Khương Dạ trầm ngâm không nói, hắn không sợ những binh lính này phát sinh đột biến, hắn sợ chính là, lúc mình đi, lưu lại sơ hở, phản đồ trong nội bộ Hoàng gia không đi đụng.
Nếu như đối phương không đụng đồ vật trong hoàng cung, chẳng qua là yên lặng theo dõi kỳ biến, để cho người trong Cửu Thành Binh Mã Ty động thủ, ở trong thành lạm sát kẻ vô tội, như vậy trách nhiệm của mình liền lớn. Quay đầu lại, trưởng lão trong hoàng tộc buộc tội mình, tước đoạt quyền lực giám quốc của mình, đó mới là đại phiền toái.
Chân chính đối diện va chạm, Khương Dạ không sợ ai, hắn lưu lại hậu thủ, đầy đủ ứng phó tai biến khổng lồ.
Cũng mặc kệ thế lực của mình bồi dưỡng đến trình độ nào, cũng không có biện pháp so sánh với cả hoàng tộc. Đối mặt buộc tội, mình chỉ có thể bất đắc dĩ lui ra, chờ đợi xử lý.
Khương Dạ cau mày nhìn Tô Kính, Tô Kính một bộ không lo gì.
Chuyện này, nếu thật sự có liên quan tới hoàng thất, như vậy việc mình cần phải làm sẽ không nhiều. Còn dư lại có thể giao cho Tiêu Dao Hầu, mà mình chỉ cần sống sót, rời đi Ngọc Kinh Thành, liền tính hoàn thành nhiệm vụ. Trở lại trong Minh quân, trừ khi là Tiên Nhân, thì không còn có người có thể uy hiếp được mình.
- Nghe nói, ngươi dẫn theo bốn vạn người trở lại?
Nhiếp Chính Vương Khương Dạ bỗng nhiên nói với Tô Kính.
- Ân, một đại doanh.
- Nếu ta hạ lệnh, để cho ngươi vào kinh thành bình định, ngươi nắm chắc được bao nhiêu phần, toàn diệt những người của Cửu Thành Binh Mã Ty kia?
- Thân vương điện hạ, ngài đây là muốn để ta chịu tiếng xấu thay cho người khác, đi giải quyết vấn đề của ngài sao?
Tô Kính hơi châm chọc hỏi.
- Hoàng huynh không biết lúc nào trở lại, ở trước khi hắn trở về, ta phải bảo vệ vị trí này. Ngươi cũng có thể không đáp ứng, nhưng nếu ta xuống đài, liền không người nào có thể giúp ngươi giải quyết vụ án của đại ca ngươi.
Nhiếp Chính Vương không vội không giận, chậm rãi nói với Tô Kính.
- Như vậy, Thân vương điện hạ, ngài chuẩn bị giao ra cái giá gì đây?
Tô Kính tò mò hỏi.
Tô Kính hỏi làm Khương Dạ có chút khó xử. Bây giờ Tô Kính rất giàu có, hắn không có gì có thể ban thưởng cho Tô Kính. Nếu như cái gì cũng không cho, liền để Tô Kính đi làm ác nhân, như vậy Tô Kính chắc chắn sẽ không đáp ứng.
Mang binh vào kinh, nghe rất thoải mái, nhưng sau đó thì sao?
- Ta muốn xem Đạo Tạng toàn bản, bao gồm tất cả bút ký của Khương thị tổ tiên.
Tô Kính công phu sư tử ngoạm.
Khương Dạ cảm thấy không giải thích được, chẳng qua là hỏi:
- Muốn xem bao lâu?
- Đại khái nửa tháng.
Hắn đoán chừng Chúng Sinh Ấn chỉ cần thời gian một ngày, là có thể phục chế Đạo Tạng toàn bản, bất quá vì để tránh cho ngoài ý muốn, hắn kéo dài thời gian đến nửa tháng.
Đạo Tạng toàn bản, chỗ Hoàng Đế Khương Diễm cũng không có, hắn không cần vật kia. Nhưng Tô Kính rất cần, Chúng Sinh Ấn có sắc thái ngoại lai quá nặng, phải bổ toàn bộ phận Đạo Tạng, mới có thể làm cho thần lực không bị một phương thế giới này bài xích. Binh gia cũng không phải lưu phái thủ cựu, đối với kiến thức của Bách gia, Binh gia là liều mạng sưu tập.
Khương Dạ cho là sau khi Tô Kính đạt tới Kim Đan tầng chín, vô lực đi tới, cho nên mới tìm mình muốn Đạo Tạng, còn có bút ký của Khương thị gia tộc. Những đồ này, vốn không truyền ra ngoài, bất quá có thể cho Vô Ưu công chúa, qua tay cho Tô Kính mà nói, ai cũng nói không được gì.
Nếu như Tô Kính bởi vậy cảm ngộ thành tiên, vậy thì sẽ thiếu mình một nhân tình khổng lồ.
Trong lòng Tô Kính cười lạnh, chờ mình làm Ngọc Kinh Thành long trời lở đất, xem ngươi làm sao thu tràng.
Ngươi có thể đẩy trách nhiệm cho ta, bất quá khi đó, Tiêu Dao Hầu cũng trở về rồi, ai có thể truy cứu trách nhiệm của mình?
Khương thị hoàng tộc sao? Chỉ sợ Tiêu Dao Hầu là Hoàng Đế bồi dưỡng, áp chế nhân vật mấu chốt của hoàng tộc. Khương Diễm là xuyên việt giả, đối với hoàng tộc cũng không có đồng cảm gì. Dù mình diệt cả hoàng tộc, Khương Diễm cũng sẽ không đau lòng.
Dĩ nhiên, này chỉ có thể nghĩ một chút, coi như mình có năng lực kia, cũng không thể đánh vỡ Hoàng Đế bố cục, xử lý hoàng tộc thế nào, là vấn đề Khương Diễm phải suy nghĩ, không phải là mình có thể quyết định.
Khương Dạ viết chính là ngự chỉ, ý tứ trên mặt chữ có chút mơ hồ, đại khái là để cho Tô Kính mang binh vào kinh, khống chế Cửu Thành Binh Mã Ty, bắt tân Đề đốc của Cửu Thành Binh Mã Ty.
Nơi này học vấn liền lớn, làm sao khống chế Cửu Thành Binh Mã Ty? Binh sĩ của Cửu Thành Binh Mã Ty là phân tán ở cả Ngọc Kinh Thành. Tô Kính muốn khống chế, có thể sẽ lật cả thành thị lên trời.
Khương Dạ cho Tô Kính một vấn đề khó khăn, Tô Kính cũng sẽ không để Khương Dạ sống khá giả. Song phương cũng không phải quan hệ bằng hữu, lúc trước địch ý, căn bản không có bởi vì trước mắt cùng chung địch nhân mà tiêu trừ.
Không thích, chính là không thích, Khương Dạ cũng không cần che giấu tâm tình của mình.
Song phương đều vô cùng khoái trá, bởi vì Khương Dạ cùng Tô Kính đều phát hiện, trực lai trực khứ chung đụng, để cho tâm tình của mình trở nên tốt lên. Có thể danh chính ngôn thuận chế tạo phiền toái cho đối phương, hơn nữa còn có thể giải quyết vấn đề thực tế, thật sự là chuyện tình rất khoái trá.
Tô Kính dĩ nhiên sẽ không quên chuyện năm đó Khương Dạ cố gắng diệt trừ mình. Dĩ nhiên, mình là bị Vô Ưu công chúa dính líu.
Cho nên Tô Kính không thể nào cùng Khương Dạ hóa thù thành bạn, chỉ là nhìn mặt mũi của Hoàng Đế, sẽ không trực tiếp xử lý hắn mà thôi. Trừ khi, Nhiếp Chính Vương này còn ở phía trước chặn đường, ảnh hưởng tu hành của mình.
- Điện hạ, đại môn săn thú tràng bị phong tỏa rồi.
Hai Luyện Khí sĩ bảo vệ Khương Dạ mở miệng nói.
Tô Kính cầm lấy ngự chỉ mới viết, cau mày nói:
- Làm sao có thể? Đây là khu vực săn bắn của Hoàng gia a!
Nhiếp Chính Vương Khương Dạ cũng không nghĩ tới như vậy, vốn cho là, đối phương sẽ ở khu vực săn bắn ám sát, hơn nữa sẽ phái Luyện Khí sĩ đẳng cấp cực cao đến, số lượng sẽ không quá ít. Nhưng mà, đối phương lại phong tỏa khu vực săn bắn!
Cái khu vực săn bắn này, trên thực tế là một không gian độc lập, có chín cửa không gian chân chính câu thông bản vị diện. Muốn phong tỏa khu vực săn bắn này, ít nhất phải có hai mươi bảy Kim Đan tầng chín mới có thể làm được.
Bởi vì... khu vực săn bắn này ở ngoài thành, nhưng mà trận pháp trong khu vực săn bắn, lại cùng Ngọc Kinh Thành cộng minh. Muốn khống chế, không có nhiều người như vậy căn bản làm không được.