Trông như chế tạo hạm đội này hơi lãng phí nhưng thật ra sau khi vũ trụ thăng cấp, thế giới chứa càng nhiều Kim Tiên, loại hạm đội này có thể trực tiếp xâm nhập vị diện tham gia tác chiến.
Mặc dù ở trong vị diện bị áp chế nhưng lực công kích cao hơn bộ đội dưới đất hiện tại nhiều. Ít nhất một hạm đội có thể khống chế một đại lục cỡ nhỏ.
Ví dụ Liệt Thiên Hạm nhẹ nhàng mở một cái lỗ hổng trong Ngọc Kinh thành, trừ phải suy xét tiêu hao ra loại công kích này hầu như không ngăn được. Địch chỉ có thể xuất động tiên nhân bám giữ hạm đội quyết chiến trong trời sao, dưới đất thì để quân đội xâm nhập giải quyết.
Không ngăn cản Liệt Thiên Hạm, Liệt Dương Thần Hoàng Hạm, hạm đội chỉ cần công kích gần vị diện là có thể làm vị diện mệt mỏi.
Liệt Thiên Hạm thành công nghĩa là hạm đội Bát Cảnh cung có thực lực tấn công vị diện Kim Tiên. Nhưng đến vị trí hiện tại phái khôi lỗi trời sao ra ngoài tìm còn chưa đưa ra tọa độ tỉ mỉ chính xác.
Lúc Hà Đồ Lạc Thư thành công đã bị lộ vị trí của mình, hạm đội thăng cấp là điều vô cùng quan trọng. Có hạm đội bảo vệ, Tiên Cảnh Thế Giới ở trong tinh vân, bên ngoài lớp phòng ngự Cửu Thiên Cương Khí giao cho hạm đội và bộ đội trên hành tinh là được.
Bị xâm nhập vị diện là tổn thất to lớn với Tiên Cảnh Thế Giới.
Thần Lâm giải quyết xong hạm đội trời sao liền đưa tin tức hình, quá trình thực nghiệm nén thành một khối ngọc giản giao cho bản thể Tô Kính.
Bản thể Tô Kính xem lướt nhanh, dặn Thần Lâm tiếp tục lo việc. Hạm đội trưởng thành thì có Hà Đồ Lạc Thư xử lý, Tô Kính không cần tốn tinh lực quan tâm nữa.
Những ngày về sau Tô Kính chỉ ra phương hướng là được, còn việc quan trọng nhất trước mắt là chiến đấu của Lục Hà Dương.
Không thể bài trừ Thập Tuyệt trận thì Tô Kính không biết cuối cùng sẽ diễn hóa ra cái gì, hắn chỉ biết thứ đó ít nhất là quái vật đẳng cấp Kim Tiên, có thể ẩn hiện trong thế giới Thần Châu.
Tô Kính tuyệt đối không cho phép thế giới Thần Châu xuất hiện loại quái vật này. Bên Thần Lâm nếu không làm được còn có người khác hỗ trợ.
Đến thời gian, Lục Hà Dương lại gặp mặt Tô Kính, được hắn cho một tấm Thiên Ma Kính, sau đó lão vào trận pháp thứ hai trong Thập Tuyệt trận, mọi thứ sẽ bị Thiên Ma Kính ghi lại.
Du Lục Hà Dương có thau thì mọi người còn tư liệu nghiên cứu.
Đại trận thứ hai chỉ có một trận môn, giống thành lũy hình tròn kim loại, đây là một không gian dị vực. Lục Hà Dương chậm rãi đi vào, bốn đạo binh đi phía sau.
Bốn đạo binh đều là cảnh giới Thiên Tiên.
Đám người Tô Kính có chút tin tưởng Lục Hà Dương, lão rất trầm ổn. Bốn đạo binh cảnh giới Thiên Tiên có quý giá cỡ nào cũng không quan trọng bằng tương lai của mình.
Lục Hà Dương muốn liều, liều cả gai tài của mình.
Sau khi vào Thập Tuyệt trận Lục Hà Dương từ từ thả ra nhiều đạo binh hơn, ném ra Cửu Long Thần Hỏa Tráo mà Tô Kính cho lão. Cửu Long Thần Hỏa Tráo hóa thành từng luồng sáng đỏ gia cố vào mỗi đạo binh được thả ra.
Các đạo binh mặt đen thui sau khi được ánh sáng đỏ chiếu vào thì như xác chết bị lột da, khuôn mặt tím đen không có ngũ quan cực kỳ dữ tợn đáng sợ.
Đây là âm binh, tinh luyện từ linh hồn rách nát, bản thân không là sinh mệnh có trí tuệ, không bằng vong linh. Nhưng âm binh thông qua tế luyện có thể tăng cao sức chiến đấu rất nhiều, tiền đồ phát triển không kém hơn vong linh. Lục Hà Dương am hiểu thống soái âm binh chiến đấu, trong chiến trường với Ngư Nhân đế quốc lão thu hoạch phong phú. Lục Hà Dương lục tục thả ra năm ngàn âm binh mới ngừng lại.
Đây là một bình nguyên màu nâu, không có
địa hình nào nhô cao, như bị người dùng chiến chùy lớn đập phẳng.
Lục Hà Dương giơ tay lên, năm ngàn âm binh, bốn đạo binh Thiên Tiên dừng lại. Lục Hà Dương chậm rãi thả tay xuống ấn nhẹ mặt đất rồi bứng lên, một cây roi dài bị rút khỏi mặt đất, đó là tinh hoa địa mạch trong không gian này.
Lục Hà Dương rất bất đắc dĩ, không ngờ chỗ này là mê cung khổng lồ hầu như không biên giới. Muốn bài trừ cũng đơn giản, Lục Hà Dương tự tay phá hỏng tiết điểm then chốt của mê cung là được. Nhưng phá tiết điểm trận pháp mê cung thì biến hóa nảy sinh, còn là biến hóa không tốt.
Động đất, Lục Hà Dương hơi bay lên. Đạo binh, âm binh sau lưng Lục Hà Dương cũng lơ lửng giữa không trung. Mặt đất từ từ nứt ra, cây roi trong tay Lục Hà Dương biến mất, bị cất vào cái hộp kim loại màu lục, trong hộp có tiếng sấm nổ.
Địa hỏa âm lôi phá hỏng cây roi, tro tàn sót lại chuyển hóa thuộc tính, không khác gì vật chất của thế giới Thần Châu. Lục Hà Dương cười nhạt, muốn dùng cách này hại lão? Vậy hãy nếm phản phệ gấp mười lần trước đi.
Quả nhiên khoảnh khắc cây roi biến mất dưới đất vọng lên tiếng gào thét thê thảm.
Âm lôi kiếp sinh ra trong người một sinh vật, tổn thương nặng nó. Ảnh chiếu Thần Châu đâu dễ vậy, chơi trò này là kiếm hai lưỡi.
Lục Hà Dương am hiểu sâu địa lý vừa rành rọt công kích linh hồn, lôi kiếp giáng xuống, sinh vật khống chế trận pháp liền bị tổn hại nặng.
Đáng tiếc trận pháp khổng lồ, sinh vật khống chế trận pháp ít nhất có vài trăm. Lục Hà Dương chỉ đành chọn giải quyết mục tiêu quan trọng nhất, lão không phải thiên ý, không thể khống chế chính xác kiếp số giáng lâm.
Bốn đạo binh Thiên Tiên phát ra lực lượng cường đại, năm ngàn đạo binh hóa thành từng luồng sáng bay lên bao lấy người bốn đạo binh Thiên Tiên. Bốn đạo binh lực lượng tăng vùn vụt, chớp mắt có sức chiến đấu Chân Tiên.
Trong tay Lục Hà Dương có một cần câu, gã quất tới trước. Sâu trong mặt đất nứt ra có một tiên nhân Ma môn bị Lục Hà Dương câu ra.
Bốn đạo binh cầm búa to giao nhau chém xuống. Thiên Tiên Ma môn bị diệt ngay, máu phun lên áo giáp của bốn đạo binh. Khuôn mặt nhân loại hiện ra trên áo giáp điên cuồng hút máu Thiên Tiên.
Lục Hà Dương phát huy ném cần câu, câu ra các Thiên Tiên khống chế trận pháp ở dưới lòng đất. Mấy Thiên Tiên này là thiên chi kiêu tử, nhưng trước khí Chân Tiên tuyệt phẩm của Lục Hà Dương thì không địch lại.
Quan trọng nhất là bốn đạo binh tăng cao lực lượng, kẻ địch bị câu trúng đều bị diệt gọn. Sau khi hấp thu tinh hoa của những Thiên Tiên Ma môn này lực lượng của bốn đạo binh càng lúc càng vững vàng.
Lục Hà Dương rất vui vẻ, không ngờ nơi này có nhiều Thiên Tiên như thế. Trong ma khí tuôn ra từ lòng đất kèm độc hỏa, nếu không nhờ Cửu Long Thần Hỏa Tráo của Tô Kính thì Lục Hà Dương không thể nào sử dụng đạo binh không chút kiêng dè.