"Hạ Hạ!" Mẹ Kiều bị hành động này của Kiều An Hạ sợ hết hồn, không nhịn được kêu một tiếng tên của cô.
Kiều An Hạ ngoảnh mặt làm ngơ, đứng thẳng lên, lạnh giọng nói một
câu"Con ăn no" , sau đó không đợi những người khác trên bàn ăn có phản
ứng, trực tiếp xoay người, rời đi.
Từ lúc Kiều An Hảo cùng Lục Cẩn Niên tới cửa đến bây giờ, không biết là
lần thứ mấy Kiều An Hạ làm cho không khí lúng túng như vậy, cho dù ba
Kiều luôn luôn cưng chiều cô, cũng không nhịn được phát hỏa: "Kiều An
Hạ, con trở lại cho ta!"
Bước chân Kiều An Hạ cũng không có dừng một cái, trực tiếp kéo cửa phòng ăn, đi ra ngoài, thuận tiện còn muốn bỏ lại âm thanh bùng nổ đằng sau.
Ba Kiều tức giận, lồng ngực phập phồng đứng lên: "Quả thực là quá đáng rồi, có còn một chút phép tắc hay không!"
Rốt cuộc vẫn là mẹ ruột, không đành lòng con gái bị người chê cười, mẹ
Kiều nhịn không được bao che mở miệng giải thích: " mấy ngày nay tâm
tình Hạ Hạ luôn không tốt, đã lâu Trình Dạng cũng không có tới, không
biết là bận việc hay là hai đứa đang xích mích, vừa mới nhắc tới Trình
Dạng, nó đã phát hỏa."
Ba Kiều nghe nói như thế, lửa giận hơi giảm đi một chút.
Mẹ Kiều vội vàng gắp thức ăn cho ba Kiều, thuận tiện chào hỏi Lục Cẩn
Niên cùng Kiều An Hảo: "Được rồi, chúng ta ăn cơm đi, mặc kệ Hạ Hạ, từ
nhỏ tính khí nó đã như vậy."
Mặc dù đáy lòng ba Kiều còn có chút không vui, nhưng ngại vì Lục Cẩn
Niên ở đây, cũng chỉ có thể đè ép lửa giận, đổi khuôn mặt tươi cười,
tiếp tục cùng Lục Cẩn Niên thương lượng chuyện kết hôn: "Hôn lễ ở khách
sạn, còn có áo cưới, đã chọn xong chưa?"
"Đang chuẩn bị bắt đầu chọn." Lục Cẩn Niên dễ tính trả lời, giọng nói
vững vàng giống như việc Kiều An Hạ vừa mới gây sự vốn không tồn tại.
Ba Kiều nói: "Kiều Kiều có bầu, khẳng định không có nhiều tinh lực như
vậy, các con có gì cần, mặc dù làm phiền thím các con, nhưng đã nhiều
năm trước bà ấy ngày ngày lẩm bẩm muốn chuẩn bị hôn lễ cho Hạ Hạ cùng
Kiều Kiều."
Mẹ Kiều thật rất vui vẻ, cười đến không khép miệng được:
"Các con đến
lúc đó chọn nơi cử hành, những thứ vặt vãnh khác, thím giúp các con nhìn chằm chằm."
"Cám ơn bác gái." Lục Cẩn Niên thành khẩn nói một tiếng cám ơn: "Chỉ là, có thể hôn lễ phải nhanh một chút, Kiều Kiều bụng lớn, mặc áo cưới cũng khó nhìn, cho nên có thể sẽ có chút gấp"
"Không sao, hôn lễ nhanh một chút mới thể hiện lên rõ vui mừng." Mẹ Kiều hoàn toàn không có ý kiến, ngừng tạm, vừa nhìn về phía ba Kiều: "Phải
tìm người tính ngày hoàng đạo, cành nhanh càng tốt ."
. . . . . .
Kế tiếp đầu đề đàm luận, toàn bộ đều là vây quanh hôn lễ, không khí nhiệt tình hòa thuận.
Bởi vì có Lục Cẩn Niên ở đây, ba Kiều uống một chút rượu, có thể lớn
tuổi, tửu lượng cũng không tốt, rõ ràng không uống bao nhiêu, nhưng cũng có chút say, cuối cùng trò chuyện một chút, một người đàn ông sống hơn
nửa đời thế nhưng hồng vành mắt, chỉ vào Kiều An Hảo, hướng về phía Lục
Cẩn Niên nói: " ta nhìn Kiều Kiều từ nhỏ đến lớn, sau mười tuổi, ba mẹ
nó qua đời, sau vẫn là ta mang theo nó, mặc dù nó không phải là con gái
ruột thịt của ta, nhưng mà ở trong lòng ta, ta vẫn đối đãi nó như con
gái ruột, ngay cả Kiều gia này, ta đều phân cho nó một nửa, ta không yêu cầu gì khác, chỉ cầu con đối xử tử tế với nó."
Kiều An Hảo mặc dù bị phản ứng Kiều An Hạ chọc cho đáy lòng có chút khổ
sở, nhưng nhìn đến ba Kiều mẹ Kiều nhắc nhở chú ý hôn lễ, hiện tại ba
Kiều lại nói lời như vậy, đáy lòng khổ sở trong nháy mắt bị cảm động
cùng ấm áp bao trùm.