Lâm Tạ Hồng liều mạng triệu tập tài nguyên, nhân lực, cuối cùng trong vòng hai ngày cũng đã bổ sung sáu mươi vạn binh lực cho Tô Kính. Trang bị mà Tô Kính cũng còn phải nửa ngày sau thì mới có thể tới nơi được. Mà năng lực chuyển vận như vậy cũng đã phải vận dụng Phi Xà hạm rồi.
Vận chuyển vật liệu, có thể dựa vào trang bị không gian phụ trợ. Thế nhưng đưa sáu mươi vạn người đi tới, không có Phi Xà hạm thì căn bản sẽ không làm được.
Tân binh vẫn còn đang không ngừng được bổ sung, nửa ngày trời sau, có lẽ sẽ có thể đạt tới được con số tám mươi vạn. Những binh lính này, có lẽ nửa số sẽ mất mạng. Mà đây cũng là số mệnh của bọn hắn.
Lúc này thứ mà Tô Kính suy nghĩ đã còn là vấn đề chiến tổn nữa, mà là phải làm thế nào mới có thể chiến thắng được.
Đối mặt với đại quân gần hai trăm vạn người. Số lượng binh lực mà hắn có thể điều động, trừ số lượng đi cản ở phía sau phòng thủ ra thì cũng chỉ có chừng chín mươi vạn mà thôi. Giằng co như vậy là đủ rồi, thế nhưng nếu muốn đánh trận tiêu diệt đối phương, nhất định sẽ không được.
Quan quân ở tầng chót lúc này là người bận rộn nhất. Bọn họ phải phân phối vũ khí, còn chịu trách nhiệm câu thông, còn phải tất cả mệnh lệnh chiến thuật, ký ức chiến trường cùng với tất cả mệnh lệnh bằng phù văn.
Đủ loại trang bị phụ trợ còn phải thông qua bọn họ để gửi tới trong tay mỗi một binh lính phía dưới.
Đây là một loại nghi thức, liên minh quân đội đặc biệt. Mỗi lần trước khi ra chiến trường, loại hội chiến quy mô này đều có thêm việc cấp phát trang bị. Loại nghi thức này, sẽ khiến cho binh lính tăng tinh thần lên, sẽ tạo thành một loại ấn tượng, đó chính là các tướng quân của mình tuyệt đối sẽ không để cho bọn họ đi chịu chết.
Trên thực tế, trên chiến trường có rất nhiều mệnh lệnh, bản thân đã là để cho binh lính đi chịu chết rồi. Bởi vì muốn cho cả chiến dịch thắng lợi, sẽ phải có người hy sinh vì toàn cục.
Điều khiến cho binh lính yên tâm chính là, vũ khí trang bị mà mỗi người đạt được cũng không bị khấu trừ. Mọi người cũng đều có số lượng trang bị, quân dụng giống nhau, như vậy mới có thể tạo thành được lực ngưng tụ trong quân.
Trung quân của Tô Kính lần này cũng xảy ra biến động, bởi vì trung quân lúc trước của hắn cũng đã bị đánh tan. Trở thành quân át chủ bài của đại doanh Lục Đạo thần binh quân. Trong thời gian mấy ngày, Bạch Hổ khinh kỵ binh của hắn đã có thể một lần nữa ra chiến trường. Có Tàng Kiếm đạo cung trợ giúp, khiến cho hắn đạt được một ngàn cái kiếm nang mới toanh, khiến cho hắn có thể phân phát cho các thủ hạ của mình sử dụng.
Cung tiễn thủ cũng trong khoảng thời gian ngắn được cấp phát một lượng lớn phù tiễn kiểu mới. Trong đó những phù tiễn có uy lực cường đại, toàn bộ đều được cấp phát cho Tiễn Sư.
Đại Tiễn Sư trong đội ngũ của Tô Kính rất ít, thế nhưng số lượng của Tiễn Sư lại tương đối khổng lồ, cũng đều đến từ Tiên cảnh thế giới. Mà binh sĩ Tiên cảnh, cho dù là người bình thường cũng có thể làm cung tiễn thủ chuyên dụng, cung tiễn thủ của tiên cảnh, ở trong Đông Tần chính là loại xạ thủ siêu quần bạt tụy a.
Lần công kích này Tô Kính phát động tất cả chiến hạm lơ lửng, trừ Phi Xà hạm ra. Tất cả đều được điều động. Mặt khác, ở trên ba chỗ pháo đài tuyến đầu, bốn cỗ Ngũ Hành đại pháo cũng đã được bố trí xong, toàn bộ địch nhân đều ở trong tầm bắn. Chỉ cần địch nhân dám tập trung ưu thế
binh lực, như vậy Tô Kính sẽ lập tức bắn một pháo qua.
Nếu như không tập trung mà nói, cũng sẽ bị Tô Kính tiêu diệt từng bộ phận.
Đây là lòng tin và lực lượng của Tô Kính, binh lực không xê xích gì nhiều. Thế nhưng vũ khí thì bên Tô Kính tuyệt đối có thể vượt lên đầu. Chỉ có một loại vũ khí làm công tác bọc hậu phía sau, đó chính là những cái máy ném đá mới được xây dựng.
Một lượng lớn máy ném đá được bố trí ở bờ sông, một khi binh bại mà nói. Những máy ném đá này trong nháy mắt sẽ vận chuyển năng lực công kích, uy lực so sánh với Ma Tinh Pháo còn cao hơn. Dù sao Tô Kính cũng không có cách nào tháo Ma Tinh Pháo ở trên chiến hạm, hoặc là hủy. Hoặc là chế tạo ngay tại trận cũng đã không còn kịp nữa.
Tất cả Ma Tinh Pháo, Phi Long tiễn, đều dùng để công kích, chiến hạm lơ lửng đều được thay Kích Quang phù văn pháo vào. Một lượng lớn Ma tượng được chế tạo ra, ưu thế có tiên cảnh của Tô Kính đã lộ rõ ở chỗ này.
Vật liệu gỗ Tiên cảnh sản xuất rất thích hợp cho việc chế tạo vũ khí nhẹ, uy lực chưa chắc đã nhỏ.
Tỷ như Ma tượng vậy, ban đầu Tô Kính đối mặt với hơn một trăm đầu cũng đã cảm thấy có chút nhức đầu. Hắn có tiên cảnh, muốn chế tạo sẽ không có một chút khó khăn nào. Cho nên đừng là nói một trăm Ma tượng, một vạn cũng chỉ tiêu hao thời gian mấy ngày của hắn mà thôi.
Nếu như không phải nhà máy luyện khí của hắn đều dùng để chế tạo tên và vũ khí loại pháo. Như vậy Ma tượng này thật sự có thể sản xuất với quy mô lớn, hiệu quả còn hơn máy ném đá a.
Tô Kính tạm thời gia công một ngàn Ma tượng, mỗi một đầu Ma tượng đều được trang bị trường mâu của Khôi Lỗi chiến xa tiêu chuẩn, chỉ bất quá trường mâu của Ma tượng được chế tạo từ kim loại, cho nên phí tổn lại càng thấp. Bởi vì năng lực phòng ngự của Ma tượng còn xa không bằng Khôi Lỗi chiến xa, cho nên dùng trường mâu có khá hơn nữa thì cũng có khả năng, còn chưa tiêu diệt được địch thì Ma tượng cũng đã bị phá hủy.
Khôi Lỗi cỡ lớn cũng là thứ quan trọng nhất trong lần tấn công này. Chế tạo Khôi Lỗi cỡ lớn cũng đã tiêu hao hơn phân nửa thời gian của Tô Kính.
Khi sắc trời dần dần sáng lên, quân tiền phong của Tô Kính đã lướt qua kênh đào. Trên kênh đào xuất hiện từng chiếc cầu gỗ, đủ để tiếp nhận được sức nặng của Ma tượng khi vượt cầu.
Đại doanh tiền phong có bốn vạn người, chỉ có năm ngàn lão binh hộ tống Khôi Lỗi mô hình lớn.
Khôi Lỗi mô hình lớn này là bộ dáng của một đầu Địa Long, phía dưới tạm thời trang bị thêm một trăm cái bánh xe. Có thể tiến lên khi địa hình lồi lõm bất thường, tốc độ tương đương với người bình thường chạy chậm.
Đây là thành quả kinh nghiệm rút ra được trong nhiều trận chiến của Tô Kính, nếu như theo đuổi đẳng cấp của vũ khí, làm một chút vũ khí hoa lệ, cuối cùng cũng là thu không bằng chi. Hơn nữa hiệu dụng trên chiến trường chưa chắc đã tốt bằng thứ có cấp thấp hơn.