Long Yên xuất phát, bên Tô Kính lập tức bắt tay vào làm chuẩn bị, mục tiêu đương nhiên là Ma Môn. Đối kháng Ngư Nhân, không có ý nghĩa gì, giết chết người bên Ma Môn, lợi ích mới là lớn nhất.
Tô Kính trở lại chiến hạm chủ lực của hắn, khởi động lực lượng hai mắt quan sát.
Ma Môn ở phương hướng tây bắc, cách sáu vạn dặm, có một cứ điểm. Giống như Đạo môn, Ma Môn cũng bố trí đường lui, Tô Kính thấy đảo nhỏ này, cười cười.
Trên Tinh Quang Thuật biểu hiện, ở đây có ít nhất 50 Tiên Nhân tọa trấn. Chỉ là sức chiến đấu của mấy Tiên Nhân này, nhất định là không được, tác dụng của bọn họ, là vì Ma Môn thôi động trận pháp trên đảo nhỏ.
- Mọi người, đi theo ta, chúng ta đi một địa phương thú vị.
Tô Kính ra lệnh, trong Lục Đạo Chân Quân, Luyện Khí sĩ cường đại cùng Tiên Nhân lên hạm đội chủ lực một lượt.
Hạm đội lẻn vào biển rộng, sau đó nhảy vào trong tinh không. Đây mới thực là toát ra, từ trong Tinh Không toát ra Thần châu, có thể trực tiếp xuất hiện ở trên đảo nhỏ, triển khai công kích. Tô Kính cũng chỉ có hạm đội chủ lực mới dám sử dụng như thế, hạm đội khác, cho dù chất lượng tốt, cũng dễ bị người mai phục, trong quá trình nhảy cóc, toàn quân bị diệt.
Lúc này Tô Kính còn không có biện pháp giải quyết, chỉ có thể đem chiến hạm chủ lực cùng chiến hạm thông dụng phối hợp sử dụng, khả năng bảo chứng nhất định an toàn. Bất quá đối mặt Ma Môn, Tô Kính cẩn thận là hơn.
Lúc này đây xuất động, toàn bộ là chiến hạm chủ lực.
- Ca, lần này, ta có thể động thủ sao?
Tô Mộ có chút nhớ nhung muốn chiến đấu.
Tô Kính ngẫm lại nói:
- Ngươi điều khiển chiến hạm đi, ta cần một hậu phương an toàn.
- Được rồi.
Tô Mộ bất đắc dĩ, làm náo động nàng không thích, thế nhưng một mực trốn ở phía sau, nàng cũng không ưa thích. Nếu không phải Tô Kính yêu cầu như vậy, nàng mới không để ý tới.
Nàng dẫn dắt Yêu binh, trực tiếp giết lên, mới là sự tình nhẹ nhàng khoái trá nhất.
Tất cả cường giả trong Lục Đạo Chân Quân, nàng chế tạo thủ hạ là dễ dàng nhất. Có Tử Nguyên Tinh Thần làm tài liệu trọng yếu, nàng chế tạo Yêu binh, số lượng nhiều, thọ mệnh đủ dài, sức chiến đấu cường hãn.
hủ hạ Thần Lâm của Tô Kính, còn có thể giúp nàng tiến hành huấn luyện. Cho dù là ngàn vạn Phù Yêu, huấn luyện thành Yêu binh hợp cách cũng dùng không mất vài ngày thời gian.
Hạm đội toát ra, ở dưới sự che chở của Nguyên Từ Thần Quang, không có gây nên Ma Môn chú ý. Bên cung điện khổng lồ của Ma Môn, cũng trôi nổi ở trên mặt biển, trận địa sẵn sàng đón quân địch.
Lôi đài, chắc là đánh không thắng, người trong Ma Môn làm sao có thể cam tâm ngủ đông. Quân đội Ngư Nhân, quân tiên phong đã không xa, chỉ cần hình thành vây kín, Ma Môn cộng thêm Tiên Nhân của Ngư Nhân đế quốc, có thể đánh thương nặng Đạo môn, đến lúc đó chia cắt Đông Tần là tốt rồi.
Tô Kính tâm tình sung sướng, đã lâu không có loại cảm giác này.
Vạn dặm bôn tập, giết chết người làm mình căm hận.
Ma Môn, đối với Tô Kính mà nói, thật là rất đáng ghét. Thậm chí Ngư Nhân còn kém Ma Môn một ít. Ở Ngọc Kinh thành, Ma Môn giết chóc, cố nhiên có tính mục đích. Thế nhưng quá trình, lại tràn ngập máu tanh.
Bọn họ ưa thích là địch nhân sợ hãi ở thời điểm tử vong.
Ngư Nhân bất đồng, Ngư Nhân chỉ là ăn, vì sinh tồn, là chiếm giữ Đông Tần. Ngư Nhân chưa bao giờ coi giết người là lạc thú. Không có bất luận tâm lý chinh phục gì.
Ngư Nhân, càng giống như là dã thú đối đãi Nhân loại.
Ma Môn, thật là rất yêu ma hóa. Nếu như không phải là tình hình lúc đó, Tô Kính cũng sẽ không nghĩ tới cứu vớt Khương Thần, Khương Thần cũng sẽ
không có làm Hoàng Đế như hôm nay.
Ma Môn vì lợi ích, sẽ cấu kết Ngư Nhân, muốn phá hủy Đông Tần. Đây mới là Tô Kính căm hận nhất.
Nếu như Ma Môn đồng ý phái người liên lạc Đạo môn, triệt để hủy diệt Ngư Nhân, hắn sẽ suy nghĩ cho Ma Môn một chỗ ngồi, không muốn diệt vong. Đáng tiếc, Ma Môn tuyển chọn, là khiến Tô Kính cực kỳ phẫn nộ.
Bên ngoài 6 vạn dặm, một đảo nhỏ ấm áp bị quang huy thanh sắc bao phủ. Đảo này cao thấp, ngang dọc không đủ 20 dặm. Phía dưới đảo nhỏ có thiết lập trận pháp, lại lan tràn đến đáy biển. Phương viên nghìn dặm đều ở trong phạm vi khống chế.
Chiến hạm của Tô Kính, thời điểm từ đỉnh đầu phủ xuống, trận pháp trên đảo nhỏ trong nháy mắt mở ra đến tám thành uy lực, chỉ là phòng vệ trên chiến hạm toàn bộ khai hỏa, mạnh mẽ vọt vào trận pháp bảo hộ, không có sử dụng công kích tầm xa.
Chiến hạm rơi chỗ bất đồng, trong nháy mắt đã phá hư trận pháp trên đảo, mỗi một chiến hạm đều do Tiên ngọc thôi động, không có cách nào trực tiếp công kích địch nhân, thế nhưng một lần nữa bố trí trận pháp vẫn là tương đối dễ dàng.
Trận pháp càng đơn giản, hiệu quả sẽ càng cường đại. Hạm đội của Tô Kính mạnh mẽ cắt đảo nhỏ ra thành 49 không gian.
Loại cắt này, là tính hạn chế, tối đa duy trì ba canh giờ, nếu như địch nhân phản kích cường liệt, khả năng một canh giờ cũng không kiên trì nổi.
Loại phân cách này, cũng không có bất luận tính công kích gì, chỉ là khiến người ở từng khu vực không cách nào trợ giúp lẫn nhau. Mà đám người Tô Kính, lại có thể ở đây xuyên qua không gian.
Chỉ cần Tiên Nhân trong một không gian bị giết, là có thể tiêu trừ không gian này, đến không gian khác giết tiếp.
Làm như vậy nguyên nhân rất đơn giản, ở đây Ma Môn Tiên Nhân không đủ cường đại. Thực lực của Tô Kính, đã là Thiên Tiên đỉnh phong, Thiên Tiên vừa tiến giai, nếu như bị hắn khắc chế, quả thực giống như là thái rau.
Dù không bị hắn khắc chế, Tô Kính bằng vào luyện chế đại lượng Lôi châu, cũng có thể cấp tốc thắng lợi.
Chỉ cần đơn đả độc đấu, Tô Kính có nắm chắc chém giết đại đa số Ma Môn Thiên Tiên.
Lực lượng chiến hạm, bị dùng để bố trí trận pháp, đám người Tô Kính rời chiến hạm, tìm tòi mục tiêu. Ma Môn Tiên Nhân trên đảo toàn bộ xuất động, sau khi phát hiện bản thân bị hạn chế ở khu vực nhất định, Ma Môn Tiên Nhân lập tức mở ra trạng thái chiến đấu, chờ đợi đối thủ.
Không ai nỗ lực bài trừ trận pháp, bọn họ rất rõ ràng, địch nhân hung hãn giết vào đảo như vậy, tính nhằm vào cường liệt như thế, lãng phí lực lượng đi phá trận, đó là hành vi chịu chết.
Phía sau Tô Kính, Thiên Ma Tiên binh mở ra trận thế, thương ống trong tay không ngừng bắn tỉa, giết chết hết thảy mục tiêu có thể thấy. Tô Kính dọc theo không gian chậm rãi đẩy mạnh, thời điểm đi tới một nửa, liền thấy dưới một cây đại thụ, đứng một nam tử tuổi còn trẻ.