"Đó là con trai ta, là máu thịt của ta, huyết mạch khắc ở trong xương cốt, không phải ai cũng có thể khiêu khích lợi dụng." Quận chúa đối với việc này tự nhiên có tự tin, người cũng không phải là người điên khống chế dục biế.n thái, nhi tử tuy là nhi tử của người, nhưng người cũng không yêu cầu nhi tử đặt người lên hàng đầu.
Thiên hạ mới thành lập, chung quanh còn nhiều trận đánh, Vương gia là tướng quân, con trai của người tự nhiên sẽ muốn chinh chiến sa trường, khi còn nhỏ cùng ai thân cận hơn cũng không sao."Quận chúa, xuất giá tòng phu, già rồi cũng không tránh khỏi chữ ‘tử’, đại thiếu gia là trưởng tử, ngày sau người dưỡng lão..." Từ nhũ mẫu không đem mấy chữ “chăm sóc người thân trước lúc lâm chung” nói ra, nhưng ý tứ đã là ý tứ kia.“Đó là nữ nhân bình thường, trên người bổn quận chúa là huyết mạch hoàng thất, trượng phu của ta người khác gọi là quận mã!” Quận chúa nhướng mày, tự người có thể đứng lên, chưa từng cần dựa vào trượng phu nhi tử: "Lão gia có bản lĩnh, ta cũng được vẻ vang.
Ngộ nhỡ Thắng nhi vô năng, ta cũng vẫn được tôn quý!”Bổn triều thiên hạ mới lập, nhưng tự hào trong lòng hoàng thất cũng không giảm, lúc trước nhiều thế gia đại tộc tranh giành thiên hạ như vậy, cũng chỉ có nhà người có được thiên hạ, có thể thấy được đây là ý chỉ của ông trời, trời sinh cao quý!"Là nô tỳ mắt nhìn nông cạn, đã nhìn nhầm chuyện của quận chúa." Từ nhũ mẫu cúi người hành lễ, bà ở trong cung đình mấy chục năm, bao chuyện phi tần tranh sủng, bao nhiêu việc xấu xa đã đều trải qua không ít, nhưng mắt nhìn quả thật quá hẹp hòi.
Từ nhũ mẫu thường vì quận chúa, tiểu thư trên người có huyết mạch hoàng thất mà kiêu hãnh, lại theo bản năng không coi các nàng là hoàng tử, công chúa.
Từ nhũ mẫu âm thầm suy nghĩ lại, ngày sau không thể phạm sai lầm như vậy nữa."Được rồi, trước không nói Thắng nhi, nói Ngũ nhi đi." Quận chúa đối với nữ nhi này cực kì yêu thương, đây là nữ nhi duy nhất của người, lúc trước khó sinh, sinh non làm tổn thương thân thể, ngày sau sợ không cách nào mang thai nữa, ba đứa nhỏ hiện tại chính là tất cả của người.
Quận chúa ở biên quan thường nhận được món đồ thủ công và thư từ của con gái, trong lòng càng ấm áp hơn."Tiểu thư thông minh hiểu chuyện, giống như người lúc trước, có bản lĩnh, tâm địa rất tốt." Từ nhũ mẫu nói đến tiểu thư vẫn luôn đặc biệt chú ý, lời tốt trong miệng chưa từng quá phận."Nhũ mẫu dạy dỗ rất tốt, ta biết, tuy ta chỉ vừa gặp mặt một lần, vẫn có thể nhìn ra Ngũ nhi tựa hồ tâm tư có chút nặng nề." Quận chúa là một người sáng suốt, ở bên ngoài có thể phụ tá trượng phu kiến công lập nghiệp, đối với chuyện trong phủ trong lòng cũng có tính toán, đúng là người có mắt nhìn."Quận chúa thật tinh tường, đại thiếu gia nuôi ở ngoại viện, Đông viện chỉ có nô tỳ và các hạ nhân, từ khi tiểu thư sốt cao không hạ suýt nữa thì … Sau đó trong lòng tựa như có tâm sự, nô