Thời gian thấm thoắt như thoi đưa, chỉ còn ba ngày nữa là đến ngày hẹn ước chiến của Vũ Phàm với Đới Hạo Nhiên, lúc này Vũ Phàm đang tất bật ở trong dược viên với Luyện Đan Sư Ngụy Hiên.
Sáu tháng vừa qua Vũ Phàm biểu hiện không tệ vô cùng hợp ý lão, hắn thông thạo điều phối dược tính lại tỉ mỉ cẩn thận nên cũng phụ lão được nhiều việc, đặc biệt là ngộ tính của hắn rất nổi trội, lão nói một hắn có thể hiểu mười cũng bởi vì vậy mà lão nhìn hắn rất thuận mắt.
Sớm hôm nay như thường lệ, Vũ Phàm đến chỗ trưởng lão Ngụy Hiên để phụ giúp lão luyện chế đan dược, bỗng nhiên lão nói với hắn.
- Vũ Phàm, đi theo ta!
- Vâng thưa trưởng lão!
Vũ Phàm cẩn trọng bước theo sau trưởng lão Ngụy Hiên, lão dẫn hắn đến một căn phòng ở bên cạnh đại sảnh, căn phòng không lớn không nhỏ ước chừng khoảng năm mươi mét vuông, ở chính giữa căn phòng có đặt một quả cầu trắc thí, dùng để kiểm tra độ mạnh yếu của thiên phú tinh thần lực, lão chỉ vào quả cầu rồi nói với hắn.
- Ngươi đặt hai tay lên đây, nhắm mắt tĩnh tâm là được!
- Vâng thưa trưởng lão!
Vũ Phàm nhanh chóng làm theo lời của lão, hắn đặt hai tay lên trên quả cầu trắc thí sau đó liền nhắm mắt lại, hơi thở đều đặn đưa tinh thần vào trạng thái tĩnh tâm, quả cầu dần dần phát sáng rồi phút chốc nó đổi màu từ màu trắng sang màu vàng nhạt, màu vàng đậm dần lên rồi từ từ chuyển sang màu xanh nhạt.
Hơn nữa nó vẫn còn đang tiếp tục đổi màu, trong mắt lão thoáng lên một chút vẻ kinh ngạc, lão chờ một lúc lâu màu quả cầu không thay đổi nữa mới vui vẻ nói lớn.
- Vũ Phàm, không ngờ thiên phú tinh thần lực của ngươi lại tốt đến vậy, ngươi có muốn bái lão phu làm sư phụ không?
Vũ Phàm vội vàng quỳ xuống dập dầu thi lễ với lão ba cái, nói lớn.
— QUẢNG CÁO —
- Đệ tử Vũ Phàm bái kiến sư phụ!
Thiên phú tinh thần lực được phân chia giống như phẩm chất linh căn, gồm năm cấp bậc phàm giai màu trắng, nhân giai màu vàng, địa giai màu xanh, thiên giai màu tím, cuối cùng bậc thần giai là màu đỏ.
Vũ Phàm thiên phú tinh thần lực của hắn là màu xanh đậm có chút ánh tím xem như đã gần tiếp cận đến bậc thiên giai thiên phú, hơn nữa, Vũ Phàm hắn là đệ tử có thiên phú tinh thần lực tốt nhất trong vòng một ngàn năm trở lại đây của Đạo Tiên sơn môn cho nên Ngụy Hiên lão ta liền nhận hắn làm đệ tử.
- Hảo, hảo, ngươi mau đứng dậy, đây là lệnh bài thân phận của ta, ngươi cầm lấy cái này đến nội vụ quản sự phong đăng ký thân phận đệ tử chính thức của lão phu.
Rồi quay trở lại đây lãnh công pháp tu luyện tinh thần lực và khống hỏa.
- Vâng thưa sư phụ!
Vũ Phàm mừng rỡ như điên trong lòng, nhanh chóng tiếp nhận lệnh bài từ trong tay trưởng lão Ngụy Hiên rồi nhanh chân rảo bước đi về phía nội vụ quản sự phong.
- Đã xong, chúc mừng Vũ sư đệ.
- Tên đệ tử phụ trách đăng ký thân phận đệ tử ở đây khách khí nói với Vũ Phàm.
- Chúc mừng Vũ sư huynh!
- Vũ Phàm nếu như ngươi thật sự trở thành Luyện Đan Sư đừng quên chúng ta a!
Mấy tên đệ tử ở xung quanh nghe thấy Vũ Phàm được Ngụy Hiên trưởng lão nhận làm đệ tử liền cố gắng làm thân với hắn, dù sao gì Vũ Phàm cũng có cơ hội trở thành Luyện Đan Sư, bây giờ tranh thủ tạo mối quan hệ sau này biết đâu lại có chỗ dùng.
Vũ Phàm cũng vui vẻ đáp lại bọn họ qua loa rồi nhanh chóng trở về dược viên tiếp tục làm việc.
...!— QUẢNG CÁO —
Buổi tối, ở trong gian phòng của mình, Vũ Phàm cẩn thận đem ba quyển sách đặt lên trên bàn, một quyển là Tinh Thần Thôi Diễn Quyết dùng để tu luyện tinh thần lực, tinh thần lực càng cao khả năng khống vật càng tốt, tinh thần lực càng mạnh số lượng vật khống chế cùng một lúc cũng tăng lên theo.
Quyển thứ hai là Khống Hỏa Thuật, tên như ý nghĩa là môn công pháp giúp người thi triển có thể dùng chân khí thôi động hỏa diệm trong thiên địa và điều khiển theo ý mình để luyện đan.
Quyển cuối cùng mà sư phụ đưa cho hắn là ghi chép tâm đắc của lão trong những năm qua, giúp cho hắn tránh đi đường