Từ khi Vương Sóc theo ca ca đi học tới nay, lão thái thái chưa từng nhìn Vương Sóc với sắc mặt tốt, may mà buổi sáng lúc Vương Sóc thỉnh an hành lễ, xong trực tiếp đi học, thường ngày cũng không gặp mặt lão thái thái, cho nên không phải khó xử.Vương Sóc tự nhận mình cùng lão thái thái không nên cùng một chỗ, chỉ cần giữ đúng lễ nghi là được, điều nàng thực sự muốn là tình cảm với ca ca và các vị đường, thậm chí là cả lão thái gia, còn về phần lão thái thái...!Trước mắt cứ như vậy đã.Ở nhà chính, phòng khách.Vương lão thái thái đang dùng điểm tâm, các cháu đã thỉnh an xong trở về, hiện tại còn đang đi học, vừa lúc cho bà một khoảng thời gian thanh tịnh."Lão thái thái, Vương Sóc hôm nay lại hành lễ ở cửa." Tâm phúc Vương ma ma của lão thái thái đi vào thì thầm."Ừm." Lão thái thái buông chén cháo xuống, phất tay để cho mấy đại nha hoàn hầu hạ đi xuống, tuy rằng đều là người một nhà, nhưng vẫn phải phân nặng nhẹ, trước kia không phải chưa từng xảy ra chuyện như vậy, lão thái thái ở trong phòng mình nói vài câu bất lợi với quận chúa, kết quả ngày hôm sau nháo đến lão thái gia đều biết.
Trải qua một lần thiệt thòi, lão thái thái liền cẩn thận không ít, cho dù quận chúa không ở trong phủ này."Lão thái thái, người xem?" Vương ma ma được ban coi trọng, là tâm phúc trung thành, đối với lão thái thái một long kính trọng."Ta xem cái gì, cũng nhờ đứa nhỏ đó không trực tiếp đến thỉnh an ta, chứ nhìn khuôn mặt hồ mị giống như mẹ nó, ta lại không nuốt nổi cơm!" Lão thái thái thuận miệng phàn nàn."Lão thái thái, người chính là sống lâu trăm tuổi, thọ...""Được rồi, không tới thì thôi, bỏ qua cho nó một chút, chẳng lẽ ta có tổn thất gì? Để cho người ngoài biết, cũng chỉ có thể nói tâm tư đứa nhỏ hẹp hòi, bất hiếu vô lễ.
Ta cũng dạy dỗ, nhưng chính nó không nghe lời, tình nguyện nghe một nhũ mẫu, tùy nó đi.” Lão thái thái xua tay tỏ vẻ đề tài này dừng lại ở đây."Chỉ sợ lão thái gia hỏi qua…" Vương ma ma thấp giọng bổ sung một câu, kỳ thật muốn nói là: "Sợ quận chúa trở về sẽ xảy ra náo loạn.”“Nam nhân sao biết được những nội tình này, nhưng mấy nô tài thì cái gì biết.
Được rồi, chuyện này trong lòng ta biết rõ, Vương Sóc nếu có chí khí cao, thì để cho nó cùng các nam nhi đọc sách, ta ngược lại muốn xem nó có thể đọc được cái gì.
Nữ nhi nếu không dựa vào đối nhân xử thế, chẳng lẽ lại dựa vào học vấn sao?” Lão thái thái tức giận nói: "Nói đến nó là ta lại không ăn nổi nữa!"“Lão thái thái khoan dung, đại thiếu gia sắp đến thỉnh an người rồi." Vương ma ma biết nhìn ánh mắt người khác nhất, nói sang chuyện khác."Thắng nhi sắp tới rồi, đem bánh ngọt ta bảo nô tì làm bưng lên.
Thắng nhi rất thích ăn bánh ngọt." Lão thái thái quả nhiên cao hứng, vội vàng phân phó Vương ma ma."Người yên tâm, chậm trễ gì cũng không dám chậm trễ chuyện này!" Vương ma ma mỉm cười nịnh nọt.Vương lão