- Tô chân nhân yên tâm, các môn phái ở trong Đại Thánh sơn chúng ta, mặc dù sẽ có xung đột trên phương diện lợi ích, thế nhưng sẽ không giết lẫn nhau. Danh môn chính phái chúng ta mỗi mười năm tỷ thí một lần, những thế lực sắp xếp ở phía trên thì sẽ được chiếm cứ Động Thiên phúc địa. Trên thực tế, từ ngàn năm nay, những thứ hạng trước đó đều không thay đổi. Cho nên mặc dù Phá Thiên môn chỉ bài danh thứ bảy mươi hai, thế nhưng trên thực tế đã sớm có nắm chắc xông lên vị trí thứ năm mươi. Chỉ là động thiên hiện tại của chúng ta vô cùng khá, cho nên cũng không cần thiết phải thay đổi.
- Thì ra là như vậy. Như vậy ngươi có thể đại biểu được cho Phá Thiên môn hay không?
- Ta không thể đại biểu cho môn phái, bất quá ta có thể nói ra ý đồ của mình. Sau khi trở về sẽ báo lên môn chủ, chỉ cần trước đó giữa chúng ta không có mâu thuẫn trí mạng gì thì sẽ có thể đạt thành minh ước. Đại Thánh sơn không có ý tranh đấu với Tà Thần quốc độ, chỉ muốn phá hủy Ngư Nhân đế quốc mà thôi.
- Dựa theo ta biết, số lượng bình dân của Đại Thánh sơn cực ít a.
- Đúng vậy. Phá Thiên môn chúng ta có tám trăm vạn bình dân, như vậy cũng đã coi như là nhiều rồi.
- Nếu như khai chiến với Ngư Nhân đế quốc, chỉ dựa vào luyện khí sĩ là không được.
Tô Kính ra bên ngoài, chỉ vào trong quân đội phía ngoài đang tiến lên phía trước, nói:
- Ngươi nhìn số binh lính này của xem, hai trăm người là có thể đánh ra được một đạo công kích tới. Mà công kích này, tự nhiên ngươi có thể ngăn cản được, không có vấn đề gì. Thế nhưng nếu như là người yếu hơn ngươi thì lại khó nói. Sát khí ở trên người binh lính tản mát ra rất có thể làm cho thực lực của ngươi giảm xuống, thậm chí một khi rơi vào trong quân còn khó có thể phi hành. Mà quân đội của Ngư Nhân đế quốc cũng sẽ có loại năng lực này.
Long Ngạo Nguyệt trầm mặc, Tô Kính nói không sai. Đại Thánh sơn có mười vạn môn phái, nhưng mà mười vạn môn phái này không có chỉ huy thống nhất. Mà chỉ một mình đối mặt với Ngư Nhân đế quốc, mà các môn phái nhỏ cơ hồ là không có khả năng sinh tồn a.
Loại thế cục này đã được định ra không biết bao nhiêu vạn năm rồi. Nếu như muốn sửa đổi, ít nhất không có một phen giết chóc máu tanh thì sẽ không làm được. Các môn phái cường đại ước chế lẫn nhau, tuyệt đối không để cho loại chuyện này xảy ra, nói cách khác, Đại Thánh sơn, rất là bảo thủ, căn bản cũng không có khả năng chiến thắng được Ngư Nhân đế quốc này.
Số lượng quân đội của Ngư Nhân đế quốc rất là khổng lồ, trước tiên công chiếm môn phái nhỏ, sau đó lại đối phó với những đại môn phái như bọn họ. Từ từ gặm tới, chỉ cần chịu hy sinh thì sớm muộn gì cũng sẽ phá hủy sự thống trị của luyện khí sĩ trong Đại Thánh sơn.
- Ta đã có chủ ý.
Tô Kính híp mắt cười nói.
- Chân nhân, xin mời nói.
- Không bằng, người của Phá Thiên môn có thể tới quân doanh ta làm việc, ta sẽ đưa cho các ngươi thù lao xứng đáng. Có thể thù lao sẽ không quá cao, thế nhưng nếu như Phá Thiên môn bị Ngư Nhân đế quốc công kích. Như vậy nhất định ta sẽ giúp một phen. Mà hành động này cũng không thu bất kỳ một chút phí nào. Nếu như kết minh mà nói, điều kiện cũng không tốt như vậy a.
- Quan hệ đánh thuê sao?
- Không sai, quan hệ đánh thuê. Mà nếu muốn tìm được cố chủ như ta, rất khó a.
Trong tay của Tô
Kính đang xoay một thứ đồ chơi nho nhỏ, con ngươi của Long Ngạo Nguyệt co rút lại, đây là cái gì? Đạo khí!
- Chuyện này, ngươi không làm chủ được. Không sao, ta sẽ nói chuyện với ngươi trước, cái Thông tấn bàn này có vấn đề.
Tô Kính vừa nói, lại tiện tay lấy ra một tờ phù chú hoàn chỉnh, trải ở trên bàn. Sau đó lại dùng bút điểm ở phía trên một cái, trong nháy mắt, đã đem kết cấu thần văn của Thông tấn bàn này, dùng đạo thuật để giải thích ra một cách rõ ràng.
Long Ngạo Nguyệt cảm thấy kính nể, vốn nàng không nhìn ra được cảnh giới của Tô Kính. Thế nhưng giờ khắc này đã hoàn toàn bị thuyết phục. Thứ này, Tô Kính mới nhận tới tay được mấy phút đồng hồ, thế nhưng không ngờ đã có thể nhìn ra được nhiều đồ như vậy tới.
Cho dù là môn chủ của nàng cũng không có năng lực cường đại như vậy a.
Nàng cũng không biết, Môn chủ của Phá Thiên môn, cho dù là chiến đấu thì cũng chưa chắc có thể đánh thắng được Tô Kính. Đừng xem hắn ta là cường giả Kim Đan bát trọng, thế nhưng vũ khí trên người cũng không lợi hại bằng Tô Kính, càng không có nhiều Khôi Lỗi thủ hạ như Tô Kính.
Bốn vạn lẻ một Bạch Hổ thần binh, chính là lá bài tẩy lớn nhất của Tô Kính.
- Nếu như ngươi tin ra, như vậy cái Thông tấn bàn này ta sẽ để lại. Ta sẽ vẽ lại cho ngươi sơ đồ phác thảo, chủ yếu là nhằm vào hệ thống thần văn của Ngư Nhân quốc độ. Nếu như các ngươi cảm thấy có thể chế tạo thì tự mình chế tạo ra. Mà thứ chế tạo ra tuyệt đối có thể nghe trộm được một chút tin tức cơ mật của Ngư Nhân quốc độ. Nếu như các ngươi không thể chế tạo ra mà nói, ta cũng có thể cung cấp, giá tiền rất là tiện nghi.
Vô Ưu công chúa ở bên cạnh khẽ cười, giá tiền tiện nghi sao?
Cả Đông Tần đều biết, đồ của Tô Kính, giá tiền đắt tiền tới chết. Nếu như không phải bởi vì tính độc nhất mà nói, căn bản sẽ không có người nào nguyện ý đi mua đồ của Tô Kính cả.
Đồ của Tô Kính có ưu điểm là dùng bền, có thuộc tính đặc thù, khó có thể tạo ra hàng nhái được.
Chỉ cần dùng biền cũng đã làm cho cảm giác tâm lý của tất cả mọi người thoải mái hơn nhiều. Chưa từng có người nào đi nghĩ tới, binh lính tổn thất trang bị, đại đa số không phải là nguyên nhân bởi vì trận pháp hao tổn, mà là bị địch nhân hủy hoại a.
Trang bị của Tô Kính, cho dù có bền hơn nữa, một khi bị bạo lực phá hỏng mà nói, cũng sẽ uổng công mà thôi.
Nói bền, khác với khái niệm ở trong trò chơi, bền là chỉ thời gian duy trì thuộc tính của bản thân trang bị. Tỷ như Ma Tinh Pháo mà Tô Kính bán đi vậy, mỗi một cái nếu như sử dụng bình thường mà nói, muốn bắn ba ngàn lần cũng sẽ không có một chút áp lực nào. Chỉ cần không xuất hiện nguy hiểm trạng thái, thậm chí còn có thể bắn được tới năm ngàn lần a.
Trong đó, số lần chữa trị cũng ít hơn thứ đồ cùng loại của người khác. Thế nhưng nếu như thứ này bị vũ khí công kích từ xa của địch nhân bắn trúng, rất có khả năng sẽ một lần chiến đấu mà báo hỏng.