Hồng Liên Bảo Giám

Mục tiêu trăm năm (3)


trước sau

- Hậu cần doanh không có chiến xa cao cấp hay sao?

Vô Ưu công chúa cảm thấy có chút không ổn.

- Ta chỉ vận chuyển bộ phận vật liệu, đội ngũ hộ tống của hậu cần doanh sẽ có chiến xa cao cấp giống nhau. Chiến xa không cùng đẳng cấp sẽ có sự khác biệt. Tỷ như bộ binh vận chuyển và trang bị xe cộ vậy, theo lý thuyết thì phải theo đại đội tiến lên. Bất quá cũng thuộc về phạm vi của hậu cần doanh, đây chính là chiến xa nhị cấp và nhất cấp. Chiến xa cấp bậc này chỉ có thể đi trên nước, không thể phi hành. Chỉ là như vậy cũng đã đủ rồi, không phải sao?

Lúc này Vô Ưu công chúa mới gật đầu, bất quá lại nói:

- Để cho chiến xa cấp thấp vận chuyển Thứ Nguyên tương liệu có phải quá nguy hiểm hay không?

Tô Kính cười nói:

- Chúng ta có đủ Thứ nguyên thạch, hiện tại việc chế tạo ra Thứ Nguyên tương cao cấp cũng không phải là vấn đề quá lớn. Mỗi một chủ tướng của đại doanh bốn vạn người, ở trong chiến xa sẽ được mở ra không gian thứ nguyên, lại để vào trong đó số lượng vật tư tiêu hao trong một tháng của một đại doanh. Đây là vật phẩm chuẩn bị để chiến đấu, phó tướng của doanh năm ngàn người, ở trong chiến xa cũng có thứ nguyên không gian. Cũng đặt tiêu hao của năm ngàn người trong vòng mười ngày. Như vậy, coi như là với hậu cần doanh, cho dù có bị vây thì cũng có thể thủ vững được thời gian chừng bốn mươi ngày a.

- Đại kỳ một ngàn ngươi không được chuẩn bị hay sao?

Vô Ưu công chúa có chút kỳ quái hỏi.

- Chiến đấu cấp bậc chiến thuật thì sẽ được trang bị, bất quá chỉ là tiêu hao trong ba ngày cho một ngàn người mà thôi. Cũng không cần phải quá cứng ngắc, bởi vì có một chút Kỳ Chính tương đối cường hãn thì cũng có thể mang thêm tiêu hao của mấy ngày nữa a.

Tô Kính vô cùng bình tĩnh nói ra. Sau đó hắn lại nhìn mọi người, nói:

- Đây là kế hoạch trăm năm, hệ thống của quân đội, trải qua nhiều năm như vậy rốt cuộc ta cũng đã xây dựng xong. Các ngươi có ý kiến gì không. Nếu có cứ mở miệng hỏi, ta sẽ giải đáp.

Đường Hà là người thứ nhất nói:

- Mục tiêu cuối cùng của chúng ta là thành lập Tiên giới hay sao?

Tô Kính lắc đầu, nói:

- Chúng ta chỉ thành lập một thế giới ngang hàng với những Tiên giới khác mà thôi. Dùng Tiên Cảnh hiện tại làm hạch tâm để tiến hành khuếch trương ra ngoài. Thế nhưng tạm thời còn không nên nhập vào Thần Châu. Bởi vì mục tiêu này quá xa xôi a, cho nên trước tiên cứ nói một chút về chuyện trăm năm tới đi đã.

- Như vậy, mục tiêu trăm năm của chúng ta là cái gì?

Mộ Ngân Mâu hỏi.

- Trong vòng trăm năm, ta muốn thành lập một chi quân đội có ba ngàn vạn đạo binh địa ngục, dưới trướng của ta sẽ có luyện khí sĩ cảnh giới Kim Đan. Số lượng phải đột phá ra khỏi một vạn người, đủ để chỉ huy những đạo binh này. Mà năm người chúng ta, trong vòng trăm năm này phải đột phá lên tới cảnh giới Kim Đan cửu trọng. Ít nhất cũng phải đạt tới cảnh giới Địa tiên, hoặc là trực tiếp đánh tới cảnh giới Thiên Tiên a.

- Chuyện này, sợ rằng không dễ. Liệu có phải mục tiêu chàng định ra đã quá cao rồi hay không?

Vô Ưu công chúa nói lên điểm lo lắng trong lòng của mọi người.

- Nửa năm sau, toàn bộ chúng ta có thể tiến giai lên Kim Đan bát trọng. Ta cũng không sợ nói với mọi người, ta cũng có thể kết thành Bạch Hổ nguyên thai. Nếu như không phải vì chấp nhất ở cảnh giới đạo môn, như vậy ta cũng đã có thể tu luyện ra được Bạch Hổ luân rồi. Khi đó sẽ tương đương với thành thần, bất tử a.

Mọi người im lặng không
nói gì. Đây là lần đầu tiên Tô Kính ở trước mặt mọi người chủ động thừa nhận việc mình tu luyện bí pháp binh gia, hơn nữa còn đã đạt đến loại độ cao này. Vô Ưu công chúa hung hăng trợn mắt liếc nhìn Tô Kính một cái. Loại chuyện này, trong lòng mọi người biết là được rồi, tại sao phải nói thẳng ra như vậy cơ chứ?

Tô Kính cười cười, nói:

- Kim Đan bát trọng đã có thể mơ hồ đụng chạm đến một chút pháp tắc của Tiên giới, mà trong tay chúng ta có tàn phiến tiên khí a. Từ Kim Đan bát trọng đến Kim Đan cửu trọng. Nhiều nhất cũng chỉ mất năm mươi năm là có thể đột phá. Nếu như có thể xử lý thêm mấy phân thân của thần linh. Như vậy Kim Đan cửu trọng chỉ cần mười năm cũng không cần phải lo lắng tới vấn đề căn cơ không ổn.

- Nếu kế hoạch trăm năm là như thế này, vậy ba năm trước thì sao? Chúng ta đã đồng ý với Đường gia a.

- Đương nhiên phải thành lập hệ thống lính đánh thuê trước, đưa lính đánh thuê đi tới một mặt khác của Vĩnh Dạ đại liệt cốc. Muốn làm được vậy thì phải triệu tập Phi Xà hạm, tiêu hao sẽ không nhỏ. Thần đan của đạo binh địa ngục ta cũng không muốn luyện chế. Ha ha, vô duyên vô cớ để cho Đường gia các ngươi tiện nghi a. Đạo binh địa ngục, ta biết biện pháp luyện chế thành Ngũ Hành Đạo binh địa ngục, còn có luyện đan, tất cả sẽ gia nhập vào trong vòng chiến a.

Tô Kính nói với Đường Hà.

Thực ra Đường Hà cũng không muốn để cho Đường gia được tiện nghi như vậy, chỉ là hắn lại khó nói ra ngoài được. Lúc này Tô Kính nói như vậy, hắn lập tức gật đầu đồng ý.

Chia số mệnh cho Đường gia, như vậy coi như hắn thành tiên thì phẩm cấp cũng sẽ bị rớt xuống. Có đại đạo mà không tranh giành đó là cách nói của kẻ ngu ngốc a. Nếu muốn có được thì phải tranh giành cùng trời, tranh giành với người.

- Ba năm, ta muốn đưa đi tám trăm vạn lính đánh thuê. Không phải là số lượng theo ước định, trừ việc trợ giúp Đường gia giải quyết vấn đề ra. Bản thân chúng ta cũng phải thành lập căn cứ địa ở bên kia. Tiễu trừ ba cường quốc kia cũng là một chỗ tốt không tồi. Nếu như Đường gia không chịu phân cho ta một chén canh mà nói, như vậy chính bọn hắn cũng sẽ ăn không vô a.

Chuyện này, tất cả mọi người cũng không ý kiến gì. Khẩu vị của Đường gia quá lớn, muốn độc chiếm ba cường quốc kia. Như vậy người chung quanh sẽ chê cười bọn họ. Cho dù Tô Kính biết, nhất định Đường gia sẽ có lá bài tẩy trong tay. Nhưng vấn đề là, các Tà Thần không phải là không có nhiều thủ đoạn, chỉ là bọn hắn còn chưa đánh ra mà thôi.

- Hắc Mạn đế quốc, ba năm cũng chưa hẳn đã có thể đánh hạ được. Ta cần dùng sáu năm đến tám năm dọn dẹp sạch sẽ Hắc Mạn đế quốc, sau đó với bình định tất cả các quốc gia ở phụ cận Thú Nhân cao nguyên, mà có lẽ sẽ phải tốn thời gian hai mươi năm a. Đến lúc này, bên chúng ta sẽ có khả năng xuất hiện mấy vị cường giả Kim Đan cửu trọng. Sau đó lại tốn mười năm, hoàn toàn ổn định những quốc gia này lại, bổ sung nhân khẩu, thành lập trật tự mới của chúng ta.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện