Giàn oto hộ tống xe hai buồng đỗ gần cổng khách sạn, camera và máy ảnh bắt trọn khoảnh khắc JK tươi cười ra oto. Tương phản hình ảnh thượng lưu bóng bẩy, trưng diện trang phục ông hoàng như trí tưởng tượng mặc định, đám đông ồ lên nhòm JK từ đầu xuống chân. Ông trùm truyền thông đi bốt đen cao đến bắp chân, khoác ngoài bộ vét màu xám là áo choàng nhung măng tô san. Lão lịch thiệp như thường lệ nhưng không hề hoành tráng, đầu tóc lượn sóng chải vuốt qua vành tai, râu quai nón xám bạc hôm qua còn bờm xơm, nay phủ rèm nhung che giấu dung diện hốc hác tiều tụy, trang trí bộ dạng hình nhân là mặt nạ cười hoan hỷ.
Người đời chẳng nhận ra trầm uất muốn xâm chiếm tâm trạng JK, kẻ sống bằng lý trí liền giết chết cảm xúc một lần nữa. Thiên hạ phát cuồng thần thái quý tộc, ánh đèn flash chớp nháy loang loáng, camera quay cận cảnh lão niềm nở tươi cười với truyền thông, thân thiện chào biển người hâm mộ háo hức ngóng chờ công chúa. Mọi thứ sắp xếp theo trình tự, vệ sĩ trên xe đồng loạt vây kín xung quanh, lão đích thân mở cửa cho con cháu ra mắt thế giới. Xuất hiện đầu tiên là Ngọc - con gái bảo bối của JK - nàng “diện” váy xòe đen tuyền phủ từ vai xuống gót hài thon nhỏ. Y phục kín đáo dập tắt thân thể phồn thực rực lửa.
Dược phẩm ve vuốt mượt mà tóc huyền đen nhánh, mascara vẽ màu lung linh mày ngài mỏng manh. Xưa nay nàng không tô son, giờ đây nhuộm thắm làn môi nhợt nhạt; chỉ có má đào thoát khỏi mùi hương phấn phàm tục nhằm trưng bày vẻ đẹp giản dị. Những công cụ nhân tạo chẳng che khuất nổi nỗi buồn u uất. Thời khắc “đoàn viên” để thiên hạ ngưỡng vọng này, nàng chôn sâu ân oán tình thù cho cả nước mở hội. Ngọc ảm đạm nhưng không thể lu mờ, viên minh châu nứt rạn ấy buộc phải sáng lấp lánh bằng nụ cười hòa nhã. Người đời nhao nhao hâm mộ hình tượng nết na thùy mỵ:
“Trời má, xinh như nữ hoàng King quốc!”
“Chuẩn mẫu phụ nữ Á Đông rồi em ơi. Anh yêu em!”
“Đúng là con gái JK, dịu dàng chừng mực, quý phái nhưng không hề sang chảnh!”
Lời tung hô chuyển thành trầm trồ con gái rượu của người mẹ mẫu mực. Băng Sương đi giày thể thao màu bạch kim, diện quần jean, mặc sơ mi trắng thêu viền hoa văn cổ tay, khoác áo choàng đen phất phơ trong gió chống cái lạnh se sắt. Gel kẻ đậm dày tạo ánh mắt khói sương huyền ảo để vùi lấp khóe mi sưng mọng nước mắt. Phấn hồng điểm trang làn da trong suốt như sương, nhưng khó xua tan băng giá giăng phủ thần sắc lạnh lùng. Son đỏ tô sắc bích đào trên khóe môi vén nụ cười vô cảm. Em gái và mẹ chưa vội vào khách sạn, các nàng lặng lẽ đứng chờ người thân yêu nhất, không trả lời phỏng vấn cũng chẳng hồi đáp bất kỳ ai, mẹ thờ ơ, con lãnh đạm trăm lời khen sắc đẹp kiêu sa lộng lẫy, xuýt xoa ca ngợi trang phục tao nhã tôn thờ nhan sắc trời ban; ngàn lời chê thái độ hờ hững lạnh lùng, vạn lời ganh ghét thượng đế ưu ái bắc thang lên đỉnh thiên đường. Các nàng nhíu mày chói mắt ánh sáng danh vọng mê hoặc crazy fan, cả bọn phát rồ nhan sắc yêu kiều như công chúa bước ra từ truyện cổ tích, điên dại hú hét gọi tên người con gái ấy:
“Tuyết Lan kìa anh em, oh my chúa, anh nguyện chết vì em!”
“Ôi ánh mắt long lanh biển hồ đầy, chỉ cần cô ấy liếc tao thôi, tao sẽ cai ngắm gái cả đời!”
Đám dại gái cười ồ màn tỏ tình thô thiển. Fangirl mải mê kiễng chân, nhóng đầu, giơ điện thoại, máy ảnh chụp hình thần tượng rực sáng hơn sao trời. Nàng đơn thuần trang điểm nhẹ nhàng, đôi môi bích đào chẳng muốn son đỏ lem luốc sắc hồng tươi thắm, phấn sáp phải hổ thẹn làn da bạch lan thơm ngát hương hoa. Nàng đi giày nhung màu tuyết, diện xiêm y trắng tinh khôi, tà váy thêu cánh hoa lan bay phất trong gió, fangirl nức nở khen người đẹp vì lụa, Idol của em tên đẹp như người, người đẹp hơn lụa:
“Em yêu chị, Tuyết Lan!”
“Em thích Băng Sương hơn, chị Sương ơi, ngày nào em cũng mong ngóng gặp chị!”
“Aigu chết mất thôi, các Idol của em xinh như thiên thần!”
Cú quạ cùng kền kền háo hức ngóng đợi công chúa ban phát niềm vui. Đám nữ sinh cùng trường và lũ bạn cùng lớp cả trai lẫn gái í ới gọi chị em Lan, vênh mặt khoe cho đời biết mình là ai:
“Lan ơi, tôi là Mây nè, bạn cùng lớp với bà nè!”
“Sương ơi, tớ là Minh, ngồi cùng bàn học với cậu này!”
“Lan ơi, Sương ơi, có nhớ chị không? Chị từng đến dạy phụ đạo cho lớp các em đó!”
“Anh từng thi thể dục ở trường các em nè!”
Chỉ có Mai cô bạn thân của hai chị em là ngưỡng vọng từ xa. Nàng không vẫy gọi cũng chẳng thấy người sang bắt quàng làm họ, Mai khẽ cười âm thầm chúc mừng cái kết có hậu cho gia đình bạn phải chịu muôn vàn cay đắng.
Hầu hết cùng chĩa mọi loại màn hình tranh nhau livestream lên trang cá nhân, ngự trị fanpage, tràn lan group hội nhóm, độc chiếm trang nhất báo chí toàn cầu. Cơn sốt như dịch bệnh truyền nhiễm mạng xã hội, diễn đàn lũ lượt tình nguyện lây bệnh hám danh. Kền kền cú quạ đắc ý chiêm ngưỡng triệu like, vạn tim sáng lấp lánh, vài chục, vài trăm cảm xúc phẫn nộ không thể ngăn chặn bão share càn quét khắp hang cùng ngõ hẻm trên thế giới ảo. Cuồng phong bão tố trút mưa kim tiền vào tài khoản lũ ăn bám đời. Lần đầu biến thành mồi ngon trên bàn tiệc rỉa xác, người con gái nhút nhát quay cuồng trong hào quang chói lóa, nhảy xổ vào nỗi sợ ấy là cái nhìn hau háu từ đám sắc lang, ánh mắt khát dục trườn lên mọi chốn nhạy cảm mà bám dính vùng cấm. Kền kền bay loạn cùng cú quạ, khoái trá soi mói biểu hiện lúng túng, tranh thủ từng giây “hầu chuyện” công chúa xinh đẹp nhất gia tộc ông hoàng truyền thông.
JK siết móp đầu gậy ba toong nhìn bầy thú lão huấn luyện ăn xác thối. Quạ đầu đàn không chịu bất lực để đám đội lốt nhân loại mổ xẻ con cháu, lão toan háy mắt ra hiệu cho đám vệ sĩ, Sương và mẹ lẳng lặng đến bên Lan. Em gái cởi áo choàng lên thân thể chị nhằm che lấp đôi vai run rẩy. Sương quét ánh mắt lạnh băng vào lũ ăn thịt người, cả đàn giật mình bất giác lùi lại một bước. Người mẹ dịu dàng ngắm con gái, thản nhiên trò chuyện với truyền thông:
- Xin lỗi, thời gian không cho phép chúng tôi trả lời hết câu hỏi. Hẹn các bạn vào một ngày gần nhất!
Người chị lặng lẽ đứng trước tấm gương em gái mạnh mẽ, nàng là chị đáng lý nên bảo vệ em, chỉ vì nhút nhát e dè người lạ, hết lần này đến lần khác để em gái che chở. Lần này em lại thay nàng nếm trái đắng, mẹ hiền ngậm đắng nuốt cay mà cười vui với lũ mặt người dạ thú. Âm thầm khép mắt cảm nhận không khí ô nhiễm nồng nặc, cả đời các nàng phải sống với ung nhọt mưng mủ “hôi thối” trong vỏ bọc hào nhoáng, thời khắc “thiêng liêng” gia đình đoàn viên này, nàng hay bất kỳ ai sơ ý làm vỡ vỏ bọc, gia đình bé nhỏ và “ai đó” chết ngạt dưới mùi xú uế không thể gột rửa. Nỗi sợ ấy luôn ám ảnh, nay lại thành tự tin để nàng không e dè nữa, người con gái ấy hướng về đám muốn đời sống theo ý mình, khóe môi hé nụ cười tươi như hoa nở giữa đêm đông lạnh giá. Đám coi danh vọng là chân lý bất diệt phát cuồng phát điên, toàn trường bùng nổ tiếng ca ngợi nụ cười trầm buồn đong đầy tâm sự:
“Oh my god, đẹp như tiên nữ!”
“Không ngôn từ nào có thể tả hết!”
“Tuyết Lan, tình yêu của đời anh. Anh yêu em!”
Thiên thần cứ ngỡ phàm tục buông tha mẹ con nàng, nào ngờ kích động thú tính, cả bầy cả lũ quạ - kền náo loạn hiện trường. Zero cùng đội vệ sĩ cao to lực lưỡng vây quanh bao bọc mẹ con nàng, dịch chuyển từng bước tháp tùng báu vật vô giá. Như Ý không đứng yên xem cảnh tượng hỗn độn người này kéo giật, người kia xô đẩy tranh nhau lao lên, ả liếc trộm liền phát hiện vết sẹo trên mắt JK co giật liên hồi, cơ mặt quặp chặt vào nhau bóp méo xệch dung diện lão, cô gái lắm chiêu tếch miệng cười hình dạng quái dị, hễ lên cơn điên, JK hóa thành quái vật nửa người nửa quỷ.
Ba ngày nay, JK háo hức mong chờ đến lễ đoàn viên, lão cười đùa với mọi thành viên gia tộc, nhân viên tập đoàn bình thường gặp JK, kẻ nào kẻ nấy toát mồ hôi lạnh. Mọi thứ thay đổi chóng mặt từ hôm JK nhận giấy xét nghiệm gen, chẳng ai bị áp lực đè nén tâm lý nữa, thoải mái tinh thần đó đến từ tâm trạng hoan hỷ