Tình cảm bốn người không như trước, hắn đâu thể vô sỉ vừa ân ái với Ngọc đã đến bên con gái người ta. JK âm thầm theo dõi, lão muốn xem nạn nhân thu dọn tàn cuộc. Kẻ chủ mưu sờ râu ngó Hoàng Kim bóp chặt cánh tay, mồ hôi theo cơn đau túa khắp thân, hắn siết mạnh khiến vết thương rỉ máu thấm ra băng vải. Nhòm mắt Hoàng Kim vằn đỏ, lão hết nghi hắn giả bộ bị xuân dược kích dục để kiếm cớ gần gũi mỹ nhân. JK cười khẩy trông Ngọc ngồi yên bất động, chẳng dám lén nhìn con gái. Chị em Lan quyết giữ liêm sỉ, lơ đãng hướng về nơi không có hình bóng Hoàng Kim. JK lúc lắc đầu tặc lưỡi:
- Thật đáng tiếc, anh năm lần bảy lượt sống chết vì ba mẹ con, nay có giả vờ bị xuân dược hành hạ để mỹ nhân “yêu thương” cũng là lẽ thường tình. Chuyện hợp tình hợp lý mà đếch ai thèm quan tâm. Tôi bức xúc thay cho anh đấy!
Không ngượng ngập cũng chẳng bối rối, mẹ con nàng đáp trả bằng im lặng tuyệt đối. Hoàng Kim lấy lời ly gián để gỡ rối tình huống khó xử:
- Kẻ có tội không xứng đáng nhận quan tâm!
Câu nói “tủi thân” tác động tâm lý mẹ con Ngọc, ba cô gái thờ ơ mọi lời nói của JK và Hoàng Kim. JK đắc ý cười lớn:
- Cuối cùng anh cũng thừa nhận giả bộ bị xuân dược kích thích?
Hoàng Kim cười nhẹ:
- Ông quá khinh thường phụ nữ rồi!
JK cố ý bôi nhọ hắn. Thanh minh cho hắn, bản thân mất mặt và nhận trừng phạt, Hoàng Kim luôn hy sinh vì mình, các nàng chưa từng báo đáp hắn, chị và em không để hắn chịu nhục. Sương lên tiếng đầu tiên:
- Ông đừng giở trò, nỗi khổ nhục ông bắt chúng tôi phải chịu đủ để phân biệt thật giả!
Tuyết Lan mạnh dạn bảo vệ hắn:
- Tôi chưa quên nỗi sợ đôi mắt ngầu đỏ không phải của anh ta!
Mưu mô quỷ kế, sỉ nhục giễu cợt bị phá tan tất thảy và còn tách biệt cái thiện của Hoàng Kim khỏi tội ác của JK. Lời nói ý nghĩa gửi tâm sự đến Hoàng Kim. Đó là danh giá và tôn nghiêm, các nàng từ bỏ tất cả để bảo vệ hắn. Người mình quan tâm ghi nhận tấm lòng thành niềm vui cho người hùng. Làm người có ơn tất báo, người mẹ tự hào lặng ngắm con gái. Ẩn sâu trong ánh mắt trìu mến là nỗi buồn chẳng thể ngỏ cùng ai, bốn người chịu nỗi đau giằng xé tình cảm dành cho nhau.
Màn ly gián bị lật kèo phút chót khiến JK tức tối, lão dìm cơn điên xuống tránh mất mặt, kẻ chủ mưu trả đũa bằng cách bắt Lan nằm sấp lên Sương:
- Hoàng Kim, chơi hai con điếm đó cùng lúc!
Trái tim người mẹ quặn đau trông con bị ép giao phối giống súc vật. Đau khổ khoét ám ảnh vào vết thương lòng, mọi thứ vẫn như lần đầu gặp hắn, các nàng chỉ chịu nhục. Khổ nỗi sinh cảm tình với Hoàng Kim, tình cảm ấy bị vùi xuống vũng bùn tủi thẹn vì phô bày tư thế nhục nhã. Hoàng Kim phải tổn thương người hắn quan tâm. Uất ức, phẫn nộ dồn vào quẫn bách, đau đớn cắt từng vết bi thống vào tâm trí Hoàng Kim. Hắn lầm lũi đến gần hai nàng, lặng lẽ cúi đầu bất động, không nỡ tổn thương ai đầu tiên. Ngọc sợ hắn do dự sẽ chọc giận JK, người mẹ quệt nước mắt cay đắng buông lời đau xót:
- Mau kết thúc nỗi thống khổ này đi!
JK chăm chú từng động thái trên màn hình, nôn nóng muốn xem Hoàng Kim phá trinh ai trước - cô em mạnh mẽ Sương hay người chị rụt rè Lan. JK khẽ nói với Anh Đào:
- Con đoán xem, hắn sẽ chơi ai trước?!
Anh Đào cảm thông số phận bất hạnh, bất mãn trò khốn nạn nên yên lặng không đáp. Dưới mắt JK, Hoàng Kim “hại” đời ai trước đều giống nhau. Anh Đào mong Hoàng Kim chọn đối tượng hợp lý nhất. Một hồi đắn đo suy nghĩ, Hoàng Kim đến nơi sương mù băng giá, hắn từ từ vào hoàng cung, thần công âm thầm xuyên qua làn sương mỏng manh, Băng Sương a một tiếng, đôi tay vò nghiến xuống đệm chẳng thể ngăn nước mắt xử nữ tuôn rơi. Lần đầu bị thương, chỉ là vết rách nhỏ vẫn khiến nàng đau nhói. Anh Đào ngó bậc thềm cung điện lưu dấu hoa huyết sau cuộc xâm nhập, khóe môi nàng khẽ hiện nụ cười với quyết định đúng đắn. Sương mạnh mẽ hơn Lan, nỗi đau ly biệt tấm thân trong trắng là trải nghiệm giúp nàng trấn an tâm lý cho người chị sắp chia tay đời con gái.
Lan trông màu hồng phấn điểm trang má đào em gái, lệ hoen bờ mi dịu dàng vuốt ve khóe mắt uất ức tủi thẹn, lạ thay trong mọi cảm xúc ấy không còn hối tiếc nữa. Biểu cảm đó phản bội vẻ ngoài cao ngạo thờ ơ. Hương trinh nữ mê hoặc thần trí Hoàng Kim, xuân dược dụ hắn chìm vào ảo giác, khung cảnh nhòe mờ hiện ra hoàng cung xa hoa lộng lẫy, kẻ chinh phục đẩy cánh cửa khép hờ, tiến từng bước vào đại sảnh, ngự trên ngai vàng trong suốt như sương khói là Băng Sương mặc trang phục nữ hoàng kiêu sa, “nữ cấm vệ” hộ giá xung quanh xông lên xáp chiến, hắn “hất đẩy” thật nhẹ nhàng, “nữ cấm vệ” lần lượt gục ngã nhưng không ai bị thương, không gian vang tiếng nấc khẽ khàng của nữ hoàng sắp bị chiếm hữu. Kẻ chinh phục dịu dàng nắm tay nàng mà tiến vào hoàng cung. Mệnh lệnh khả ố từ JK ép Hoàng Kim rời xa nữ hoàng của hắn:
- Chiếm đoạt Tuyết Lan đi!
Hoàng Kim đứng hình vài giây, tâm lý chia thành hai ngả, nửa muốn rời xa tránh gây tổn thương cho Sương, nửa muốn ở bên nữ hoàng nhằm trì hoãn hành vi hủy hoại công chúa. Sương tự trách đánh mất mình, mọi thứ vẫn như ban đầu, nàng đâu phải chịu buồn tủi trông người khiến nàng rung động đến với người con gái khác, cô gái ấy lại là chị nàng. Đau khổ, day dứt nhưng không quên trấn an chị bằng cái ôm nhẹ nhàng. Sương lặng lẽ truyền hơi ấm tình thân. Tình cảm gia đình giúp hai nàng vượt qua tất cả. Tình