Hồng Liên Bảo Giám

Oán hận (3)


trước sau

Tô Kính bỗng nhiên phóng ra Long Xà Đạo Giới của hắn, Lan Mộng Tình sợ hãi, bởi vì Thế Giới lực của nàng, trực tiếp bị ngăn chặn, căn bản không có biện pháp bảo vệ thân thể.

Mà thẳng đến lúc này, nàng vẫn như cũ cảm giác Tô Kính chỉ là Bán Tiên.

- Ngươi muốn như thế nào?

Lan Mộng Tình cắn răng nói. Nàng sinh ra sợ hãi, nếu như bên Tô Kính, Bán Tiên cũng có thể bộc phát ra sức chiến đấu như vậy, tiêu diệt Lan gia, xác thực không là vấn đề.

Mọi người đều biết, thủ hạ Tô Kính có đầy đủ trang bị tốt, có thể đề thăng rất nhiều sức chiến đấu. Tiên Nhân của Lục Đạo Chân Quân có lẽ không nhiều lắm, thế nhưng số lượng Bán Tiên rất khổng lồ.

Tình huống hiện nay, Thiên Tiên là tinh nhuệ, Bán Tiên là nội tình, Kim Đan là căn cơ. Nội tình của Tô Kính, đã dị thường cường đại. Tô Kính nói cũng có đạo lý, ngươi oán hận Hoàng Đế, sẽ cầm ta xả giận? Vậy không bằng mọi người nhất quyết sinh tử, miễn cho ở phía sau tính toán.

- Mượn binh. Ngươi có 72 vị Tiên Nhân, không thể trở về Đông Tần, thế nhưng có thể cho ta mượn, đi chinh chiến Tà Thần Thần quốc.

- Hừ, Lan gia, lại có chỗ tốt gì?

- Ngươi hỏi trước một chút, có chỗ hỏng gì lại nói.

Dáng tươi cười của Tô Kính bắt đầu ôn hòa lên. Bởi vì hắn biết, chuyện này thật có khả năng đám phán.

Lực lượng đã biết, toàn bộ dùng chinh chiến Tà Thần Thần quốc, không quá thực tế. Mượn dùng Tiên Nhân của Lan gia, vậy thì dễ làm hơn nhiều.

Lan Mộng Tình nói:

- Có chỗ hỏng gì?

- Lan gia Tiên Nhân, chết vào chinh chiến, ta là không bồi thường.

- Vậy có chỗ tốt gì?

Lan Mộng Tình cũng không trông cậy vào Tô Kính có ý kiến hay gì, không có bồi thường, vậy cũng bình thường, bởi vì mượn binh mà nói, nhất định là có điều kiện. Cũng không phải cho ngươi mượn không, chết mà nói, còn muốn bồi thường?

- Chỗ tốt không nhiều lắm, thứ nhất, huấn luyện. Binh sĩ Lan gia, phỏng chừng thật lâu không có chinh chiến vị diện rồi. Mà binh sĩ của ta, đối với cái này rất quen thuộc. Ta có đủ nhiều tọa độ Thần quốc, mang theo quân đội Lan gia xuất chiến, Lan gia sẽ nhanh chóng thu được một nhóm binh sĩ cường hãn, còn có Tiên Nhân. Cái địa phương luyện binh này, cũng không phải là ai cũng có thể cung cấp.

Lan Mộng Tình đã động tâm nói:

- Thứ hai thì sao?

- Thứ hai, Lan gia, sao không cùng Lục Đạo Chân Quân kết minh? Lục Đạo Chân Quân không phải gia tộc, cùng Lan gia xung đột không lớn. Nếu như Lan gia đồng ý kết minh, chí ít ở chỗ ta, có thể cung cấp bản vẽ cho các ngươi, vũ khí trang bị của chúng ta, có thể làm thống nhất, hiệu suất phối hợp tác chiến đề cao rất nhiều. Lục Đạo Chân Quân không bị Hoàng tộc minh ước ước thúc, cùng Lan gia kết minh, sau này Lan gia cùng gia tộc khác xung đột, phía sau là Lục Đạo Chân Quân cùng Tô gia.

- Tại sao có thể có xung đột.

- Sao sẽ không có? Khương Thần trấn áp không được tràng diện, Tiên Hoàng không về mà nói, xung đột là sự tình sớm muộn. Lan gia cùng Nguyên gia, quan hệ rất tốt sao?

Thần sắc của Lan Mộng Tình khẩn trương, cùng Nguyên gia trong lúc đó, quan hệ xác thực không tốt, nhưng biểu hiện ra, song phương cơ hồ là quan hệ minh hữu. Tô Kính là làm sao biết?

- Ta trước tiên nói về điều thứ ba. Lục Đạo Chân Quân ở Thần châu thế giới, mục tiêu là trở thành nhất phương cường hào, có lực ảnh hưởng tuyệt đối. Ta sẽ một mực ủng hộ Khương thị Hoàng tộc.

Cái này, Lan Mộng Tình là thật động tâm. Lan gia không có dự định tiêu diệt Hoàng tộc, thế nhưng, đã có tâm tư tự lập. Này và Tô Kính không mâu thuẫn, trọng yếu là, Tô Kính không muốn tự lập, chỉ cần quyền lực. Cứ như vậy, sẽ không cùng Tô Kính đi tranh đoạt cái gì.

Song
phương không cùng lợi ích, đó mới là căn bản kết minh. Nếu như lợi ích của song phương trọng điệp, phiền phức liền lớn.

- Ta dựa vào cái gì tin ngươi?

Lan Mộng Tình hỏi.

- Bản lĩnh của ta, cũng không phải là ở Đông Tần tu luyện được, cho nên ngươi xem không ra, ta đã thành tựu Thiên Tiên.

Tô Kính thuận miệng nói. Lan Mộng Tình nhìn không ra, đó là bởi vì Tô Kính có trang bị cường đại, đồng thời còn là Địa Tiên, không phải Thiên Tiên.

Lan Mộng Tình lại tin không nghi ngờ, loại chuyện Địa Tiên này, ai cũng sẽ không nghĩ tới. Bởi vì muốn thành tựu Địa Tiên, ở Đông Tần là cực kỳ trắc trở, còn phải có Địa Tiên đan phụ trợ. Địa Tiên đan? Vật kia quá xa xôi, so với Chân Tiên đan còn muốn hiếm lạ.

- Nếu như kết minh, ngươi còn có oán hận sao?

Tô Kính lại hỏi.

Lan Mộng Tình không nói lời nào, Tô Kính chậm rãi chờ. Trời từ từ tối, Long Xà Đạo Giới của Tô Kính một mực tồn tại, Lan Mộng Tình bỗng nhiên nhảy xuống Phi Vân Nham.

Lúc rơi xuống đất, nàng mới phát hiện, lại nghĩ tới Phi Vân Nham, vẫn là đang ở bên cạnh Tô Kính.

- Quả nhiên cường đại!

Lan Mộng Tình cực kỳ tự ngạo, ở dưới Tô Kính đánh lén, cũng mất đi tiên cơ. Loại đánh lén này, cũng không phải nói Tô Kính nhỏ yếu. Chỉ là cường đại hơn nàng, mới đánh lén thành công, triệt để khống chế nàng.

- Đương nhiên, ta ở trong Lục Đạo Chân Quân, làm sao cũng đứng hàng trước 10.

Tô Kính khách khí nói.

Hắn đây không tính là nói dối, đầu tiên là trước 10, thứ 10 cũng là trước 10. Ở trong Lục Đạo Chân Quân, sức chiến đấu của hắn, sợ rằng chỉ dưới Tô Mộ.

Thứ hai cũng là trước 10 a.

- Lan gia không dám oán giận.

Lan Mộng Tình ăn ngay nói thật. Lực lượng của Tô Kính ở trên nàng, mà nàng ở Lan gia, là cường giả số một số hai, tuyệt đối là tiêu chuẩn trước năm.

Không dám oán giận, đó là tán thành thực lực.

Kinh Tần luận có nói, người Hồ không dám xuôi nam mà nuôi mã, sĩ không dám giương cung mà oán giận.

Vì sao, chịu phục.

Từ khi Xuân Thu có ghi chép, lúc Thương Chu, thổ địa của người Hồ vẫn bị xâm chiếm, không ngừng hướng bắc. Trên thực tế, tất cả thổ địa của Tần Hán, bộ phận phương bắc vốn là của dân tộc Hung nô.

Nhà mình bị đoạt, cũng không dám giương cung mà oán giận, đây là đánh sợ.

Thời điểm Hoàng Đế còn, trong lòng Lan gia có oán khí, nhưng không dám nói. Hoàng Đế đi, mới bộc phát ra. Hiện tại Tô Kính bày ra thực lực, Lan Mộng Tình nói một câu, không dám oán giận.

- Tiên Nhân của Lục Đạo Chân Quân, có thể không nhiều bằng Lan gia.

Tô Kính nói nửa câu sau, lại nói sang chuyện khác:

- Sự tình Lan gia, ngươi làm chủ được sao?

- Được.

Lần này Lan Mộng Tình không có đùn đẩy, chăm chú trả lời.

Tô Kính buông ra Long Xà Đạo Giới, nói với Lan Mộng Tình:

- Ngươi làm chủ, liền an bài người Lan gia, cùng Lục Đạo Chân Quân ta tỷ thí một phen, coi như là luyện tập trước khi cùng Ma Môn đánh lôi đài. Lan gia không thua, tổng sẽ không thật phục.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện