Hồng Liên Bảo Giám

Nghiền ép


trước sau

Tô Kính trở lại, trực tiếp an trí Trọng Nguyên an trí trên Phi Vân Nham, lúc này tới thành Nhất Lý, hắn lấy vũ khí trong Long Xà Bát Cảnh Hồ ra ngoài, phóng xuất một ít binh sĩ công trình doanh, kiếm hai mươi và kiếm hai mươi năm cũng trở về, bắt đầu càn quét quân đội khế ước giả tại đây.

Lúc này đám người Tô Kính bắt đầu sử dụng năng lực không kiêng nể gì. Dù sao nơi này là phụ thuộc thần quốc, cũng sẽ không bảo vệ được bao lâu, một khi mang hạch tâm thần quốc đi, tối đa ba giờ thì nơi này sẽ tan vỡ.

Thanh lý quân đội khế ước giả và đả thông năm thông đạo kia lần nữa. Lúc trước Tô Kính đầu tư ở đây không nhỏ, nếu lựa chọn địa điểm khác, Tô Kính cũng không có vài chục năm tiêu phí tại đây.

Có Tô Kính và Tô Mộ tự mình động thủ, hai cường giả Kim Đan cửu trọng ra tay, binh sĩ bình thường không có ý nghĩa gì, cho dù quân đoàn tinh nhuệ cũng không có uy hiếp lớn với Tô Kính.

Uy hiếp với hắn là cường giả suất lĩnh đạo binh. Đạo binh có thể cung cấp lực lượng hơn xa quân đoàn tinh nhuệ, bởi vì đạo binh có năng lực chịu tải quá mạnh mẽ, có thể phối hợp với cường giả công kích.

Sau khi thanh lý xong thành Nhất Lý, đám người Tô Kính lại mở động đất lần nữa, việc này không khó, bởi vì khế ước giả đã làm chuyện như vậy.

Trọng Nguyên ở trên Phi Vân Nham không có chuyện gì, hắn nhìn bầu trời thần quốc và tâm tình thất lạc.

Miệng vết thương trên chân gãy không ngừng ăn mòn tính mạng của nàng, nếu không thể trị liệu, không qua vài năm nàng sẽ chết mất. Trọng Nguyên hiểu bởi vì cái gì, bởi vì nàng trốn trong chiến đấu với Lôi Tư Lâm cho nên Bạch Tử Thần không hề che chở nàng.

- Có lẽ ngươi nên buông tha tín ngưỡng.

Vô Ưu công chúa nhìn Trọng Nguyên, đồng thời trong nội tâm cũng ước định giá trị của nàng, khác với Tô Kính, Vô Ưu công chúa trừ đối đãi thân nhân ra, tính toán tương đối thấu triệt, tuyệt đối sẽ không nói lời này với bằng hữu.

Bởi vì thân phận nàng khác biệt, một khi nàng nhân từ với người bên cạnh thì sẽ phân ra nhiều thứ, nàng có bao nhiêu thứ cũng không đủ phân.

Thân là hoàng thất, thượng vị giả, dù là hoàng đế cũng không giáo dục nàng như vậy, sinh hoạt cũng sớm làm nàng hiểu nàng không có quyền lực nhân từ.

Nếu Trọng Nguyên không có giá trị cũng sẽ bị vứt bỏ. Bạch Tử Thần vứt bỏ nàng bởi vì nàng không đủ trung thành.

Nếu như muốn được cứu vớt, mình sẽ ra tay viện thủ, Trọng Nguyên phải có giá trị mới được. Ai bảo nàng lâm trận bỏ chạy chứ. Loại chuyện này Tô Kính không làm, ít nhất Tô Kính sẽ cho Trọng Nguyên một con đường sống.

Vô Ưu công chúa yêu cầu được xử lý chuyện Trọng Nguyên, Tô Kính cũng không có phản đối. Hắn hiểu Vô Ưu công chúa với tư cách hoàng thất, xử lý vấn đề này am hiểu hơn mình nhiều.

Trọng Nguyên nhìn Vô Ưu công chúa, lạnh lùng nói:

- Ta không có giá trị gì, ta biết rõ tọa độ vị diện cũng đều cho các ngươi, cho nên không nên lãng phí thời gian.

- Cần gì chứ, ta là công chúa duy nhất của Đông Tần, lão sư ta sắp xếp quân đội tới, đó là ác ma quân đoàn. Nhân tâm hiểm ác, ta từ nhỏ đã hiểu tính toán mưu lược chung quy không tin cậy bằng lực lượng. Ngươi muốn đạt được tân sinh, vậy thì nói cho ta biết, ngươi còn có giá trị. Khích ta không có ý nghĩa, chuyện minh quân là Tô Kính làm chủ không giả, chẳng lẽ ngươi không hiểu, nam nhân này cuối cùng vẫn sợ vợ.

Vô Ưu công chúa nói trắng ra như thế quả thực không xứng với khí chất của nàng. Trọng Nguyên lặng đi một chút và nhìn Vô Ưu công chúa, nghiêm túc nói:

- Ngươi có thể cứu ta?

Vô Ưu công chúa gật đầu, nói:

- Ta vẫn có biện pháp hóa giải hạ
vị thần nguyền rủa. Chỉ có điều gãy chi tái sinh thì ta không có biện pháp, đây lại là chuyện đơn giản hơn không ít.

Trọng Nguyên ảm đạm, trên thực tế nàng có thể thúc đẩy chân gãy sinh trưởng nhưng không giống ban đầu.

- Ngươi muốn khôi phục lực lượng, có nghĩ tới cho dù ngươi khôi phục đi chăng nữa, không có Bạch Tử Thần trợ giúp thì cả đời ngươi cũng không thể tiến bộ, không thể thành thần, ngươi còn có thể sống bao lâu? Ba trăm năm? Hay là năm trăm năm?

- Ngươi muốn ta như thế nào!

Trọng Nguyên kích động, Vô Ưu công chúa nói quá thẳng không có chút uyển chuyển nào. Cho dù có ngu cũng nghe hiểu.

- Cống hiến tất cả tài phú của ngươi ra đây, sau đó ta chữa thương thế cho ngươi, lại chỉ cho ngươi một con đường sáng.

- Cứ như vậy?

- Cứ như vậy, tuy vứt bỏ đồng bạn đáng giận nhưng ngươi không có muốn giết chúng ta, với ta mà nói cũng là chuyện ngoài ý muốn.

Vô Ưu công chúa nói trực tiếp.

Vứt bỏ đồng bọn sao? Nghe đến đó Trọng Nguyên ngũ vị Trần tạp, cũng không có nói lời kịch liệt gì, nàng khóc.

- Ngươi khóc sướt mướt như vậy không có ý nghĩa. Mục tiêu bị pháp lệnh thần linh đánh trúng, ngươi không chết đã là vạn hạnh, bây giờ có thể chữa trị thương thế, cơ duyên trong đó tu ba đời cũng không có.

Trọng Nguyên ngẩng đầu lên, thần sắc kiên định, nói:

- Ta muốn biết con đường sáng là cái gì. Ta có đáng giá trả giá thật nhiều hay không!

- Mươn thoát ly thần quốc của Bạch Tử Thần, thực lực khẳng định không có biện pháp lập tức khôi phục, ta có thể giúp ta gia tăng thọ nguyên. Ngươi cần chinh chiến, cũng có thể thuê binh sĩ minh quân của chúng ta chiến tranh vì ngươi. Giá tiền có thể thương lượng, khẳng định rẻ hơn Bạch Tử Thần. Ta cũng biết, Bạch Tử Thần đang lợi dụng chúng ta cho nên mới cho ra giá cao như thế, ngươi chỉ là hộ khách bình thường nên không cần như thế.

Nàng nói rất thẳng, còn có điều kiện, Trọng Nguyên nghe xong dễ chịu hơn nhiều.

- Ta đi qua Tịch Diệt Phật quốc, tất cả Phật Đà cũng đã niết bàn, đáng tiếc năm đó ta lực lượng yếu tới đáng thương, chỉ có thể ghi nhớ tọa độ mà thôi.

Vô Ưu công chúa lắc đầu, nói:

- Giá trị Phật quốc to lớn nhưng ta phải giúp ngươi thành thần, dong binh lại là giá vốn, ta không mua bán lỗ vốn.

Trọng Nguyên nói:

- Ngươi yên tâm, khẳng định đáng giá.

Nói xong, nàng theo trong miệng thốt ra một quả hình tam giác kim loại, giao cho Vô Ưu công chúa nói:

- Năm đó ta tồn tư tâm, sợ vấn đề này bị người khác biết được cho nên phong ấn một phần trí nhớ trong nơi này, hiện tại ta giao cho ngươi một đám thần hồn của ta, cũng triệt để không thu trở lại, cái giá này không nhỏ đâu.

Vô Ưu công chúa cười, Trọng Nguyên muốn sống sót cho nên giao ra thứ này cho mình. Phải biết rằng một đám thần hồn với luyện khí sĩ là cái giá lớn, dù tương lai Trọng Nguyên thực thành thần, chỉ cần một đám thần hồn này trong tay Vô Ưu công chúa, Vô Ưu công chúa cho dù còn không có thành tiên cũng có thể dễ dàng thu thập Trọng Nguyên.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện