"Ừ, tôi biết rồi."
Lục Cẩn Niên giống như là đang nghe trợ lý báo cáo công việc, rất bình
tĩnh gật đầu, nhưng động tác vừa thực hiện được một nửa, cả người như bị điểm huyệt, không nhúc nhích chút nào.
Một cảm giác vui sướng
không cách nào nói ra dâng trào từ sâu trong tim, dâng đến đỉnh điểm,
Lục Cẩn Niên chộp lấy cánh tay trợ lý bên cạnh, mở miệng, vì quá kích
động mà giọng cũng có vẻ run rẩy: "Kiều Kiều có thai?"
Trợ lý bị đau gật mạnh đầu: "Lục tiên sinh, chúc mừng anh, sau này anh sẽ được làm bố giống tôi rồi!"
Lúc này, trên sân khấu đã hoàn thành nghi lễ ký hợp đồng, người dẫn chương trình đang đọc lời bế mạc.
Lục Cẩn Niên đột nhiên đứng bật dậy, trợ lý lại càng hoảng sợ, ý thức xung
quanh có rất nhiều người đang nhìn Lục Cẩn Niên, vội vàng kéo tay áo Lục Cẩn Niên: "Lục tiên sinh, anh ngồi xuống đã."
Lục Cẩn Niên hoàn
toàn không để ý tới trợ lý, hất tay anh ta ra, xuống khỏi ghế khách quý, vòng sang bậc thang bên, không để ý tới sự ngăn cản của nhân viên, cất
bước thẳng lên sân khấu.
Người dẫn chương trình đã kết thúc lời
bế mạc, tất cả mọi người chuẩn bị rời rạp, ngay cả nhân viên quay chụp
cũng chuẩn bị tắt máy, khán giả dưới sân khấu cũng lục tục đứng dậy, lại bỗng nhiên thấy có người xông lên sân khấu, mọi người dồn dập hướng mắt lên, thí sinh dự thi đi đến lối vào hậu trường cũng đều dừng bước, quay lại nhìn người đi lên sân khấu, ngay cả Kiều An Hảo cũng ngạc nhiên
nhìn theo ánh mắt mọi người.
Người đó đội mũ lưỡi trai, che đi quá nửa khuôn mặt, bước đi rất nhanh, chạy thẳng đến chỗ Kiều An Hảo.
Bởi vì Lục Cẩn Niên đi ngược lại ánh sáng khiến người ta không thấy rõ được gương mặt anh, Kiều An Hảo chỉ nhận thấy một luồng gió mãnh liệt phóng
về phía mình, mọi người còn chưa có phản ứng, người đó đã ôm lấy cánh
tay cô, cô muốn giãy thoát thì giọng nói quen thuộc vang lên bên tai:
"Em
có thai ư?"
Hóa ra là Lục Cẩn Niên, không phải anh nên ở trong xe chờ cô à? Tại sao lại có mặt ở hội trường?
Kiều An Hảo lòng tràn đầy hoài nghi, nhưng vẫn gật đầu với Lục Cẩn Niên, ngữ điệu rất nhẹ nhàng chậm rãi: "Ừ, hôm qua vừa mới kiểm tra, được một
tháng rồi."
Lục Cẩn Niên chỉ thấy trái tim đập rất nhanh, giống
như bất cứ lúc nào cũng có thể vọt ra khỏi cổ, ánh mắt nóng bỏng nhìn
Kiều An Hảo chăm chú: "Nói cách khác, anh sắp được làm bố rồi?"
"Ừ." Kiều An Hảo tiếp tục gật đầu, trên gương mặt mang theo nụ cười nhẹ.
"Vậy vì sao hôm qua em không nói cho anh biết!" Bất chợt Lục Cẩn Niên gắt gỏng hét.
Nụ cười trên mặt Kiều An Hảo bị tiếng hét của Lục Cẩn Niên làm cho ngưng
lại, ngay sau đó trong thâm tâm dâng lên nỗi oan ức, không phải cô muốn
hôm nay dành cho anh một niềm vui lớn hay sao?
Kiều An Hảo mất
hứng cụp mắt, định hất hai cái tay của Lục Cẩn Niên đang đặt trên vai
ra, quay người bỏ đi thì đã bị anh ôm nhấc bổng người lên.
Kiều An Hảo phản xạ ôm lấy cổ Lục Cẩn Niên, không cẩn thận lại làm mũ lưỡi trai của anh rơi xuống.
Khán giả ở dãy đầu thấy rõ gương mặt Lục Cẩn Niên, nhanh chóng lấy điện
thoại ra chụp, hai nữ sinh ngồi phía sau trợ lý và Lục Cẩn Niên kích
động kêu: "Người vừa rồi ngồi trước mặt chúng ta không ngờ lại là Lục
Cẩn Niên!"