Bạch Hữu bình tĩnh chỉ huy:
- Phi diên binh rút lui, kẻ địch định công kích các ngươi. Lôi Điểu Hạm tiến lên năm trăm trượng cung cấp tọa độ!
Lục Nghị chợt nhận ra một chiếc Lôi Điểu Hạm cỡ nhỏ mở ra trạng thái tàng hình đang cố gắng bay cao lên trên thành bảo. Trong phạm vi năm trăm trượng nếu kẻ địch không có Giả Tiên thì rất khó tỏa định Lôi Điểu Hạm này.
Tô Kính ở trong Ngọc Kinh thành lập tức sai người phải điều một Liệt Dương Thần Hoàng Hạm, Thiên Yêu Hạm đi tiếp viện Bạch Hữu. Người này mới chỉ là Kim Đan nhất trọng, không đáng là gì với toàn Lục Đạo Chân Quân. Nhưng năng lực ứng biến tại chỗ của Bạch Hữu, lợi dụng một đống trang bị rời rạc hiện có thật khiến người mắt sáng ngời.
Tô Kính không đến mức không cách nào điều người, chẳng qua hắn không thể chi viện quy mô lớn. Trên chiến trường cục bộ có gì cần giúp đỡ Tô Kính có thể rút ra chút binh lực. Nếu Bạch Hữu bày ra năng lực giỏi giang Tô Kính có thể tự mình ra tay giúp.
Trên hòn đảo không tên càng nhiều kẻ địch ùa lên. Lục Nghị đã thấy phương xa có một chiến hạm to lớn cách hòn đảo hơn ba mươi dặm, chiến hạm vuông vức, tốc độ chậm rì.
Khuôn mặt Bạch Hữu không hề căng thẳng ngược lại hưng phấn nói:
- Các vị, là chiến hạm này, nếu có vấn đề mọi người đừng công kích, trừ phi chiến hạm đó đến gần khu vực đá ngầm. Ta đã bày sẵn trận pháp, chờ chiến hạm này bị Ngũ Hành Nguyên Từ Thần Quang bao phủ liền dốc hết sức ra tay.
Bạch Hữu chưa từng nghĩ đến kiến công lập nghiệp, nhưng trên chiến trường làm tinh thần gã phơi phới. Dù có lúc lực lượng đối lập hơi cách xa, nhưng khi đã vào trạng thái là Bạch Hữu cảm giác như đã vượt qua cảnh giới, thành tựu tiên vị.
Tư duy trở nên nhanh nhạy hơn, ra lệnh không cần đầu óc nhưng thật ra Bạch Hữu đã tính toán rất nhiều lần, cuối cùng điều chỉnh làm ra mệnh lệnh chính xác.
Trong quân đội Ma môn hỗn tạp luyện khí sĩ, có thả hàng đống ma thú ra khỏi trang bị không gian, đó không phải yêu thú mà là sinh vật ma hóa, vảy giáp toàn thân, rất dày nặng, mọc đầy gai, khi chạy đi thì mặt đất rung rinh theo.
Từ ven biển đến tường thành lũy chỉ cỡ hai dặm, hai bên khó lên đảo, cự ly chính diện hơi dài chút, hai cánh tường thành cách bờ biển khoảng một dặm, loại vũ khí nào đều có thể dễ dàng công kích trúng mục tiêu.
Vũ khí tầm xa trong thành lũy lần lượt khởi động. Quân địch leo lên bờ biển chưa đứng vững đã bị oanh tạc thành thịt nát.
Đám ma thú lao đến cách tường thành năm mươi trượng mới ngã chết.
Binh ngẫu ném thủ phủ, nặng chỉ cỡ ba cân nhưng có thể cắt đứt vảy giáp dày của ma thú, khi thủ phủ cắt vào chúng nó lăn lộn gây vết thương lớn hơn. Còn có uy lực kịch độc.
Bạch Hữu rất ngạc nhiên nhìn, năng lực phòng ngự của binh ngẫu thật xuất sắc. Cơ bản tất cả thủ phủ ném ra ngoài một cái là giải quyết xong, ít có ma thú trúng hai cái, dù có hiện tượng đó thì bởi vì sức sống của ma thú quá dẻo dai, một thủ phủ không giải quyết được vấn đề.
Binh ngẫu có thể chủ động phán đoán, tốt hơn khôi lỗi thần binh nhiều. Khôi lỗi thần binh cần người chỉ huy suy nghĩ rồi mới điều khiển, điều chỉnh tần suất công kích.
Tiểu La Kiếm Pháo vẫn không tham gia vào công kích, Bạch Hữu kiên nhẫn quan sát chiến hạm quái dị trên biển. Trực giác nói với Bạch Hữu rằng chiến hạm đó là nguyên nhân Ma môn tấn công đảo này.
Xem quy mô chiến hạm đó to cỡ thành bảo trên đảo, nếu đây là vũ khí cần sử dụng trên đất bằng thì uy lực rất đặc biệt. Bởi vì xem trang bị của Đông Tần ngay cả Địa Long tiễn cũng
có thể bắn trên biển, hầu như không có vũ khí nào phải dùng trên đất bằng.
Nếu bị hạn chế nghiêm khắc vậy uy lực vũ khí sẽ càng mạnh nữa.
Hai chiến hạm cỡ lớn bọc hai cánh, đầu hạm đã mở, hai tấm gương hình vuông dựng lên. một luồng sáng trắng bắn ra từ chiếc gương chiếu trên biển. Bạch Hữu thấy mặt biển đông lại.
Cách vài dặm vẫn cảm nhận được khí lạnh, đạo thuật hình thành nhanh, diện tích bao trùm rộng như thế chắc có tác dụng với nước, nếu không dùng vũ khí này công thành càng đáng sợ.
Không có mệnh lệnh công kích, nước biển kết băng thành hai con đường rộng lớn, binh sĩ cưỡi ma thú lao xuống chiến hạm lướt nhanh qua mặt biển vọt hướng thành lũy.
Trong thế giới có thuật đạo kỵ binh công thành không đùa được, ma thú dưới thân kỵ binh người gầy guộc, móng vuốt sắc bén co duỗi tự nhiên. Thành lũy xây bằng đá hoa cương, ma thú dễ leo lên.
Áp lực của Kích Quang Phù Văn Pháo tăng lớn, muốn phát huy uy lực lớn của vũ khí này phải chịu tiêu hao cao. Công kích tứ giai rất khó bắn chết những kỵ binh ma thú. Quanh chiến hạm bốc lên sương mù dày khiến lực công kích của Kích Quang Phù Văn Pháo giảm xuống, mạnh mẽ nâng công kích lên nhị giai có lẽ hiệu quả sẽ rõ rệt, nhưng Bạch Hữu không có dư dả ngọc thạch.
Ra thành lũy đón đầu đánh? Địa hình nơi này không thích hợp, kẻ địch sẽ lấy ưu thế số lượng nghiền ép. Hơn nữa sức chiến đấu của dong binh chưa chắc cao hơn kỵ sĩ ma thú. Có lẽ trang bị tốt hơn kẻ địch một chút, nhưng rơi vào hỗn chiến sẽ bị số đông kẻ địch trung hòa ưu thế trang bị.
Không bột đố gột nên hồ, Bạch Hữu cố nhẫn nhịn chờ cơ hội.
Địa Long tiễn tiếp tục bắn, liên hoàn trọng nỗ lúc không giữ sức nữa. Vì kẻ địch toàn là đơn vị trọng giáp, ngươi dùng hết vũ khí tầm xa, khi áp sát thì hiệu quả của liên hoàn trọng nỗ kém nhiều.
Tiếng trọng nỗ bắn dồn dập, không khí bị xé rách. Từng hàng kỵ sĩ ma thú bị trọng nỗ bắn ghim đầy tên, họ cúi đầu xông lên. Trừ phi não ma thú trúng tên và bị kẹt trong vòng vây thì kỵ sĩ ma thú mới dừng lại.
Trong thành bảo nho nhỏ chỉ có một vạn thủ quân, còn lại là binh ngẫu.
Binh ngẫu to lớn xếp hàng bên mép tường thành, trên mặt nạ, đôi mắt dày đặc lỗ nhỏ như tổ ong, bên dưới phần mũi hơi nhô lên, dù khép kín nhưng có thể nghe tiếng hít thở nặng nề. Binh ngẫu cũng là sinh mệnh, chẳng qua thân bất do kỷ.
Đôi mắt đỏ máu bắn ra ánh sáng dưới mặt nạ khiến nửa mũ giáp lóe sáng màu đỏ.
Mưa tên dày đặc không thể ngăn cản kỵ sĩ ma thú, Kích Quang Phù Văn Pháo vẫn là công kích tứ giai, chỉ tăng thêm thuộc tính đau đớn.
Kỵ sĩ ma thú bị bắn trúng, cơ thể dưới vảy giáp run rẩy nhưng động tác không thay đổi, chớp mắt vọt tới chân tường, nhảy lên.
Kỵ sĩ ma thú hàng đầu tiên không leo tường mà nhảy lên tường thành cao mười trượng.