*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Edit: Sun520 – DĐLQĐ
"Bác sĩ nói chỉ cần không đụng tới sẽ không sao, từ từ rồi sẽ tốt thôi, qua lại như vậy sẽ giày vò đó, ngược lại dễ dàng gặp chuyện không may, anh nên đợi ở chỗ này."
Tần Tích bị anh ôm có chút chặt, đẩy anh một cái, nhưng Cố Mộ Nghiêm lại ôm chặt hơn, đầu cọ cọ ở ngang hông của cô một cái, tay len lén giở trò, làm cho thân thể Tần Tích run lên.
"Được rồi được rồi, không đi bệnh viện cũng được, đúng rồi, thuốc đâu? Anh không cần uống thuốc sao?" Tần Tích thoáng đẩy đầu anh ra, cảm thấy kỳ lạ, bị thương nặng như vậy, bệnh viện cũng không cho cho thuốc sao?
"Thuốc ư?" Cố Mộ Nghiêm phản ứng kịp ngay lập tức: