"Muội nhìn ta có chỗ nào không giống thật hả? Còn chưa tỉnh rượu sao?"
Ngân Hoa đưa tay sờ lên trán rồi nhíu mày kêu lên "Đau!"
Thừa Phong nghe vậy liền đưa tay xoa chỗ vừa kí lên vừa nói "Còn đau không?"
Nàng lắc đầu nói "Không sao! Nhưng sao hôm nay huynh lạ vậy?"
"Có gì lạ chứ?"
Ngân Hoa nghe liền vội đáp "Ân cần hơn mọi khi!"
"Bạch đại tiểu thư à, từ nhỏ đến lớn không phải đều là ta chăm sóc muội như vậy sao? Mới say một đêm mà khờ người rồi à?"_Lục Thừa Phong nhíu mày nói với giọng điệu không vui.
"Cũng đúng! Nhưng ta vẫn thấy huynh tốt lạ thường đó!"
Lục Thừa Phong cúi mặt lẩm bẩm "Ta không lạ, chỉ là yêu muội hơn hôm qua một chút thôi."
"Hả?"_Bạch Ngân Hoa nghe thoáng qua nhưng không chắc y nói gì, ngơ ngác hỏi.
Lục Thừa Phong nghe vậy cười đắc ý "ta vốn là người rất tốt mà!"
Bạch Ngân Hoa thuận thế hỏi "Vậy nếu Trương Y Phàm đó cũng say đến không biết trời trăng như ta lúc tối thì huynh có chăm sóc cô ta như vậy không?"
"Sao lại nhắc đến cô ấy chứ? Mau uống hết chén canh này đi!"_Lục Thừa Phong nói rồi đưa muỗng canh ra trước mặt nàng.
Bạch Ngân Hoa nhăn mặt đẩy muỗng canh ra xa "ta không muốn uống, huynh mau trả lời ta đi!"
Lục Thừa Phong nhíu mày, cố chấp đưa muỗng canh lại trước mặt nàng "Trả lời cái gì chứ? Mau uống đi!"
Nàng vẫn kiên định tránh đi "Không! Huynh trả lời ta đi rồi ta uống."
Thừa Phong bất lực bỏ muỗng xuống lại chén rồi đáp ngay "Tất nhiên là không rồi, ta chỉ như vậy mới mỗi mình muội thôi!"
"Thật sao?"
Thừa Phong gật đầu, giọng điệu bất lực nói "Là thật đó!"
"Huynh không lừa ta chứ?"
Thừa Phong đinh ninh đáp "Nha đầu ngốc! ta đã lừa muội bao giờ chưa?"
"Vậy tại sao hôm qua đi săn huynh lại chạy theo cô ta? Rõ ràng là huynh đang lừa ta."_Bạch Ngân Hoa giọng điệu giận dỗi hỏi.
Lục Thừa Phong vội giải thích "Là cô ấy kéo ta đi, muội cũng thấy rồi mà."
Bạch Ngân Hoa "hừ" một tiếng rồi vờ giận dỗi quay mặt đi.
"Tiểu tổ tông à, ta sai rồi! ta lấy thanh danh cả đời ra hứa với muội, từ nay về sau ta sẽ chỉ đứng về phía muội, không theo ai hết!"_Lục Thừa Phong vẻ mặt nghiêm túc hứa với nàng.
Ngân Hoa nghe vậy liền quay ra nhìn y với vẻ mặt miễn cưỡng "Thật chứ?"
Thừa Phong vội đáp "ta đã nói là dùng thanh danh cả đời ra hứa mà, không bao giờ nuốt lời.
Tha thứ cho ta ha?"
Ngân Hoa khẽ cười đáp "Vậy ta miễn cưỡng tin huynh, tha cho huynh chỉ lần này thôi đó!"
"Đa tạ đại ơn đại đức của tiểu thư, hạ nhân cầu xin tiểu thư uống hết chén canh này nhanh lên trước khi nó nguội đi ạ!"_Lục Thừa Phong nói rồi lại đưa muỗng canh ra trước mặt nàng.
Lần này Ngân Hoa