi biến thành tình yêu không thể yêu, tôi tội
gì mà trơ mắt nhìn năm năm giữa của tôi và cô ấy trôi qua một cách vô
ích." Còn dẫn tới dao động, khiến cho không ít người cảm thấy, có lẽ là
truyền thông Tróc Ảnh đã bị đối thủ chơi ác.
Chỉ là, đúng như lời của Lục Cẩn Niên đã nói, lời nói miệng không có bằng chứng, cũng chỉ có một số ít những người thiếu hiểu biết mới tin tưởng.
Nhưng mà, tin tưởng hay không tin tưởng, thì cũng dẫn tới một cuộc đấu võ mồm ở trên mạng. SSdienng dànlew quy9on
Chỉ tiếc là hôm nay Kiều An Hảo liên tiếp gặp phải hai chuyện vui mừng, nên cũng không để ý tới những chuyện vớ vẩn ở trên mạng kia, căn bản không
biết ở trên mạng đã diễn ra cuộc tranh cãi ầm ĩ.
Ăn cơm tối xong, Lục Cẩn Niên đi tới thư phòng xử lý một chút công việc, Kiều An Hảo trở lại phòng ngủ, thế nhưng lại vùi ở trên giường nhìn điện thoại di động, không nhịn được kinh ngạc hỏi một câu: "Ngày mai là trận chung kết, em
không phải luyện múa sao?"
Kiều An Hảo đang xem những điều cần
lưu ý của bà mẹ mang thai liền nhanh chóng thoát khỏi trang web, để điện thoại di động xuống, nhìn về phía Lục Cẩn Niên tuyệt không xấu hổ nói:
"Em đã tập luyện tới trình độ nhuần nhuyễn hết rồi, không cần phải
tập
luyện nữa."
"Ha ha, Kiều Kiều, em cũng thật biết kiếm cớ cho sự
lười biếng của mình." Lục Cẩn Niên khẽ cười hai tiếng, liền bò lên
giường, ôm Kiều An Hảo, theo bản năng liền muốn đưa tay vào thăm dò
trong áo ngủ của cô, Kiều An Hảo nghĩ tới những điều bác sĩ đã dặn dò,
vội vàng nắm lấy tay của anh: "Lục Cẩn Niên, ngày mai em phải tham gia
thi đấu, anh phải cho em bảo toàn thể lực."
Lục Cẩn Niên nhìn
thấy thái độ nghiêm túc của Kiều An Hảo, liền thỏa hiệp: "Được rồi, để
ngày mai trở về trả nợ sau." SSdienng dànlew quy9on
Kiều An Hảo nở ra một nụ cười ngọt ngào với anh, nói: "Được."
Đáy lòng cũng đang âm thầm suy nghĩ, tối mai trở về còn phải trả nợ? Sợ là
cứng rắn với người nào đó cũng không cứng rắn nổi nữa rồi!
Thời gian vẫn còn sớm, lại không thể làm chuyện xấu, hai người cũng không buồn ngủ, không thể làm gì khác hơn nói chuyện phiếm.
Lúc ban đầu Lục Cẩn Niên bởi vì sinh lý không được thỏa mãn, còn có một
chút nóng nảy, nhưng mà về sau, cả thể xác và tinh thần cũng đã bình
tĩnh lại.
Thật ra thì cứ như vậy ôm vợ hiền, yên tĩnh nằm trên
một cái giường, chỉ nói chuyện đơn thuần, cũng là một chuyện cực kỳ hạnh phúc rồi.
Nói chuyện tới cuối cùng, Kiều An Hảo liền nghĩ đến
chuyện mình tối qua nửa đêm tỉnh lại, nghĩ đến chuyện mình mang thai, ý
định muốn di dân, vì vậy liền khẽ ngẩng đầu lên, nhìn Lục Cẩn Niên mở
miệng nói: "Lục Cẩn Niên, chúng ta đi ra nước ngoài được không?"
Lục Cẩn Niên chỉ cho là Kiều An Hảo là muốn đi ra nước ngoài du lịch, nghĩ
đến gần đây trên web đưa những tin tức ồn ào khiến cho người ta phiền
lòng, vì vậy không hề thắc mắc gì, mở miệng nói: "Được, muốn đi du lịch ở nước nào? Ngày mai anh nói trợ lý sắp xếp."