Quyển IV: Chiêm- Giao đại chiến
C 82: Tranh giành (3)
- Báo cáo, phát hiện quân Hoài Nhân đang di chuyển tới gần chỗ chúng ta.- Một người lính Chiêm chạy vào báo cáo với viên chỉ huy đồn làng Mây.
Đồn làng Mây nằm ở phía tây, là một trong những căn cứ tiền đồn của quân Chiêm.
- Quân Hoài Nhân di chuyển tới chỗ chúng ta ư?
- Vâng!
- Đại nhân, liệu có phải chúng chuẩn bị tấn công?
Có vài người có chút lo lắng, nhưng viên chỉ huy căn cứ nhanh chóng trấn an họ.
Y biết về tình hình hiện tại.
Quân Hoài Nhân đang xây dựng các căn cứ quân sự để phòng khi ùa bão tới, thủy quân Hoài Nhân phải rút về phía bắc, quân Chiêm với ưu thế thủy quân sẽ tấn công họ.
Quân Chiêm tự nhiên không muốn phòng tuyến của đối phương hoàn thành, nên đã điều động quân ra quấy rối.
Quân Hoài Nhân phản kích lại bằng việc phòng ngự rồi phản công.
Cách đây chừng 3 ngày, quân Hoài Nhân đã điều động một vài đạo quân tiến sâu hơn, đe dọa trực tiếp các căn cứ quân Chiêm, nhưng chỉ án binh bất động.
Quân Chiêm sau hai ngày lo lắng, cũng đoán ra, đối phương là muốn ép họ phải thủ trại, không thể quấy rấy việc tạo các căn cứ phòng ngự.
Được viên chỉ huy cho biết tình hình, các phó chỉ huy đều an lòng, họ ra trấn an binh sĩ.
Tất nhiên cũng có chút cẩn trọng quan sát, kẻ địch ở gần thế cơ mà, nhưng vì đã biết địch ở đây thực ra là để dọa họ, nên rất nhanh đã có sự lơ là.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Tới buổi chiều, quân hoài Nhân ở gần đó rục rịch lui về, quân Chiêm trinh sát theo thấy đối phương đã thu dọn quân trang quân bị, rút dần về sau.
Tin tức báo về, quân Chiêm ở căn cứ làng Mây không còn chút cảnh giác nào, tổ chức cho lính đi kiếm rau dại, nấu cơm.
Khói bếp của quân Chiêm bắt đầu lững lờ nổi lên, cũng là lúc tính hiệu tấn công.
Quân Hoài Nhân đang thu dọn quân trang rút lui lập tức bỏ hết hành trang nặng nề, trang bị gọn nhẹ hành quân ngược lại phía căn cứ địch.
Do thấy quân địch rút lui, lại biết về việc quân địch chỉ đang đe dọa, nên quân trinh sát rút về sớm, quân Hoài Nhân phải tiến rất gần, tới mức hai bên có thể nhìn thấy nhau rồi, mới bị phát hiện.
Quân Chiêm thấy địch quay lại, vội khua chiêng gióng trống lệnh quân binh tụ tập, chuẩn bị chiến đấu.
Quân Hoài Nhân cũng không hề vội vàng lao tới, mà cứ bình tĩnh bày trận.
Đúng là lúc này quân địch đang rối loạn, nhưng khoảng cách hai bên quá xa, mình lao tới thì địch cũng có thể lập trận rồi, khi đó bản thân hấp tấp lao tới, trận thế lộn xộn, địch dùng cung nỏ bắn tên xuống, cũng sẽ gây không ít thương vong.
Đoàn quân Hoài Nhân từ từ tiên lên, giơ khiên che chắn.
Những mũi tên từ chỗ quân Chiêm bắn tới, dộng thùng thùng lên trên những chiếc khiên.
Quân Hoài Nhân cũng có chút lo lắng, song những bài huấn luyện nghiêm cẩn đã giúp hõ giữ vững đội hình, từ từ tiếp cận trại địch.
Khi đã tới vị trí hợp lý, quân Hoài NHân phản kích.
Trong hangfn gũ của họ, cũng có những tay cung thủ, nỏ thủ.
Lập tức, những mũi tên bay ra vun vút, nhắm vào xạ thủ quân Chiêm mà bắn.
Xạ thủ quân Hoài Nhân bắn một lượt, quân Chiêm bị áp lực, không thể bắn thoải mái như trước, quân Hoài Nhân nhờ đó tăng tốc áp sát căn cứ địch.
Trại quân Chiêm không quá cao, chỉ cần bắc thang lên là có thể leo vào.
Quân Chiêm cũng không chịu chết, vội vàng ngăn cản quân Hoài Nhân: đẩy thang, chém người đang leo lên, bắn tên,...
- Ném lao!- Một người quát lớn.
Lập tức có mấy người cầm những mũi lao ném mạnh.
Những mũi lao ném tới có sức công phá cực lớn, khiến ai trúng phải là chết ngay, lực uy hiếp vượt xa tên bắn, quân Chiêm có chút sợ hãi lùi lại.
Chính lúc này, viên chỉ huy đạo quân này lập tức tiến lên phía trước, hét lớn
- Các anh em binh sĩ, hãy theo ta đánh chiếm trại giặc!
Chỉ huy xung phong, tự nhiên binh sĩ cũng được khích lệ không nhỏ, ào ào xung phong.
Người chỉ huy dẫn đầu, leo thật nhanh lên tường thành.
Sau loạt lao ném tới, quân Chiêm đã tạm lui, nên nhất thời chưa thể tập trung nhắm vào gã.
Tay chỉ huy leo vào trong, có quân Chiêm xồ ra, song ở bên dưới có mấy tay xạ thủ giỏi bắn tên liên tục vào, giúp chặn bớt quân Chiêm ập tới chỗ viên chỉ huy.
Viên chỉ huy trụ vững được một góc, giữ được một đường lên, quân sĩ theo thang đó đi lên, càng lúc càng nhiều, càng chiếm được thêm nhiều chỗ để dựng thang cho an toàn, nên càng nhiều binh sĩ khác lên được.
Điều này giống như quả cầu tuyết lăn từ trên núi xuống, càng lăn càng to lên vậy.
Quân Hoài Nhân nhanh chóng đánh chiếm được bức tường của trại địch, kéo được lên trên đó tầm vài chục người.
- Mở cổng!- Viên chỉ huy quát lớn, phần đông các binh sĩ lập tức theo người chỉ huy rời bỏ tường trại, tiến xuống bên dưới, hướng về phía cổng trại.
việc leo thang lên tường rồi chiếm trại không thực tế, bởi thời gian leo vào khá tốn, mà vũ khí có thể cầm khi leo thang chỉ có đao, đối phương bên kia có khiên, giáo, cung, nỏ, bản thân cần đao chịu thiệt rất nhiều.
Mở được cổng, quân bên ngoài mang đầy đủ vũ khí tiến vào, hai bên so đấu thì tốt hơn.
Quân Chiêm cố sức ngăn cản, viên chỉ huy vung kiếm chém giết, đốc thúc binh sĩ tiến lên phá bỏ cổng trại.
Quân Chiêm cũng cố ngăn cản, nhưng cổng trại cuối cùng vẫn mở ra, quân Hoài Nhân tiến vào ào ào như thác lũ.
Quân Chiêm tuy cố gắng chiến đấu, nhưng quân Hoài Nhân đã có chuẩn