Dù sao phu thê tân hôn cũng phải có quá trình tôi luyện, lại thêm gia nghiệp lớn như Sơn Vương phủ, hơn nữa Vương Sóc không phải loại người hoàn toàn không có chủ kiến, đại hôn kết thúc trong một mảnh náo nhiệt, Đồ Cảnh và Vương Sóc bắt đầu cuộc sống tân hôn.Sáng sớm hôm sau, Đồ Cảnh liền cùng Vương Sóc ra mắt lão nhân Vương phủ, Vương Sóc cũng giới thiệu hồi môn mang đến cho mọi người sau đó tiếp nhận nội viện."Ngày sau nội viện, thư phòng cũng do Vương phi tiếp nhận." Đồ Cảnh ngồi ngay ngắn, thản nhiên nói.Trưởng sử Vương phủ ngẩn người, cười đáp ứng.
Trong lòng lại đề cao trình độ tôn kính đối với Vương Sóc lên gấp đôi.
Đã sớm nghe nói Quận chúa Cao Mẫn không phải dễ đối sánh, không nghĩ tới địa vị của nàng trong lòng chủ tử nhà hắn cao như vậy a! Không đúng, nên xưng hô Vương phi nương nương rồi.Đồ Cảnh nghiêm khắc, thuộc quan và hạ nhân Trung Sơn Vương phủ vốn cũng là người tận trung chức trách, an phận thủ thường, lại có thái độ cảnh giác, Vương Sóc rất nhanh đã thuận lợi tiếp nhận quản lý nội viện Vương phủ, ngay cả hộ vệ trong phủ cũng chen một tay vào công việc ngoại giao.
Huyền Vũ và Tố Trinh lớn tuổi hơn Vương Sóc, đã chuẩn bị hôn sự, sau khi thành hôn hai người này sẽ không vào phủ chiếm danh ngạch thị nữ, một lòng huấn luyện nữ binh cho Vương Sóc.Bởi vậy mà Trung Sơn Vương phủ chia làm hai bộ phận, một phần là phủ binh Vương phủ, một phần là nữ binh tư thế oai hùng hiên ngang của quận chúa, bởi vì sân huấn luyện của hai bên cách nhau không xa, ngược lại thúc đẩy không ít nhân duyên tốt.
Những người khác trong phủ nhìn cảnh sát khí đằng đằng, trong lòng Tiểu Cửu Cửu cũng không dám đánh chủ ý gì.Vừa mới xử lý xong chuyện vặt trên phủ, Vương Sóc liền nhận được tin Quận chúa Thanh Hà qua đời, Vương Sóc ném thiếp mời lên bàn, nói: "Lần này Chử Quốc công hận chết ngươi và ta.”“Người hận ngươi còn ít sao?” Đồ Cảnh trêu ghẹo nói."Tất nhiên là ít rồi, ta chính là tiểu nữ nhân, ở nhà từ phụ, xuất giá tòng phu, có cừu oán gì a, Trung Sơn Vương người mới là oan có đầu nợ có chủ."Vương Sóc nhướng mày, cái chết của Thanh Hà nằm trong dự liệu, chỉ là không nghĩ tới nàng ta sẽ chết vào ngày cưới của nàng, nhưng mà cũng không sao, nàng cũng không sợ một Chử Quốc công không quyền không thế."Quả nhiên chỉ có nữ tử và tiểu nhân khó nuôi." Đồ Cảnh khoa trương thở dài, thời điểm Vương Sóc "tự chủ trương" còn ít sao?"Lúc thánh nhân nói những lời này nhất định đang trốn lão nương và lão thê."Vương Sóc cười nhạo nói: "Được rồi, ta đã bảo quản gia sao lưu lễ vật, chúng ta đang kì tân hôn, không nên va chạm.
"Vương Sóc tìm một cái cớ hoàn mỹ để không đi, tiện thể thăm dò xem quản gia làm việc có theo tâm ý của mình hay không.Đã qua tân hôn được chín ngày, hiện tại Vương Sóc đã là Quận Vương phi, cả nhà đều đang ở phòng khách chờ nàng.
Đồ Cảnh cũng nể mặt, lễ lại mặt đặc sắc đầy đủ, phong phú dị thường, bản thân hắn cũng đi cùng toàn bộ hành trình, bồi nàng ở Vương gia cả ngày.Sau khi Vương Sóc trở về, Quận chúa Phúc Tuệ liền dâng thư thỉnh cầu khai phủ.
Hoàng đế Bệ hạ sảng khoái đồng ý, ban cho nàng phủ công chúa cùng trên con đường Trung Sơn Vương phủ, mọi người đều cho rằng nơi này sẽ được ban cho công chúa An Nhu, công chúa sắp tới sẽ xuất giá, tu sửa phủ công chúa cũng không khiến người ta chú ý.
Khi Hoàng đế ra tay như vậy, mọi người mới phản ứng lại đã sớm có điềm báo, Bệ hạ phân phó Lễ bộ từ mau tòng nghiêm, hảo hảo bố trí phủ công chúa cho Quận chúa Phúc Tuệ.
Chỉ qua bao ngày ngắn ngủi, công chúa liền hành trang nhẹ nhàng vào phủ công chúa, đồ đạc thô ráp và đồ vật vụn vặt còn lại đều có nữ quan phủ công chúa chậm rãi thu thập.Vương Tử Đằng được điều đi nhậm chức Tuyên phủ, nơi này là tiền tuyến đối chiến với Tây Man.
Trong đại chiến lần trước nơi này đã bị hủy hoại nghiêm trọng, không phải Vương Tử Đằng sinh ra là quý tộc này nguyện ý đi.
Vương Tử Đằng ở ngự tiền khẳng khái "Hổ thủ một phương thổ" làm Hoàng đế rất cảm động, liên tục khen ngợi hắn là hổ tướng, không làm mất mặt uy danh Vương bá gia, thăng chức hắn làm Thiên tướng, đi Tuyên phủ thủ biên.
Lưu thị đã sinh con, thuận lợi sinh hạ một nữ nhi.
Quận chúa Phúc Tuệ đón Lưu thị cùng nữ nhi của nàng đến phủ công chúa điều dưỡng, nói là chờ Vương Tử Đằng ở Tuyên phủ ổn định, sẽ để Lưu thị đến Tuyên phủ làm bạn với trượng phu.Vương Tử Thắng cũng bị điều động đến Lại bộ làm chủ sự Ngũ phẩm, đừng nhìn phẩm cấp không bằng Vương Tử Đằng nhưng hắn có quyền lực chân chính.Cả nhà đều được Hoàng đế trọng dụng, còn Vương Thủ Trung vì cưỡi ngựa hủy kiến trúc nên bị cách chức liền đặc biệt nổi bật, tước vị trên người Vương Thủ Trung không có tước đi, chỉ bị đuổi về nhà, để cho hắn an tâm làm nhàn nhân phú quý của hắn.Chuyện liên tiếp xảy ra này không quá ba năm ngày, tình thế Vương gia xảy ra biến hóa long trời lở đất.
Vương Thủ Trung được coi là thê ly tán, càng thêm sủng ái Dương thị, tiểu nữ nhi của Dương thị lấy tên là Vương Nguyệt, so bì với Vương Sóc lúc trước.Vương Thủ Hiếu và Vương Thủ Lễ đã nhiều lần khuyên nhủ nhưng Vương Thủ Trung đều không nghe.
Hai huynh đệ đành phải cáo trạng với Vương lão thái gia, để cho lão gia tử quản đại ca, rõ ràng là đắc tội công chúa mới bị mất chức vị.
Không hạ mình xin lỗi công chúa, làm sao lại có bộ dáng rách nát như thế kia."Tùy hắn đi đi, vừa vặn làm cho người ngoài cho rằng là nội trạch tranh phong."Vương lão thái gia bất đắc dĩ nói, Quận chúa Phúc Tuệ, Vương Sóc, Vương Tử Đằng cũng không chào hỏi một ai liền bôn ba.
Vẫn là Vương Tử Thắng được gia tộc giáo dục nhiều năm, nói cho Vương lão thái gia chuyện Vương Thủ Trung và Quận chúa Thanh Hà có quan hệ, hắn còn từng phái người đuổi giết Vương Sóc.
Chuyện săn bắn ở hành cung, Vương Sóc cũng không nói cho Quận chúa Phúc Tuệ, Vương Tử Thắng cũng không thể nào biết được, Vương lão thái gia lại càng không biết.Chỉ biết những chuyện bên trên thôi, Vương lão thái gia liền biết tình phụ thân, phụ tử khó vãn hồi.
Nhưng bất đắc dĩ sự tình Vương Thủ Trung đã lắng xuống, Vương lão thái gia có muốn bỏ một khuôn mặt già nua đi cầu tình cũng không có người nhận, chỉ đành giảm bớt tổn thất.May mắn duy nhất của Vương lão thái gia chính là ngày xưa mình đối xử với Quận chúa Phúc Tuệ và mấy tôn nhi hào phóng không kém, bằng không nếu bọn họ thật sự trở mặt...!May mắn thay, may mắn!Chuyện Vương gia náo loạn gây chú ý trong đế đô, Vương Sóc thản nhiên thương nghị việc vặt trong phủ Đồ Cảnh, nửa điểm cũng không để ở trong lòng."Chỉ tức giận như vậy?" Đồ Cảnh hỏi."Ai bảo trời sinh người ta đầu thai đã làm cha, còn có thể làm thế nào được?" Vương Thủ Trung chiếm