Trước khi dũng cảm tiến lên phía trước giành mỹ nhân, Đinh Tuấn Kiệt không hề suy nghĩ, anh vẫn chưa kịp nghĩ làm như thế sẽ mang lại hậu quả gì, chiến thắng trong cuộc giành người đẹp với Giai Nhiên hay là phải nhận một cái tát phẫn nộ, oán hận của Lâm Tiểu Nê. Anh cứ xông lên chẳng suy nghĩ gì. Sau này còn được Tiểu Nê khen " Hành động đàn ông nhất trong cuộc đời của anh."
Đinh Tuấn Kiệt đâu có nghĩ đến cái gì là khí phách đàn ông hay đẹp trai hay không nữa, mà lúc dó anh chỉ nghĩ cách làm thế nào để giành được Tiểu Nê, chỉ là anh không muốn nhìn thấy người con khác trai khác ôm Tiểu Nê. Tất nhiên điều này hoàn toàn không phải là tính cách của Đinh Tuấn Kiệt cho nên khi Tiểu Nê cố ý thêm mắm thêm muối kể lại chuyện này với bố mẹ, ông bà Lâm sửng sốt, ngạc nhiên nhìn Tuấn Kiệt và cảm thấy không thể tin nổi. Lúc đó Đinh Tuấn Kiệt cũng cảm thấy ngại và xấu hổ, nhưng lại rất sung sướng ôm Tiểu Nê vào lòng rồi cười:
" Em còn nói được nữa à? Việc giả có bạn trai cũng chỉ có em mới nghĩ ra thôi! Ngộ nhỡ anh không nói gì mà cứ thế đánh Giai Nhiên một trận, hoặc là anh cứ nhẫn nhục chịu đựng yêu trong đau khổ và đánh chấp nhận nhường em cho anh ta, thì em làm thế nào?"
" Không phải là chủ ý của em." Tiểu Nê dựa vào lòng Tiểu Nê cười một cách tinh quái," ý tưởng này là do Giai Nhiên nghĩ ra, em chỉ có khả năng diễn xuất mà thôi, thắng trân này mà không cần khói súng mới kinh chứ." Tiểu Nê tự hào khoa chân múa tay, vẻ mặt đắc ý tự mãn.
Thì ra đây là khổ nhục kế cho Tiểu Nê và Giai Nhiên nghĩ ra, để Giai Nhiên giả làm bạn trai của Tiểu Nê nhằm khiêu khích Đinh Tuấn Kiệt. CHo nên khi Đinh Tuấn Kiệt hét tướng lên rồi ôm Tiểu Nê vào lòng, trông bộ dạng anh lúc đó tức đến mức nghiến răng nghiến lợi khiến Giai Nhiên và Tiểu Nê đồng thời "ồ" lên một tiếng rồi cứ thế cười ngặt cười nghẽo không ngừng, khiến cho Đinh Tuấn Kiệt chẳng hiểu đầu cua tai nheo thế nào cả.
Sau đó Tiểu Nê phải cố gắng kìm nén không cười nữa và kể cho Tuấn Kiệt - người đàn ông lúc này giống như con tê giác đực đang hăng máu muốn giết người, nghe đầu đuổi sự tình, nghe xong Tuấn Kiệt mới buông Tiểu Nê ra, song cách làm này cũng làm cho Tiểu Nê khóc dở, mếu dở.
Tuy nhiên nếu bạn đọc nghĩ kỹ lại thì đây chính là tác phong xử lí mọi việc của cô.
Khi được nghe kể lại trò lừa bịp ly kỳ này ông bà Lâm đã trách Tiểu Nê quá mạo hiểm, nhưng họ vẫn rất vui vì rốt cục cũng có được cậu con rể tốt. Họ định lên lớp cho con gái một bài nhưng rồi nghĩ lại, lại thôi.
Lần đầu tiên Đinh Tuấn Kiệt cùng thiên kim nhà họ Lâm tay trong tay hạnh phúc vui vẻ đi trên phố, như muốn tuyên bố với cả thế giới rằng: Chúng tôi đang yêu nhau. Cái giá mà Tuấn Kiệt phải trả cho việc được cùng với người yêu là chấp nhận để Giai Nhiên hạ đo ván trong ván cờ tướng, thua xiểng liểng.
Về sau, Tiểu Nê vẫn thường nhắc lại chuyện này để khẳng định sự thông minh của mình. Mỗi khi Tuấn Kiệt nhạo báng hay tỏ ý không hài lòng, cô cũng sẽ khen tượng trưng Tuấn Kiệt một câu: " Lúc đó nhìn anh rất có cá tính, em đã bị hút hồn rồi!" Với sự tán dương khoa trương kiểu này của Tiểu Nê, Đinh Tuấn Kiệt chỉ biết đáp lại bằng một nụ hôn vừa có ý trừng phạt nhưng vừa có ý hân hoan hớn hở.
Có một tình yêu chân thành không so đo tính toán là điều hạnh phúc nhất, có thể thực sự yên tâm yêu Tiểu Nê đã làm cho Tuấn Kiệt hằng ngày có thể sống vui vẻ như thần tiên. Cũng giống như thế, lại có được cảm giác của một cô gái hạnh phúc tràn trề, Lâm Tiểu Nê cũng đang lấy dần lại bản tính ngây thơ, nghịch ngợm của mình.
Thế rồi Đinh Tuấn Kiệt bỗng thích gọi Tiểu Nê là " cô bé"
Câu mà Tuấn Kiệt nói nhiều nhất là: " Em có thể bớt đáng yêu một chút được không cô bé?" Tiểu Nê chạy trốn quay lại mắng yêu: " Anh khiếp quá!"
Tâm trạng lúc đó của anh có thể mượn câu nói của Tiểu Nê để miêu tả: " Cảm thấy bày trời giống như lớp mật ngọt, sau đó được phủ lên trên lớp sô cô la trắng pha loãng."
Công việc Tiểu Nê thích làm nhất là lấy ráy tai cho Tuấn Kiệt, mỗi khi khều ra được chú ráy tai, cô la toáng lên rồi chía ra cho Tiểu Nê xem, Đinh Tuấn Kiệt cũng cố ý biểu hiện sự kinh ngạc nói: " giỏi thật!". Sau đó Tiểu Nê lại cảm thấy tự hào về thành quả của mình, cho rằng mình đã làm được một việc thật lớn lao. Cứ như vậy mõi tuần một lần Tiểu Nê lấy ráy tai cho Tuấn Kiệt, đó là những phút giây hai người họ cảm thấy hạnh phúc nhất. Đinh Tuấn Kiệt có thể thích thú hưởng thị cảm giác buồn buồn khi Tiểu Nê nhẹ nhàng đưa bông ngoáy tai xoay tròn trong tai anh. Anh nhắm mắt lại, gối lên ccặp đùi thon gọn, rắn chắc của Tiểu Nê. Chẳng mấy chốc anh cảm thấy buồn ngủ, cảm giác lâng lâng khó tả.
Đúng là không gì hạnh phúc hơn nữa. Tiểu Nê rất hoan hỉ với những chiến lợi phẩm của chính cô.
Người ngoài nhìn vào sẽ nghĩ đây là việc đến là bẩn thỉu, người trong cuộc - những người yêu nhau lại cảm thấy rất thích thú. Lâm Tiểu Nê đã ra lệnh ngoài cô ra, không ai được phép lấy ráy tai cho Tuấn Kiệt.
Lẽ đương nhiên, những người đang yêu IQ của họ đều giảm xuống. Lâm Tiểu Nê là trường hợp điển hình bởi cô đang ngây ngất trong men say tình yêu.
Song sức tưởng tượng của cô lại phong phú hơn người ta tưởng. Hàng ngày hễ cứ rảnh rang một chút cô lại bắt đầu phát huy sức tưởng tượng của mình, lại quấn lấy Đinh Tuấn Kiệt hỏi ngược hỏi xuôi.
Ví dụ: " Tuấn Kiệt à, ngộ nhỡ có một ngày nào đó chúng ta phát hiện chúng ta là anh em ruột thì anh sẽ làm thế nào?" hoặc " ngộ nhỡ một ngày em bị xe đâm chết thì anh có đi lấy vợ khác không?" hoặc " nếu như anh đi tìm người vợ bé khác thì liệu em có thể dựa vào danh nghĩa vợ cả để bắt nạt cô ấy không nhỉ?" hoặc " ngộ nhỡ Hoàng Thánh Y thích anh thì anh có muốn đi lại quan hệ với cô ấy không?" Một lần Đinh Tuấn Kiệt trót dại khen Hoàng Thánh Y xinh, thế là những ý tưởng được sáng tạo dồn dập, không ngừng nghỉ diễn ra trong đầu Tiểu Nê. Oái ăm ở chỗ là đáp án không thể là " làm sao thế được", nhất định phải trả lời cụ thể từng câu hỏi " ngộ nhỡ" của cô ấy. Mỗi lần Đinh Tuấn Kiệt nghe được hai từ " ngộ nhỡ" của Tiểu Nê là anh lại có cảm giác suy sụp. Ngoài những lúc tình cờ chua xót nghĩ đến người vợ Gn trước đây ra, khoảng thời gian còn lại anh thường cho rằng mình là người đàn ông hạnh phúc nhất trên đời. Sức sống mãnh liệt của Tiểu Nê khiến cho Đinh Tuấn Kiệt bận rộn, bận rộn tới mức hiểu được đó là hạnh phúc.
Tiểu Nê thỉnh thoảng
về nhà cô, còn phần lớn thời gian cô ngủ ở nhà Tuấn Kiệt.
Những lúc Tiểu Nê không đi làm, ban ngày cô ở lì trong căn phòng 90m vuông của Tuấn Kiệt, nấu cơm, xem băng. Tuấn Kiệt thường trêu đùa rằng: " Tiểu Nê nhà ta dần biến thành động vật nuôi trong lồng."
Mỗi khi nhớ đến người yêu là cô gọi điện, chuông reo hai hồi, tắt máy. Họ ngầm giao ước với nhau đó là " Em đang nhớ anh." Mỗi khi Tuấn Kiệt nhìn thấy trên điện thoai của mình hiển thị " cô bé" , anh lại cảm thấy rất vui, cả ngày hôm đó tinh thần thật thoải máu. Chỉ mong làm sao có thể nhanh chóng về nhà. Anh trông đợi sau khi về nhà được nhìn thấy thức ăn nóng hổi trên bàn ăn và nghe thấy Tiểu Nê nũng nịu " Em nhớ anh muốn chết đi được!"
Sau khi Tiểu Nê trở thành bạn gái của Tuấn Kiệt, lần đầu tiên với tư cách là người yêu Tuấn Kiệt bước chân vào căn phòng quen thuộc này cô thấy tốt hơn nhiều. Mỗi vị trí được xếp đặt, trang hoàng trong căn phòng này đều là do tự cô lao tâm khổ tứ nghĩ ra.
Lúc đó cô cảm thấy vô cùng hạnh phúc bởi cô đang trang hoàng cho căn phòng tân hôn của mình và Tuấn Kiệt mà. Sau đó mọi công sức của cô đều phục vụ cho người đàn bà khác, Không ngờ đến nay với tư cách là bạn gái của Tuấn Kiệt, một lần nữa cô lại bước chân vào đây. Mỗi bước đi đều có thể yên tâm, thật sự vui vẻ, song trong lòng vẫn không thể ngăn nổi có chút chua xót.
Tuấn Kiệt ôm lấy Tiểu Nê từ phía sau, nói rằng, sau này sẽ không để cho cô phải chịu đau khổ nữa dù chỉ là một chút.
Một người đàn ông dùng ánh mắt chân thành để cam đoan, vậy thì Tiểu Nê còn có gì có thể oán trách nữa đây?
Tiểu Nê năm nay 23 tuổi rồi, có thể nói nếu không tính mối tình đơn phương với Giai Nhiên ra, thì Tuấn Kiệt chính là mối tình đầu của cô. Do đó nhìn cô lúc nào cũng lạc quan, chúng ta không thê biết được cô không hiểu lắm về chuyện nam nữ.
Chỉ là học cách hôn trên tivi để hôn Tuấn Kiệt cũng khiến Tiểu Nê xấu hổ rất lâu. Sau mỗi nụ hôn, phải mấy một lúc lâu sau Tiểu Nê mới dám ngẩng đầu lên nhìn Tuấn Kiệt. Đinh Tuấn Kiệt rất hài lòng với vẻ ngượng ngùng, thuần khiết của Tiểu Nê. Cảm giác sung sướng hạnh phúc không cần nói ra ai cũng rõ khi mình là người đầu tiên Lâm Tiểu Nê trao gửi, anh thấy tự hào vô cùng.
Anh cảm thấy Tiểu Nê là viên ngọc quý giá, thiêng liêng vô cùng, trong trắng như dải mấy trắng trên cao nguyên Tây Tạng vậy.
Mỗi khi ham muốn, nhìn Tiểu Nê có vẻ sợ là anh buông cô ra ngay bởi anh không muốn cô phải miễn cưỡng.
Một buổii tối anh đột nhiên nhớ ra một vật, anh thầm nghĩ nếu Tiểu Nê nhìn thấy vật này sẽ rất ngạc nhiên nên đã dỗ cô là anh có một thứ rất hay muốn cho cô xem.
Khi Tiểu Nê hững hờ nhìn vệt máu đỏ dính trên chiếc drap trên mặt cô không có chút cảm động hay hưng phấn mà Tiểu Nê mong chờ. Tiểu Nê ngiêng đầu nhìn tấm drap giường rất lâu rồi bình tĩnh hỏi đây là cái gì?
Thiếu chút nữa thì Tuấn Kiệt ngất xỉu.
Anh gõ nhẹ vào đầu của Tiểu Nê, vừa cười vừa mắng yêu: " Cô bé ngốc quá! Trí nhớ của em để đâu rồi! Đây là lần thứ nhất quý báu của em đấy! Anh đã cất lại cho em ."
Tiểu Nê mới ngạc nhiên " Ồ" một tiếng." Vậy mà em không hay biết!" Điều này khiến cho Đinh Tuấn Kiệt cảm thấy kỳ lạ không thể giải thích nổi.
Ngày hôm đó Đinh Tuấn Kiệt đã nhận được một tin nhắn của Tiểu Nê, nhắn anh hôm nay về sớm một chút, nói là có điều bất ngờ dành cho anh.
Thế là vừa hết giờ làm Đinh Tuấn Kiệt đã vội vã lao về nhà. Sau khi vào phòng Tiểu Nê ra vẻ bí mật khi kéo tay anh lại và nói:
" Anh vào xem này, đoán xem trong nhà có gì thay đổi không?"
Lúc này tính hiếu kỳ của Tuấn Kiệt đã trỗi dậy, trong lòng thì vui nhưng bề ngoài vẫn giữ vẻ nghiêm túc, anh đi vòng quanh căn phòng. Cuối cùng phát hiện trên tường phía trên tivi có một bức tranh sơn dầu, góc phải bức tranh sơn dầu viết sáu chữ to bằng bút lông. " Hiểu nhau, tin tưởng, bao dung."
Bức tranh sơn dầu vẽ một đôi nam nữ trong trang phục thời xưa đang đứng trên một cây cầu đắm đuối nhìn nhau. Qua cách ăn mặc của đôi nam nữ, có thể nhận ngay đây là một câu chuyện truyền thuyết " Ngưu Lang Chức Nữ gặp nhau trên cầu Hỉ Thước" mà cả nước biết đến.
Bức tranh được vẽ rất đẹp, đặc biệt là trong con mắt của hai người, câu chuyện tình yêu từ ngàn xưa dường như vẫn sống động ở thế kỷ XXI. Có thể nhận thấy sáu chữ được viết rất cẩn thận, tinh thế. Sau đó anh mới biết Tiểu Nê đã dành cả buổi chiều để viết mấy chữ đó.
Tiểu Nê tự hào hỏi: " Sao? Anh thấy thế nào? Không đến nỗi nào đúng không? Anh biết không, từ nhỏ em đã được học viết thư pháp đó!"
Đinh Tuấn Kiệt ôm lấy cô, không ngớt lời khen ngợi. Nổi hứng " nịnh đầm", anh nói không biết chừng bút tích của nhà thư pháp Vương Hy Chi cũng đến thế mà thôi.
Tiểu Nê nghiêm mặt nhận xét : " hai người muốn sống tới đầu bạc răng long thì cần phải làm được sáu chữ này."
Đinh Tuấn Kiệt để ý, nhìn kỹ, nghiền ngẫm mãi mới thật sự hiểu được nỗi vất vả và khổ tâm của Tiểu Nê. Anh ôm Tiểu Nê rồi cảm động hôn cô một cái, không ngờ Tiểu Nê nồng cháy hôn lại. Ngon lửa tình bùng cháy, hai người ríu rít trêu nhau.
" Có bình cứu hỏa không?"
" Không có"
" Thế thì thế nào?"
" Chả cần. Chúng mình yêu nhau."
Thế là họ thực hiện cái việc đã được hẹn ước trước là chỉ được làm trong đêm tân hôn.
Song, khi Đinh Tuấn Kiệt nóng lòng muốn đi vào Tiểu Nê, anh bỗng cảm giác khác thường. Tiếng kêu đau đớn của Tiểu Nê, truyền tới đại não đang hưng phấn của Đinh Tuấn Kiệt, khiến anh bồn chồn một lúc lâu, sau đó anh lại tiếp tục. Tiểu Nê dường như đau quá, cô ôm lấy anh rồi bấu chặt các ngón tay vào da thịt Đinh Tuấn Kiệt, điều này càng tăng thêm sự kích thích đối với Đinh Tuấn Kiệt .
Khi Đinh Tuấn Kiệt rời khỏi Tiểu Nê, tận mắt nhìn thấy vệt máu đỏ mới toanh trên tấm drap, anh cho rằng mình đã bị hoa mắt: " Em...em...em..."