Quyển IV: Chiêm- Giao đại chiến
C 53: Đại chiến Chiêm- Giao: Bùng nổ (8)
Lấy danh nghĩa vận chuyển hàng viện trợ, quân Hoài Nhân xây dựng công sự ở vùng giáp ranh hai bên.
Trần Thanh Toàn cằn nhằn vài câu cho có, rồi bỏ di.
Đã có tin ớp phòng thủ thứ 2 ở các cứ điểm đều đã mất, quân Chiêm cũng đã lên, y phải trở lại cầm quân.
Hoàng Anh Tài cùng đi để xem xét tình hình thực tế, Trần Huyện ở lại khẩn trương gia cố hệ thống phòng ngự.
Tài cùng Toàn lên tới nơi, Kiệt ra chào đón cả hai.
- Anh Kiệt, tình hình sao rồi? Anh vẫn khỏe chứ? Thư mẹ gửi em, nhắc em phải xem anh thế nào.
Bà lo anh không hợp khí hậu, gặp lam sơn chướng khí rồi ốm.- Tai ôm ông anh trai.
So với việc nhờ người gửi thư đường bộ qua Tây Bình rồi tới phía tây Hoài Nhân, một lá thư gửi đường biển tới cảng Thị Lị Bị Nại nhanh hơn hàng chục lần.
- Anh mày cẩn thận lắm mà.
Cứ bảo mẹ yên tâm!
- Vụ đấy thì em chịu rồi, giờ lên đây rồi mà.- Tài nhe răng cười
- Muốn ở lại dẫn một đội sao!
- Tướng tài là đối mặt thực tiễn chiến trận mà ra.
Em nghĩ mình nên thử một trận.
- Được rồi!- Có câu đánh hổ thân huynh đệ, ra trận phụ tử binh, Kiệt cũng cần anh em tin cậy góp sức.
Tài được giao nhiệm vụ tiếp quản một đội quân trinh sát.
Nhiệm vụ của đội quân này không phải do thám kẻ địch, mà là tìm cách cắt đứt iên lạc của quân địch.
Địch đang chia quân ra 3 hướng, sắp tới ở hướng bắc, quân Nam Bàn kéo sang đánh Pơtao Angin, phải nghĩ cách để tin này không thể tới tai quân Pơtao Angin sớm.
Đợi khi chiến sự có phần quyết liệt thì mới truyền tin này ra, như vậy mới khiến quân địch phân tâm.
- Đệ nhất định làm tốt nhiệm vụ.
Vậy giờ đi ngay chứ.
- Chú không nên vội, giờ chú đi mất hút hàng lươn, người bên dưới lại nghĩ bọn anh thủ tiêu chút.
Cứ ở lại đây cái đã, làm quen với khí hậu, rèn luyện lại, chú mày cũng làm quan văn lâu rồi, anh em là không quen việc binh.
- Được rồi!- Tài nhún vai, cũng không làm gì nữa.
- Trung đoàn trưởng, ngài tính sao?- Đại Kiệt và Tài hàn huyên xong, Toàn mới hỏi chuyện cấp trên.
Tình hình thì hắn đã nghe báo cáo, giờ muốn xem Kiệt bố trí bản thân làm gì
- Kẻ địch có thêm viện binh, quân ra không giữ được ba tòa cứ điểm lâu hơn nữa.
Ngươi quay về rất kịp, chúng ta chuẩn bị quyết chiến với địch.
Đi chuẩn bị chút đi, dạo này cũng ăn tiệc hơi nhiều đấy nhỉ?
- Ha ha ha, cũng vì đại nghiệp thôi mà.
Hai người Tài và Toàn lập tức thực hiện quá trình huấn luyện lại, giúp bản thân thích ứng với việc chiến đấu.
Từ tập chạy bộ với quân trang, thiết lập lán trại, làm chỗ nghỉ đêm, làm bếp,...!cho tới chiến đấu tay đôi, đấu tổ đội, hỗn chiến, tao ngộ chiến,...!Trong 1 tháng trời sau đó, cả hai ra sức rèn luyện để bản thân trở lại phong độ tốt nhất.
Trần Huyện cử người lên gặp Tài để hỏi, có lần không gặp được vì Tài bận việc, Kiệt phải để Vâm ra giữ sứ giả lại đợi tới khi Tài về, tránh hiểu nhầm là đã làm gì ông em trai mình.
Tài về, thấy sứ giả lo lắng, liền bịa chuyện, nói là Trần Thanh Toàn nói khích rằng bản thân mình là hạng công tử bột, không có quyền hỏi han sâu.
Thế nên Tài giờ đang tham gia quân huấn, chứng tỏ mình không hề kém cỏi.
- Ta còn đang thu phục được cả trăm tên lính đấy.- Tài khoe khoang trước mặt sứ giả.
Trần Huyện nhận được tin từ sứ giả, lại thấy rằng Tài bị khích tướng, thời gian qua chẳng thể chú tâm theo dõi quân của Toàn làm gì, toàn đi luyện binh.
Quân địch có tới vài ngàn người, ngươi kiểm soát được 100 tên thì là hay lắm sao.
Thế là y càng gấp rút xây dựng phòng tuyến.
Phòng tuyến đang xây dựng dở dang, Trần Thanh Toàn viết thư cấp báo rằng quân Chiêm đã phá được tuyền phòng thủ cuối cùng ở cứ điểm phòng thủ trung tâm, quân từ các cứ điểm khác tuy vẫn chặn được địch, song do lo địch chia binh qua vây, chặn mất đường lui, đã vừa đánh vừa lui, bỏ 3 cứ điểm phòng ngự lại, rút về bình nguyên phía sau.
Hiện tại quân của Toàn đang gặp nguy, xin chi viện gấp thêm vũ khí nếu có, đồng thời nếu hội binh được cũng là tốt.
Trần Huyện càng nghe lại càng thấy lo, đốc thúc người khẩn cấp dựng phòng tuyến, lại viết thư xin viện quân sẵn sàng ứng phó một khi có biến.
Trần Huyện ngày đêm chuẩn bị, Hoàng Anh Tài quay về, gặp y, thông báo việc quân Chiêm đang tiến sâu hơn vào đất của tay Toàn, hiện tại nên hội binh Hoài Nhân thêm thì mới có thể phần thắng.
Tất nhiên Trần Huyện từ chối.
Tài lập tức tỏ thái độ không hài lòng, cho rằng Toàn có thể bảo vệ được đất của hắn thì Hoài Nhân cũng an toàn, một khi Toàn thua, cái phòng tuyến bé tẹo này làm ăn được gì, rồi bảo rằng bản thân sẽ tham chiến, rồi đi luôn.
Tài lên nhận việc chỉ huy đội quân trinh sát đi cắt liên lạc của quân Pơtao Angin tham chiến và vùng Pơtao Angin.
Tuyến đường đã được thăm dò trước, nhưng khi đó chỉ à những đội 10 người, việc bị phát hiện khó.
Còn giờ, Tài dẫn 500 người theo, khả năng bị phát hiện cao hơn hẳn.
Chưa kể đang lúc chiến tranh, quân Pơtao Angin phải vận thêm lương thảo, vật tư tới, đi lại luôn luôn, tuần tra luôn luôn, nên càng gian khó.
Kiệt mà không bắt Tài bỏ thời gian rèn luyện lại, có khi giờ không đi nổi tuyến đường này nữa.
- Chọn được vị trí chưa?
- Báo cáo, đã chọn được vị trí thích hợp!- Một tiểu đội trưởng vội vàng vẽ nhanh bản đồ trên đất.- Đoạn đường này là nơi thích hợp để ta tấn công đoàn vận lương của địch, đường đi ngoằn ngoèo khó đi, sau khi chúng ta tấn công, địch khó mà chạy ra khỏi đấy thật nhanh.
- Vậy còn quân áp tải thì sao?
- Số lượng quân áp tải đang giảm đi, bởi vì sau khi quân ta lùi lại, quân Pơtao Angin cần chiếm giữ các tuyến phòng ngự của ta, nên chúng phải đưa thêm quân, dần dà cũng bớt quân áp tải.
- Viện binh ở nơi gần nhất là chỗ nào, bao lâu sẽ tới?
- Gần nhất phải qua 1 quả đồi nữa, có 2 khu vực gần đó.
Tuy nhiên, ta có thể dùng một đội nghi