"Tối hôm qua hai người đã đi đâu? Tại sao lại để ta ở quán rượu lại một mình hả?"
Nhìn thấy vẻ mặt hoang mang sợ hãi của Thừa Phong và Ngân Hoa, Trần Khải Ngôn hít thở sâu một hơi rồi hạ giọng nói "Được rồi, ta không làm khó hai người, ta chỉ muốn biết tại sao ta lại bị bỏ rơi vậy? Bữa ăn đó là ta trả tiền mà hai người ăn xong rồi còn chẳng thèm muốn kêu ta dậy trả tiền sao? Hả?"
Bạch Ngân Hoa mặt tái nhợt, nói nhỏ "Sư huynh đừng giận, chuyện này là do Phong ca ca kéo ta đi đấy, ta không biết gì hết.
"
Lục Thừa Phong nhanh chóng nói "Đúng đúng, tại ta tại ta.
Không trách sư muội được.
"
Trần Khải Ngôn liếc mắt về phía y, gằng giọng "Vậy sư đệ tốt của ta sao lại bỏ ta một mình vậy hả?"
"À… ừm"_Lục Thừa Phong suy nghĩ một lúc sau đó lên tiếng "Sư huynh à, huynh cũng biết rồi đấy, hôm qua ta uống quá chén rồi, mà lúc ta say ta đều không kiểm soát được hành vi của mình nên quên gọi huynh cũng là do rượu cả thôi, huynh đừng trách ta được không?"
Trần Khải Ngôn "Hừ" một tiếng liền đáp "Bây giờ ta mới biết sư đệ tốt của ta còn có tật xấu này nữa cơ đấy!"
Lục Thừa Phong mau chóng đi ra phía sau hắn dùng tay đấm bóp nhẹ vào lưng và tay hắn "Cho nên Khải Ngôn sư huynh từ bi một chút không so đo với tiểu nhân như ta có được không hả?"
Trần Khải Ngôn cười nhẹ "Còn phải xem biểu hiện của đệ như nào nữa đó!"
"Được, được sư huynh!"_Lục Thừa Phong nói rồi cười đắc ý nhìn về phía Ngân Hoa.
Bạch Ngân Hoa cười đáp lại y rồi lên tiếng "Vậy khi nào chúng ta xuất phát đây?"
"Mua đồ ăn dự trữ một chút sau đó thì đi luôn.
"_Trần Khải Ngôn nhìn nàng nói.
Lục Thừa Phong đang đấm bóp cho hắn cũng lên tiếng "Vậy bây giờ mau chóng đi mua đi.
"
Trần Khải Ngôn ngửa đầu lên nhìn y "Được rồi đệ ra kia ngồi đi.
"
"Được thôi!"_Lục Thừa Phong nói rồi qua ngồi lại ở cái ghế lúc nãy.
Đột nhiên lúc này có ai đó trên tay cầm cái làn đứng trước cửa quán trọ kêu lên "Đồ ăn của Ngân Hoa cô nương tới rồi ạ!"
Bạch Ngân Hoa ngơ ngác đi ra "Của ta sao?"
"Nếu cô nương họ Bạch thì cái này là của cô nương!"
"Ta chính là họ Bạch"_Ngân Hoa nói, tay tự chỉ vào mặt của mình.
"Vậy ta giao nó lại cho cô, chỗ này Trần công tử đã trả tiền rồi đó, tại hạ xin phép đi trước.
"
Vừa nói xong người đó cái làn kia cho nàng sau đó rời đi.
Bạch Ngân Hoa mở ra xem thử, nhìn thấy bên trong toàn là bánh ngọt, điểm tâm mà nàng thích nhất liền vui vẻ chạy tới chỗ hai nam nhân kia.
"Sư huynh! Cái này là mua cho ta sao?"
Trần Khải Ngôn liền cười hiền với nàng "Đúng là toàn thứ muội thích nhưng ta mua phần cho cả ba.
"
"Không sao hết, dù sao ta cũng là người ăn nhiều nhất thôi, cảm ơn huynh!"_Bạch Ngân Hoa phấn khích cười