Cha mẹ về nhà, cuộc sống của Vương Sóc, chính xác mà nói là đời sống vật chất cũng không có gì thay đổi, nhưng trong lòng cái loại cảm giác có chỗ dựa, có trụ cột lại tốt như vậy, Vương Tử Kỳ trong giờ học đều nói: "Ngũ tỷ tỷ cả ngày đều cười".
Thỉnh an có quận chúa đi theo, Vương Sóc cũng không cần cố ý dậy sớm, tránh lão thái thái, cuộc sống cũng có mọi người khắp nơi quan tâm, Từ nhũ mẫu dù tuổi tác cao vẫn là người phụ trợ, mà quận chúa dạy dỗ vừa nghiêm khắc, cũng vừa ôn nhu.
Người nào làm đúng làm không đúng người sẽ quát bảo dừng lại, người làm đúng thì không cần khen ngợi, chỉ nhìn gương mặt mỉm cười của người, liền cảm thấy tất cả những nỗ lực của mình đều có hồi báo.Buổi chiều hôm đó, Vương Sóc đang ở trong phòng mình luyện chữ, Xuân Phân liền đến bẩm báo quận chúa tìm nàng.Vương Sóc bước nhanh đến chính sảnh, cúi người chào quận chúa.Quận chúa ngồi ngay ngắn, bên trái là một vị nữ tử trung niên mặc áo đạo sĩ màu nhạt, gương mặt ôn nhu, dễ gần.“Nương, người tìm con." Vương Sóc vẫn không muốn gọi mẫu thân hoặc phu nhân lạnh như băng, luôn xưng hô thân thiết là "Nương"."Ngũ nhi, đến đây, con không phải trông mong muốn bái sư phụ sao? Đây là tiểu thư Khổng gia Sơn Đông, con xưng hô Khổng cô cô là được, nếu muốn bái sư, con phải để Khổng cô cô tự mình gật đầu mới được!" Quận chúa giới thiệu vị nữ tử xa lạ kia với Vương Sóc."Khổng cô cô.""Tiểu thư không cần đa lễ, lần đầu gặp mặt, ta có một món quà nho nhỏ, mong tiểu thư sẽ không từ chối." Khổng cô cô mang theo thị nữ, nhưng món quà là tự tay lấy ra khỏi tay áo.Vương Sóc bước tới gần, vươn hai tay ra, cúi đầu cung kính tiếp nhận, lúc thu hồi liếc mắt một cái, là một khối ngọc bội rất đẹp.
Lúc này Vương Sóc cũng không trực tiếp khen ngợi lễ vật, nàng yên lặng đem ngọc bội thu vào trong tay, hướng về phía quận chúa ngọt ngào cười."Khổng cô cô, đây là tiểu nữ nhi của ta, dáng dấp thùy mị, nhưng quan trọng nó là người cần cù, kính xin cô cô không vứt bỏ." Quận chúa đối với vị Khổng cô cô này nói chuyện cực kỳ khách khí."Quận chúa thật tự khiêm tốn, người thông tuệ trời ban, siêng năng mới là chính đạo." Khổng cô cô hướng về phía quận chúa gật đầu, lại hỏi Vương Sóc: "Không biết tiểu thư đến nay đã học cái gì rồi? "“Ta đã học được rất nhiều bài thơ rồi, thấy mẫu thân cùng cô cô lúc trước đang tập chữ, không bằng mong cô cô chỉ điểm ta viết chữ vừa rồi, kính xin cô cô đừng trách ta thất lễ." Vương Sóc thấy quận chúa không ngăn cản, hiển nhiên muốn đem chuyện này giao cho nàng tự xử lý.Khổng cô cô gật đầu, Ngũ tiểu thư liền ra hiệu ý bảo Xuân Phân đi lấy."Ngoại trừ tập chữ, tiểu thư ngày thường còn làm gì?""Ta tập làm chút nữ công, còn thích đọc sách." Ngũ tiểu thư suy nghĩ một chút, châm chước đáp."Tiểu thư thích đọc sách gì?""Sử sách.""Vì sao?""Đọc sử khai sáng cho ta rất nhiều chí hướng.""Chí hướng của Ngũ tiểu thư hiện tại là gì?"Khổng cô cô từng