Hồng Liên Bảo Giám

Nói chuyện (2)


trước sau

Không có thương lượng, được những luyện khí sĩ trợ giúp, muốn đánh hạ thành Thập Diệp quá khó khăn. Đối phương dùng lực lượng tien đạo, đã có máy phi hành, vũ khí từ xa cũng tương đối tốt, độ chính xác cao không hợp thói thường.

- Đại tỷ, người xem!

Thanh niên tóc vàng mắt xanh chỉ vào màn hình cỡ lớn, trên màn hình là gương mặt của Tô Kính hiện tại.

- Có người muốn nói chuyện với hay không?

Tô Kính mỉm cười hỏi.

Mọi người im lặng, nữ tử áo đỏ đặt chén rượu xuống, nàng khoanh tay trước ngực và nhìn Tô Kính ảnh hưởng. Hắn làm như thế nào? Tính toán, đối phương là đạo sĩ, rất nhiều pháp thuật có thể phóng thích hình chiếu, về phần làm thế nào xâm lấn máy tính phải hỏi chủ thần.

- Ngươi muốn nói chuyện gì?

Nữ tử áo đỏ hỏi.

- Ta muốn biết các ngươi tới từ đâu. Đương nhiên, còn muốn hỏi tất cả liên quan.

- Ta có thể được gì?

Nữ tử áo đỏ hỏi.

- Có thể được cái gì?

Tô Kính cười cười, nói:

- Ta sẽ bỏ qua chiến hạm của các ngươi. Đúng rồi, quên nói cho ngươi biết, ta tới nơi này là vì tiêu diệt tất cả khế ước giả.

- Chỉ bằng ngươi?

Nữ tử áo đỏ mỉa mai.

- Ngươi không tin?

Tô Kính kinh ngạc nhìn nữ tử áo đỏ, sau lưng hắn có một Bạch Hổ ảo ảnh xuất hiện, dần dần ngưng thực.

- Chính là thứ này? Rất uy phong sao.

Nữ tử áo đỏ nói.

- Ngươi nên cân nhắc vì người bên cạnh ngươi, ta chỉ cho một cơ hội, đổi thành người khác cũng giống nhau.

- Ngươi muốn biết lai lịch chúng ta là không thể nào, bởi vì... Chúng ta không thể nói ra.

Sắc mặt nữ tử áo đỏ khó coi, trực giác của nàng nói cho nàng biết không nên đắc tội Tô Kính thì tốt hơn.

- Là thế sao, ta sẽ nghiệm chứng một chút.

Tô Kính nói xong, lại lấy một tên khế ước giả ra khỏi Long Xà Bát Cảnh Hồ, bàn tay đặt lên ót của đối phương và dò xét trí nhớ.

Không nghĩ tới đầu của khế ước giả này phun máu tươi, hắn chết trong tay Tô Kính. Trong long xà lĩnh vực, những máu tươi kia nát bấy còn nhỏ hơn bụi mù và biến mất không thấy gì nữa.

Tô Kính phát hiện, lực lượng cảu mình không thể ngăn cản linh hồn đối phương nghiền nát.

Tô Kính lại cầm một tên khế ước giả khác và chỉ vào thi thể bên cạnh, nói:

- Ta biết rõ, ngươi không nói lai lịch, ngươi dùng bút viết ra cho ta.

Tên khế ước giả run rẩy nhìn Tô Kính, hai chân mềm nhũn, hắn khóc lóc nói:

- Đại ca, ta là thực không có biện pháp ah!

Bạch Hổ sau lưng Tô Kính đã triệt để ngưng thực, vượt qua thân thể Tô Kính và tới trước mặt khế ước giả, Bạch Hổ cao lớn cúi đầu nhìn khế ước giả, trong hai mắt khế ước giả lập tức mê mang.

Phanh!

Không đợi hắn mở miệng, đầu lâu của hắn nổ tung, Bạch Hổ lui về phía sau, hắn gào thét phẫn nộ và nhìn phương xa.

Trên màn hình bị Bạch Hổ ảnh hướng, khế ước giả trong phòng cảm giác cơ bắp toàn thân căng cứng, trong lòng có đại khủng bố lan tràn, trong nháy mắt những người này đều cảm giác được, nó tới thời điểm không phải khế ước giả.

Dường như lực lượng trong người biến mất không thấy gì nữa.

- Đáng chết, gia hỏa này khắc chế chúng ta.

Nữ tử áo đỏ đứng lên, lại nhìn thấy nụ cười hòa ái của Tô Kính, hai mắt nhìn động tác của nàng đứng lên và giơ ngón tay.

Tô Kính dùng Bạch Hổ ảo ảnh, cách hơn trăm dặm có thể ảnh hưởng tới các khế ước giả, bản thân hắn không nghĩ tới binh gia bí pháp ở phương diện chiến đấu vơi kiế ước giả còn mạnh hơn đạo môn.

Nữ tử áo đỏ đã bị chấn nhiếp, trong nội tâm bắt đầu do dự, có nên buông tha kế hoạch lần này hay không, suy nghĩ hồi lâu, cảm thấy đã trả giá là một chiến hạm, cứ rời đi như thế chủ thần trừng phạt cũng không xem vào đâu, ngược lại chiến hạm tổn thất không nhỏ.

Không thể hoàn thành kế hoạch, chiến hạm phải lưu lại thế giới này

Trong khoang
hào khí ngưng trọng. Tô Kính cười nói:

- Kỳ thật, các ngươi cũng không cần khẩn trương như vậy, chuyện không thành chỉ chết mà thôi.

Nữ tử áo đỏ chậm rãi ngồi xuống nhìn Tô Kính trong màn hình, biết rõ lần này gặp phiền toái lớn.

chuyện không thành chỉ chết mà thôi?

Ai không muốn sống, chết, những cố gắng trước kia vô hiệu. Mình còn quê hương, không cam nguyên như thế mãi, nói cái gì cũng phải thoát ly khỏi thế giới khế ước giả.

Muốn rời khỏi, biện pháp duy nhất chính là không ngừng hoàn thành nhiệm vụ của chủ thần, tất cả ngăn cản phía trước đều phải chết. Song phương mâu thuẫn không thể điều hòa. Thời điểm này nàng cảm thấy nụ cười của Tô Kính quá đáng ghét.

Hình ảnh của Tô Kính biến mất nhanh chóng, hắn đã xác định mình có thể lực ảnh hưởng lớn tới khế ước giả, chỉ cần chấn nhiếp thủ lĩnh của đối phương một lúc, về sau đụng phải có thể đại chiến với nhau, nhất định sẽ ảnh hưởng đến tâm tình của đối phương. Loại chuyện này các khế ước giả không hiểu.

Lực lượng khế ước giả không phải mình tu luyện ra, mà là ngoại lực tặng cho. Loại lực lượng này không ổn định nhất. Khế ước giả đáng sợ là ở số lượng lớn. Hơn nữa phương thức xâm lấn khó lòng phòng bị.

Nếu như khế ước giả xâm lấn thế giới Thần Châu, khế ước giả tiến vào địa điểm nào cũng không thể phỏng đoán, trỉa động khắp nơi, các nơi là binh dân, từ đó sẽ náo Thần Châu long trời lỡ đất. Luyện khí sĩ căn cơ không thể giết bình dân. Thậm chí theo tỉ lệ đã nói, ý nghĩa của bình dân đối với luyện khí sĩ còn không băng mạch khoáng, chớ nói chi là nguyên khí thiên địa.

Nếu không có bình dân, vậy thế giới này khồn còn bao nhiêu hi vọng.

Đại đạo, số mệnh, bình dân...

Nội tâm Tô Kính đang tự hỏi, đồng thời mệnh lệnh Phi Vân Nham ném thạch đạn ra xa trợ giúp pho tượng dẫn đầu vong linh quân đoàn. Vong linh quân đoàn lâm vào vòng vây trùng điệp, khế ước giả mang quân đội có năng lực truyền tống, lúc này na di rất nhanh nhưng biên độ không lớn.

Khu vực song phương giao chiến với nhau, phương viên chỉ còn năm sáu mươi dặm, loại di chuyển quy mô nhỏ là sở trường của khế ước giả.

Pho tượng mặt không biểu tình, chỉ huy nhiều đội khô lâu trọng kỵ tiến hành trùng kích, cốt ma cực lớn đánh bình chướng, yểm hộ thi binh thể tích nhỏ tấn công.

Chiến đấu hỗn loạn và vô cùng huyết tinh, đám vong linh không sợ sinh tử, chỉ biết tiến về phía trước giết chết địch nhân. Mà khế ước giả mang theo quân đội chẳng khác gì tre già măng mọc, lúc này va chạm với vong linh quân đoàn và dốc sức liều mạng chém giết lẫn nhau.

Thạch đạn ném tới phía trước vong linh quân đoàn, cũng không cho quân đoàn này lui lại. Đó là chuyện của Lôi Tư Lâm, chuyện nơi này do thụ yêu trợ giúp, pho tượng dẫn theo vong linh quân đoàn tiến lên nhanh chóng, chậm đánh xuyên qua khế ước giả, sau đó pho tượng dẫn đầu đại quân giết qua.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện