Tô Mộ muốn đưa Tô Mộ hào cho hắn dùng, Tô Kính cũng không muốn, hắn một người, mang theo chiến hạm do mình chế tạo chạy đi. Trực tiếp nhảy ra khỏi thế giới tiên cảnh sau đó liên tục nhảy qua hơn một trăm tọa độ mới dừng.
Đây chỉ là bắt đầu, lộ trình kế tiếp sẽ dài dằng dặc, hắn sẽ không suy nghĩ gì trong thời gian trăm năm này, hắn chỉ an tâm tu hành trong chiến hạm. Chuyện điều khiển chiến hạm giao cho ba đại tiên binh, hai thiên ma đạo quả phân thân cũng tu hành với hắn, tranh thủ sau trăm năm có thể đột phá từ Chân Tiên tới biên giới Đại La.
Thiên ma đạo quả phân thân là phân thân, nó khác với lục dục thiên ma hóa thân, trên thực tế hóa thân là bản thân Tô Kính, Tô Kính có thể tùy ý trao đổi vị trí với hóa thân và bản thể.
Cho dù là một hóa thân đi nữa. Tô Kính cũng có thể tự mình hàng lâm vào trong hóa thân, đây là điểm trâu bò của hóa thân.
Mà phân thân là một bộ phận của Tô Kính, nghiêm khắc mà nói nó không phải hàm nghĩa của Tô Kính.
Tô Kính tùy tiện cắt bỏ một đoạn móng tay, có thể hóa thành phân thân, tu luyện thân ngoại hóa thân, đó là cơ duyên.
Tô Kính đã sớm có thể tu luyện, đáng tiếc cơ duyên không đến, không đạt được tài liệu cực phẩm.
Lục dục thiên ma hóa thân, Tô Kính bay trong vũ trụ và tu hành hóa thân, hắn cót hể nhảy lên trong điểm tọa này, nếu hắn thành công, dù ở vũ trụ này hay vũ trụ khác đều có thể tới trong nháy mắt.
Chưa từng có người nào có thể tu hành lục dục thiên ma hóa thân tới cảnh giới Đại La Kim Tiên, càng không cần nói cảnh giới vô thượng.
Tô Kính hiện tại muốn làm là tu hành thiên ma tới vô thượng chi cảnh, việc này rất điên cuồng, nếu như không khống chế được. Tô Kính sẽ không chết, hắn chính là thiên ma, hơn nữa hắn không còn lý trí bản thân, sẽ trở thành tiên nhân khủng bố tùy tâm sở dục.
Hắn muốn diệt thế sẽ đi thực hành mà không sẽ xét cái gì thân nhân bằng hữu các thứ khác.
Hắn muốn cứu vớt cũng không quan tâm địch nhân có phải ác ma hay không. Tất cả đều theo bản tâm của mình, không có trói buộc, người tu hành thứ này sẽ bị thiên ma thôn phệ, Tô Kính sẽ không, hắn sẽ trở thành tai nạn của vũ trụ.
Sở dĩ Tô Kínhkhông sợ là vì Long Xà Bát Cảnh Hồ, lục dục thiên ma bám vào vũ trụ trong Long Xà Bát Cảnh Hồ, lai lịch của chúng có khởi nguyên.
Năng lực Địa Tiên chi tổ của mình tương đương với một gốc nhân sâm quả thụ đặc thù, khởi động một vũ trụ, vũ trụ này liên hệ với vũ trụ trong Long Xà Bát Cảnh Hồ.
Vũ trụ trong Long Xà Bát Cảnh Hồ có tinh bích là biểu tượng biên giới, sau khi tinh bích định hình, Tô Kính sẽ không còn nhìn thấy Long Xà Bát Cảnh Hồ. Người khác cũng có thể nhưng hắn là không thể.
Thời gian trăm năm hắn liên tục câu thông với Long Xà Bát Cảnh Hồ, bồi dưỡng lục dục thiên ma. Hắn không tăng thêm chất liệu gì vào lục dục thiên ma hóa thân, từng tia sinh khí bồi dưỡng, vẫn bồi dưỡng tới cảnh giới Chân Tiên, tốn hao sáu mươi năm, bốn mươi năm sau đó là lúc hắn tu hành cảnh giới của lục dục thiên ma hóa thân.
Lục dục thiên ma hóa thân hiện tại đang ở hình thái vô hình vật chất, nó gần như hư vô. Cảnh giới thiên ma, Tô Kính không thích cho nên định vị sáu gia hỏa này là Chân Tiên.
Sau khi quan sát xong Tô Kính liền thu hồi chêến hạm vào thiên ma chỉ hoàn, hắn nhìn ngôi sao trước mặt.
Ngôi sao này trong mắt người khác chính là lỗ đen, Tô Kính nhìn thấy cảnh cửa hư ảo. Đây là cơ duyên, người khác cường cầu không được.
Tô Kính cũng không có lo lắng nhiều, hắn bước vào bên tron g cánh cửa, cánh cửa sau lưng đóng lại.
Ha ha.
Tô Kính cười cười,
hắn cũng không quay đầu lại và đi thẳng về phía trước.
Hoàn cảnh trên ngôi sao này có phần giống Tịch Diệt Phật quốc mà Tô Kính đi vào lần trước, trên đất đều là kim ngọc, những kim ngọc này đều là nguyên khí ngưng kết mà thành, nếu như có đóng gói tinh cầu mang đi, bên trong ẩn chứa ngọc thạch, thế giới tiên cảnh đều giàu có.
Tất cả tài liệu ẩn chứa năng lượng, Tô Kính cũng không biết nên hình dung như thế nào.
Mỗi tấc đất đều có giá trị liên thành.
- Các ngươi đi thôi, ta đi một chút.
Tô Kính lại bảo ba tiên binh và hai thiên ma đạo quả phân thân rời đi, một mình mình đi tới nơi phát ra quang minh.
Nơi này không có mặt trời, ánh sáng của ngôi sao là nguồn sáng duy nhất. Không có nhiệt độ, cũng không có biến hóa khác.
Sông núi nơi này chính là kim loại hiếm trân tàng, dòng sông nơi đây là nguyên khí linh dịch sền sệt. Cửu thiên cương khí, ẩn chứa nguyên lực lôi thuộc tính, tiện tay có thể luyện chế lôi pháp tiên phù cường hãn.
Nơi này không có một thứ duy nhất là sinh cơ.
Mang Long Xà Bát Cảnh Hồ ra, Tô Kính nhìn vũ trụ trống rỗng, bên trong chỉ có ba sinh linh, còn lại đều đuổi ra ngoài. Tô Ảnh, Tô Mặc, Tô Quả.
- Các ngươi chuẩn bị cho tốt, có lẽ ta sẽ thử tiến vào nguồn sáng.
Ý niệm của Tô Kính hàng lâm, ba gia hỏa nhanh chóng thu hồi bản thể của mình.
Tô Kính bên này bước đi nhanh hơn, trèo đèo lội suối và đi tới nguồn sáng.
Đó là một chiếc đèn, ngọn đèn lung lay sắp đổ, bấc đèn còn lại một đoạn ngắn và hơi ướt át, dầu thắp đã không có, chỉ còn vài giọt duy nhất, có khả năng thẩm thấu vào bất đèn.
Chụp đèn là ngồi sáng duy nhất của ngôi sao.
Tô Kính đi tới trước ngọn đèn, hắn lặng đi hồi lâu, sau đó hắn cúi đầu, bỗng nhiên bấc đèn bay lên, Tô Kính mở Long Xà Bát Cảnh Hồ đón lấy, bắ đèn đang cháy bay vào trong vũ trụ của Long Xà Bát Cảnh Hồ, nó rơi vào vị diện hạch tâm và thiêu đốt cả vị diện.
Tô Quả rên rỉ, khóc không ra nước mắt.
Trước phá sau lập không phải không đạo lý, không có đạo lý là hắn không may. Nhân sân quả thụ điên cuồng hấp thu vũ trụ bổn nguyên, lực lượng bổn nguyên vô cùng bàng bạc.
Cả vị diện đang thiêu đốt, mặt trời trên cao cũng rơi xuống.
Ba người Tô Quả vất vả kinh doanh tất cả đều hóa thành tro tàn, bản thể nhân sâm quả thụ của Tô Quả cũng bị đốt cháy hơn phân nửa. Tô Kính mặc kệ nhiều như vậy, hắn cầm lấy ngọn đèn.
Chất liệu ngọn đèn mới là hạch tâm duy nhất của vị diện. Hắn phất phất tay, vị diện bị thu vào trong bắc đèn
Dầu thắp trong ngọn đèn đầy lên.
Tô Kính biết rõ thủ đoạn của tiền bối, năng lực của Tiên Đế đỉnh cấp không phải mình có thể làm được. Nếu như người bên ngoài tới nơi này sẽ không quan tâm tất cả khai thác mặt đất dưới chân, điên cuồng khai thác, sẽ không có người nào lần đầu tiên vào đi thu ngọn đèn.