Vương Sóc nhìn bầu trời phía sau Vương Tử Đằng, trầm mặc không nói.
Vương Tử Thắng không giống Vương Tử Đằng từ nhỏ hay đi theo bên cạnh Vương Thủ Trung, có thể hiểu được tính tình thực sự của ông.
Cũng không giống như Vương Sóc lạnh lùng bạc tình, sẵn lòng đem chính mình theo dõi sự tình.
Vương Tử Thắng có suy nghĩ như vậy là chuyện bình thường, ai mà không muốn có một gia đình cha mẹ ân ái, chị em hòa thuận."Đúng rồi, nhị ca, huynh có biết vì sao mẫu thân lại tức giận như vậy không? Vừa rồi nương thậm chí còn nói rằng không muốn tiếp tục." Vương Sóc không muốn quan tâm đến vấn đề rối rắm của Vương Thủ Trung, chỉ nói rõ cho Vương Tử Đằng suy nghĩ của mẫu thân, hỏi hắn có biết nguyên nhân hay không."Muội cũng biết rồi sao?" Vương Tử Đằng thở dài, hắn cũng phát hiện bầu không khí giữa cha mẹ rất kỳ quái, nói: "Ta cũng không rõ lắm, muội biết ta vẫn luôn ở trong quân lánh nạn mà.
Nhưng...!Hình như trong đội hộ vệ của nương thiếu rất nhiều người, liệu hai chuyện này có liên quan không?”Vương Sóc lắc đầu, nói: "Hộ vệ của nương từ trước đến nay đều là hai người dễ sai bảo, nương sẽ không vì như vậy mà sinh tức giận được, nếu vậy nguyên do duy nhất chỉ có thể là Dương thị?” Vương Sóc suy đoán, nữ nhi trọng tình cảm, chứ không thoải mái như nam nhân."Ta cảm thấy không giống." Vương Tử Đằng lắc đầu, nương không phải là người hay để trong lòng những chuyện như vậy."Quên đi, sau này sẽ biết thôi, không nói những thứ này nữa, buổi tối còn có yến tiệc, nhị ca huynh về nghỉ ngơi trước đi." Nói xong liền vội vàng trở về, còn chưa ngồi xuống nghỉ ngơi."Ừm, muội cũng nghỉ ngơi tốt." Vương Tử Đằng dặn dò một tiếng, rời khỏi cửa trở về.
Vương Sóc ở phía sau hắn bình tĩnh nhìn chằm chằm bầu trời mờ nhạt, trong lòng an bình, trước kia nàng có thể sẽ phiền não sợ hãi, nhưng hiện tại thì không, nàng đã chuẩn bị sẵn sàng, chuẩn bị nghênh đón bất kỳ mọi chuyện tồi tệ gì xảy ra.Cả Vương gia yên bình, Phúc Tuệ công chúa bên này chiếm ưu thế tuyệt đối, Vương Thủ Trung cũng biểu hiện như lời ông đã nói, một lòng vì gia đình này, không bước vào phòng Dương thị.Vẫn là Lưu ma ma bên cạnh Phúc Tuệ công chúa nhiều miệng nhắc nhở một câu: "Mọi người đều cùng một nhà, để cho nữ nhân kia sinh ra hài tử, đỡ phải cứ đến lúc xảy ra chuyện gì, nước bẩn luôn hắt lên người.
Lão nô biết người không thèm để ý, nhưng ở thế gian này luôn yêu cầu thanh danh, ngày sau cũng tốt...""Ai, cứ như vậy đi, ta còn bao nhiêu chuyện khác phải quản.” Phúc Tuệ công chúa ngược lại không thèm để ý, bà không hại người, cũng không muốn ra tay giúp người, bất quá một người không có người làm hại, không đáng để bà để ở trong lòng."Quả thực là chuyện gia đình, Vương lão đại phong lưu háo sắc, nô tài hạ nhân ở đây cũng hay tranh cãi vài câu.
Nếu là dòng dõi quý tộc, chuyện gia đình chủ tử quý nhân, dân chúng ngày ngày cũng sẽ phải nhắc tới vài câu." Lưu ma ma cũng đang nói khéo, tin tức về hoàng thất luôn khiến người ta chú ý."Tùy ngươi thôi." Phúc Tuệ công chúa không thèm để ý để Lưu ma ma tự mình thu xếp, chỉ dặn dò một câu: "Đừng gi.ết ch.ết người, ta cũng không muốn nuôi nhi tử hộ.”Sau đó, Phúc Tuệ công chúa cùng Vương Thủ Trung mỗi người đều ở biệt viện của mình, chuyện trong Vương gia do Cố thị tiếp nhận dần dần, đều là chuyện nhỏ, không cần phải ghi chép dài dòng.Nháy mắt đã đến đại thọ của Dũng Vương gia, Dũng Vương phủ vừa mớ rửa sạch oan khuất, danh tiếng vẻ vang, bệ hạ tặng thọ lễ, chư vị hoàng tử cũng phải tới cửa chúc mừng, hiển hách lẫy lừng.
Thọ yến tổ chức bảy ngày liên tục, ngày đầu tiên là mời người thân thích trong gia tộc, những người này địa vị to lớn, toàn là xe ngựa lễ nghi của chư vị hoàng thất quý nhân, khiến đường cái rộng lớn đều chật chội.Nhà Vương Sóc ở trong đám quý nhân này không tính là cái gì, nhưng Dũng Vương phủ rất cảm kích nàng, Phúc Tuệ công chúa lại là con gái ruột, bởi vậy hai mẹ con vừa vào cửa đã được nghênh đón vào phòng khách lớn, ngồi bên cạnh Dũng Vương phi nói chuyện.Nữ nhân trong Dũng Vương phủ đối đãi Với Vương Sóc rất khách khí, đến mức nàng cũng ngượng ngùng, chỉ có đại biểu tẩu là vẫn chào hỏi như bình thường, không như người khác cẩn thận từng li từng tí, nịnh hót a dua, khiến Vương Sóc trong lòng cũng dễ chịu hơn một chút.Nữ nhân trong phòng khách đều nói đến chuyện thành thân, Dũng Vương phi cũng lôi kéo Vương Sóc tâm sự một chút, giãi bày nỗi niềm, lúc sau cũng lo nàng sẽ nhàm chán, liền bảo nàng ra vườn chơi.Các mợ, biểu tẩu trong sảnh vội vàng tỏ ý, đây chính là nữ nhi nhà họ, tiểu cô vừa lúc nãy tiếp chuyện Vương Sóc, nhiệt tình chào hỏi nàng, Vương Sóc từ chối không được, chỉ đành cười đáp lại.Dũng Vương phủ cây cối tươi tốt, nữ nhi đông đúc, ngoại trừ một vài người đã sớm gả đi, trong khuê phòng cũng còn không ít, dọc theo đường đi đều thấy họ rải rác, thật là náo nhiệt.Những biểu tỷ muội này nhất cử nhất động đều biểu đạt ý tứ mong Vương Sóc ở trước mặt Dũng Vương gia giúp mình nói tốt, người âm thầm người trắng trợn, Vương Sóc phiền không sao tả xiết, liền thay quần áo, trực tiếp chuồn mất.Nàng đi tới hoa viên, từ trong nhìn ra ngoài, vừa vặn nhìn thấy Trung Sơn Vương Đồ Cảnh cùng đại biểu ca Đồ Cẩn cùng đi tới, đương nhiên bên cạnh còn có rất khách khứa, đều là các công tử tuổi tương đương nhau.
Vương Sóc không tiện đi ra, trốn ở cửa, từ núi giả vòng qua, đi đến hoa viên thuộc về nội viện mới yên tâm ngồi ở trong đình.Hôm nay đi theo Vương Sóc là Chu Tước, Vương Sóc đối với nữ nhân nhạy cảm không thể dùng lời lẽ đanh thép, nhất định phải mang theo chuyên gia ra ngoài, xảy ra tình huống cần thiết sẽ dùng đến."Chủ tử, đình này ở đây chắc chắn là có hàm ý, người nhìn xem chỉ có khung đình cột đình là gỗ, còn lại đều là hoa lá, ở trong đình này hương hoa bốn phía, đẹp không tả xiết." Chu Tước tán thưởng nói, lại phân phó mấy tiểu nha hoàn đi lấy trà quả bày lên bàn trúc."Đúng là rất đẹp, nhưng không sợ sẽ có sâu sao?" Vương Sóc cười nói."Chủ tử lo lắng nhiều rồi, người xem, chung quanh đều may tấm tơ mỏng màu xanh nhạt, không nhìn kỹ thật sự là nhìn không ra, cũng không biết là chủ ý của người thợ hoa nào, thật là khéo léo." Chu Tước khen."Tất nhiên là tiểu thư khuê các mới có những ý tượng hay ho thế này." Vương Sóc còn chưa trả lời, đã vang tới một giọng nam.Chu Tước cảnh giác quay đầu, nhanh nhẹn lui về bên phải Vương Sóc, quan sát kí người đang đi tới."Nha đầu ngươi ngược lại rất có bản lĩnh." Người tới chính là Đồ Cảnh, hắn vừa nhìn liền biết Chu Tước biết võ công, nghĩ đến một nữ hộ vệ khác trên đường vào kinh là Tố Trinh,