Lần này tiến công bán vị diện của Lý gia, chính là luyện binh. Tô Kính yêu cầu cũng không cao, chỉ sợ bán vị diện hư hao, cũng sẽ không trách cứ hắn.
Bên Tô Kính tiếp tục chuẩn bị, phòng tuyến bờ biển đã xây dựng xong, sáu tòa Thông Thiên Tháp, hao phí vô số tài liệu cũng là hoàng thất ra. Tô Kính lấy việc công làm việc tư, thật muốn cho Hoàng Đế tới bình phán mà nói, hắn coi như là đại gian thần rồi.
Chẳng qua là hắn không có ý tứ phản bội Đông Tần, nhằm vào là các đại gia tộc. Chính hắn lại là Phò mã, Hoàng Đế chắc chắn sẽ làm gì hắn.
Bên Khương Dạ thì liên hệ với Võ Uy Vương, hai người ở chỗ trận pháp liên tiếp trò chuyện.
Thân ảnh của Võ Uy Vương ở trước mặt Khương Dạ, lộ ra vẻ cao ngất. Hắn mấy năm qua, trong chiến tranh trưởng thành cực nhanh, trong lòng Khương Dạ có chút thất lạc. Nếu như mình cũng lãnh binh ra đánh giặc mà nói, hiện tại sợ rằng đã có đột phá.
Kiềm chế trong lòng khó chịu, Khương Dạ cười nói với Võ Uy Vương:
- Hồi lâu không thấy, cảnh giới của ngươi lại tăng lên a.
Sắc mặt của Võ Uy Vương bình thản nói:
- Thúc thúc, ngươi tìm ta có chuyện gì không?
Trong lòng Khương Dạ hơi an định, gọi mình thúc thúc, đó chính là không khách khí rồi. Nghĩ tới đây, Khương Dạ nói với Võ Uy Vương:
- Là như vậy, Thanh Tâm Quận chúa cùng Ngư Nhân đế quốc cấu kết, ta sợ trấn áp không được tràng diện, hi vọng ngươi trở về Ngọc Kinh Thành, giúp ta bận rộn.
- Không phải là có Phò mã Tô Kính sao.
Võ Uy Vương không ngờ lại có ý tứ cự tuyệt. Nghe ra, đối với Tô Kính còn có phê bình kín đáo.
Khương Dạ nói:
- Tô Kính cuối cùng là ngoại nhân, bên công chúa cũng không chịu ra mặt, ta nghĩ tới nghĩ lui, trừ ngươi ra, bên hoàng thất lại không thể dựa vào ai cả.
Võ Uy Vương bất vi sở động nói:
- Ta đi không được.
Khương Dạ cười khổ, mình xem thường cháu trai này a. Cho nên Khương Dạ không thể làm gì khác hơn là kéo xuống da mặt, trực tiếp nói:
- Hai bán vị diện. Ngươi trở lại, ta liền cho ngươi hai cái bán vị diện.
- Thúc thúc, chính ngươi cũng không có hai bán vị diện a.
Võ Uy Vương cười, trên khuôn mặt trẻ tuổi có một tia giễu cợt.
- Tô Kính nói, hắn cùng ta liên thủ, đánh xuống bán vị diện, có ta một nửa. Ta trước mắt dĩ nhiên không có cách nào lập tức cho ngươi, nhưng chuyện này, ngươi có thể suy nghĩ một chút.
Khương Dạ ăn ngay nói thật, lúc này Võ Uy Vương mới thật suy nghĩ.
Một lúc lâu, Võ Uy Vương nói:
- Thúc thúc, lấy tính cách của Tô Kính, ít nhất cho ta ba bán vị diện, lúc này mới có thể để cho bán vị diện của ta có cơ hội tiến giai làm vị diện. Hai mà nói, không đủ a.
Dù da mặt cccKhương Dạ rất dày, cũng đỏ đến thông thấu. Tô Kính có nói, cho Võ Uy Vương ba bán vị diện, hắn lái giá chỉ có hai. Dĩ nhiên, này là vì trả giá mới nói như vậy. Nhưng nếu là Tô Kính cùng Võ Uy Vương trao đổi, sợ rằng sẽ trực tiếp cho ra ba bán vị diện.
Về phần Võ Uy Vương muốn gia tăng, Tô Kính nhiều nhất là cự tuyệt. Ba bán vị diện, đối với Võ Uy Vương mà nói, là thu lợi cực kỳ tốt, cũng tương đối trọng yếu. Nếu Tô Kính không chịu tăng giá mà nói, Võ Uy Vương cũng sẽ đáp ứng trở lại.
Này chính là mình quá keo kiệt, aizzzz, nhiếp chính nhiều năm, cách cục làm sao còn không có phát triển ra chứ? Tính toán một chút, nếu như Hoàng huynh làm chuyện này, chỉ sợ cũng sẽ không như mình, hơn phân nửa là trực tiếp để cho Võ Uy Vương mở điều kiện.
Bên Võ Uy Vương kia, cũng sẽ không công phu sư tử ngoạm, tránh cho đàm phán tan vỡ.
- Thúc thúc, bốn bán vị diện, ta liền trở về. Nếu không, không cần nói chuyện.
Võ Uy Vương
tương đối trầm ổn, hắn mở điều kiện, để cho Khương Dạ đau ngực. Bất quá lần này Khương Dạ cuối cùng thanh tỉnh rất nhiều rồi, nói:
- Bán vị diện thứ tư của ngươi, có thể sẽ không tốt lắm.
- Không quan hệ, ta cũng chỉ là thuận miệng nói mà thôi.
Võ Uy Vương nói xong, liền tắt trận pháp.
Khương Dạ trợn mắt hốc mồm. Võ Uy Vương thuận miệng nói một chút, kia chính là có thể trả giá rồi?
Bên kia, Võ Uy Vương nhíu mày, nhìn hai nữ tử xinh đẹp bên cạnh nói:
- Thúc thúc muốn ta trở về, đây là trấn ép không được tràng diện. Bất quá chiến sự bên này, còn không có ổn định lại, Tà Thần đến thật không tốt chống đở, hai người các ngươi...
Hai nữ tử trăm miệng một lời nói:
- Vương gia, này có cái gì khó. Mời Lâm Hoành Sơn tới đây hiệp phòng, liền không thành vấn đề rồi.
Võ Uy Vương gật đầu nói:
- Chuyện này, ta nên để cho thúc thúc ra mặt, bất quá muốn nhiều một bán vị diện, bàn lại cái này liền khó khăn. Thúc thúc người này, quá mức hẹp hòi, đã khoét hắn một miếng thịt, lại để cho hắn ra chỗ tốt, đoán chừng là sẽ không chịu.
- Vương gia, mời Lâm Hoành Sơn tới, chúng ta còn có thể giao hảo Tô Kính, giao ra cái gì cũng đáng giá.
- Tô Kính... Tiểu tử này, mượn hơi muội muội của ta, lại ngồi xem Ngọc Kinh Thành hơn một vạn hoàng tộc bị chết sạch sẽ, mò vô số chỗ tốt của hoàng thất. Hừ!
- Đổi lại là Vương gia, cũng muốn như thế a.
Một nữ tử khác an ủi Võ Uy Vương.
- Ta không phải là chán ghét hắn, đám hoàng thất trưởng lão kia cấu kết ngoại nhân, cũng chỉ có như vậy mới có thể dọn dẹp sạch sẽ. Bất quá, thúc thúc tiếp nhận nhiều bán vị diện như vậy, lại chỉ cho ta bốn cái làm chỗ tốt, Tô Kính kia cũng quá keo kiệt đi.
- Vương gia, Tô Kính hắn nhất định sẽ có chỗ tốt khác cho ngươi, bán vị diện là không cần suy nghĩ.
- Nga? Ngươi nói, sẽ có ích lợi gì?
Võ Uy Vương nhìn nữ tử áo đỏ hỏi.
- Tô Kính am hiểu nhất chế tạo chiến hạm, mặc dù chiến hạm của hoàng thất chúng ta cực kỳ cường đại, đáng tiếc tài liệu bình thường một chút, ngươi có thể nói với Tô Kính, muốn một chút tài liệu chiến hạm, còn nữa, ta xem bản vẽ chiến hạm, hắn cũng bỏ được đưa cho ngươi.
- Tại sao?
- Năm đó Vương gia đối với Tô Kính, là có ân. Tô Kính người này, hào phóng hơn hoàng thúc rất nhiều.
Nhiếp Chính Vương lắc đầu:
- Tô Kính không thể nào đem tất cả bản vẽ chiến hạm cho ta, hắn thà rằng cho ta trang bị thành phẩm. Ý nghĩa của bản vẽ, các ngươi vẫn không rõ. Bản vẽ vũ khí bình thường nhiều hơn nữa, đối với hoàng thất mà nói, cũng không quan trọng gì. Chỉ có bản vẽ chiến hạm... Chiến hạm này, chỉ sợ là Tô Kính dùng để xuyên việt vị diện dùng. Tương lai lực lượng của Thần châu thế giới tăng lên, loại chiến hạm này ý nghĩa liền vô cùng to lớn.