"Đúng vậy đó! Con đừng kiêu căng, kiếm pháp của con tuy là có tiến bộ không ít.
Nhưng người ta cũng là con gái của Trương đại hiệp, võ công chưa chắc tầm thường.
Phải khiêm tốn thì tinh thần mới vững chắc để thắng được đối thủ."
Bạch Ngân Hoa nghe hai cha con kia nói vào thì lại càng hưng phấn, nàng phất nhẹ tay áo rồi lên giọng nói "Ha! Để rồi xem ai sẽ chiến thắng!"
Nói rồi nàng với Trương Y Phàm bốn mắt nhìn nhau bằng ánh mắt đầy sát khí như muốn "ăn tươi nuốt sống" đối phương.
Đôi bên đều từ đó thể hiện sự hiếu thắng của mình.
"Được rồi đừng chần chờ nữa.
Chúng ta bắt đầu được chưa?"_Trần Khải Ngôn sốt ruột lên tiếng.
Lục Thừa Phong nhìn sư huynh của mình cười khiêu khích nói "Khải Ngôn sư huynh! Chúng ta đua xem ai bay đến sàn đấu trước nhé?"
"Được!"
Nói rồi sư huynh sư đệ hai người họ cùng lúc bay đến sàn đấu rộng lớn kia.
Lục Tư Đường cũng nóng lòng mà lên tiếng "Chung ta cũng đu thôi!"
"Vâng!"
Sau đó, cả Lục Tư Đường cùng hai nữ nhân theo sau nhanh chóng bay lên kháng đài.
Trận đấu đang dần bắt đầu, hai đấu sĩ đã có mặt trên sàn đấu, trong tay cả hai đều có sẵn một thanh kiếm làm vũ khí cho riêng mình.
Bên trên kháng đài, Lục Tư Đường uy nghiêm ngồi giữa bậc xem cao nhất.
Hai cô nương thì đứng hai bên quan sát trận đấu.
Lúc này Lục Tư Đường đưa hai ngón tay của mình lên rồi làm phép và chỉ hướng về phía cái trống duy nhất ở đây.
Tiếng "tùng tùng" vang lên cũng chính là lúc trận đấu thật sự bắt đầu.
Bên dưới sàn đấu, dù là Lục Thừa Phong hay Trần Khải Ngôn đều hừng hực khí thế.
Khuôn mặt cả hai đều toát lên sự tự tin kèm theo đó là sự hiếu thắng của bản thân.
"Sư huynh! Hôm nay phải nhờ huynh chỉ giáo rồi!"_Lục Thừa Phong lên tiếng khiêu khích.
"Không dám! Không dám! Sư huynh ta đây còn cần phải học hỏi thêm nhiều điều từ đệ đó!"_Trần Khải Ngôn đáp lời.
Lục Thừa Phong mỉm cười nói "Vậy chúng ta cứ xem như học hỏi lẫn nhau thôi nào!"
"Được! Tiếp chiêu!"
Trần Khải Ngôn nói rồi chỉa mũi kiếm về phía Thừa Phong cứ thế mà tiến đến.
Lục Thừa Phong cũng chẳng đứng yên mà nhanh chóng ngửa người ra sau để né kiếm, sau đó lại lập tức dùng kiếm của mình đỡ lấy đòn của đối phương.
"Bắt đầu rồi! Bắt đầu rồi!"_Bạch Ngân Hoa phấn khích vừa nói vừa vỗ tay háo hức.
Lục Tư Đường ngồi đó quan sát rồi nói "Hai đứa trẻ này vừa nhìn là biết ngang tài ngang sức.
Nhưng trên đời này chưa từng có chuyện một trận đấu sẽ không có kẻ thắng người thua."
"Vậy Lục chưởng môn nghĩ xem ai sẽ chiến thắng?"_Trương Y Phàm lên tiếng hỏi.
"Ta đây vốn không muốn phán đoán.
Đã gọi là kiểm tra năng lực thì ai thắng ai thua không quan trọng, quan trọng là võ công của chúng cao cường đến đâu, học hỏi như thế nào rồi.
Ta và các bậc tiền bối của Thành Dương phái dành hơn mười năm để dạy dỗ, huấn luyện cho chúng nó.
Vậy nên bây giờ điều ta muốn cũng chỉ là muốn xem một trận đấu mãn nhãn."_Lục Tư Đường bộc bạch.
"Sư phụ à! Ngoài mặt