Thiên Tru thần nhãn tập trung, hắn cũng trốn không thoát, ít nhất ở khoảng cách gần như thế, hắn chỉ có thể ngoan ngoãn thừa nhận.
- Tiểu thư, Thập Lang làm sao bây giờ?
Ưng Dương lúc này đi tới, sắc mặt của hắn thập phần lo lắng.
- Sợ cái gì, tên kia không chết được, hai ngàn năm qua đi, hắn khẳng định tìm được biện pháp đối phó Hán Anh.
Nói chuyện là Tô Kính, hắn có thể cảm giác được tâm tình của Khuyển Thập Lang hiện tại, rất bình tĩnh.
Hai ngàn diệt thế yêu lôi nằm trên tóc của hắn, Hán Anh thả hắn ra ngoài, hắn sẽ nổ tung tất cả yêu lôi. Những yêu lôi kia cũng không phải là yêu khí bình thường, căn bản sẽ không đả thương tới bản thân Khuyển Thập Lang.
Nếu toàn lực kíp nổ, Hán Anh căn bản không có biện pháp công kích Khuyển Thập Lang, chỉ cần có một chút cơ hội, Tô Kính có thể kéo Khuyển Thập Lang ra ngoài.
Hán Anh dám đuổi theo ra ngoài thì hắn không thoát khỏi long giác. Trước long giác công kích còn có thiên tru thần tiễn, trên cơ bản người bị đánh trúng khó có khả năng sống sót.
Cho dù Hán Anh tìm được biện pháp có thể sống sót sau công kích cũng không có năng lực đuổi giết Khuyển Thập Lang.
Tô Kính đại khái hiểu tình cảnh của Khuyển Thập Lang cho nên cũng không quá lo lắng. Gia hỏa này có thể tĩnh tâm tu hành mới là chuyện hắn vui vẻ nhìn thấy, nếu không giam lại, tâm tính của Khuyển Thập Lang vĩnh viễn không cách nào cố định.
Tô Mộ xác định Hán Anh tạm thời không cách nào thoát khốn nên mới bảo Tô Kính thu hồi trận pháp, hỏa diễm giải tán, lực lượng pháp tắc bêến mất, hành tinh bị hấp dẫn tới hình thành tinh vực cũng hỗn loạn.
Mọi người sẽ không để ý, trực tiếp rời đi sẽ làm tinh vực sụp đổ.
- Đây là việc không có biện pháp.
Vô Ưu công chúa nói:
- Hỗn độn thần hỏa có thể vây khốn hắn, lại không có lực lượng Thái Âm Chân Nguyên Tỏa thì thực lực của hắn sẽ tăng trưởng chậm chạp.
- Hắn không dám.
Tô Mộ cười nói:
- Hắn dám tu hành bên trong chẳng khác nào cung cấp lực lượng cho ta và gia tăng hỗn độn thần hỏa. Hắn tu hành tám sẽ bị ta hấp thu, ngươi nhìn là biết rõ.
Lòng bàn tay Tô Mộ có hỗn độn thần hỏa chấn động và đưa tới trơớc mặt Vô Ưu công chúa, Vô Ưu công chúa quan sát một chút, quả nhiên Hán Anh mất đi Thái Âm Chân Nguyên Tỏa khống chế lập tức bắt đầu tu hành, kết quả chỉ qua vài giây hắn cũng đã dừng lại, hắn đã tra ra dấu vết.
- Tên Hán Anh này rất lợi hại, nếu đã bị ta thu, hắn muốn tu hành không chỉ không tăng trưởng thực lực, còn làm tiên nguyên không khống chế được, bị ta hỗn độn thần hỏa của ta rút ra.
Trong phong ấn, thần sắc Hán Anh m trầm, hắn nhìn hỏa diễm thiêu đốt bên ngoài. Đây là hỗn độn thần hỏa, hỏa diễm có thể gây tổn thương tới hắn chỉ là chuyện nhỏ, hắn không cách nào nắm chắc pháp tắc trong đó. Đi ra ngoài sẽ thừa nhận một kích trí mạng.
Hắn cầm phong ấn châu xem, hắn nhìn thấy Khuyển Thập Lang bên trong đang luyện chế diệt thế yêu lôi. Hán Anh nhìn tóc của Khuyển Thập Lang và tâm tình không xong.
Yêu nghiệt này đang luyện chế thứ gì, hắn không sợ nổ chết bản thân sao?
- Ở trong tay của ta, ta không sợ hắn nhảy nhót. Hắn có bản lĩnh chạy thoát, đáng tiếc hắn không cam lòng, đưa vào nơi đây, chạy thoát còn phải trả giá lớn hơn trơớc kia rất nhiều.
Tô Mộ thu hồi hỗn độn thần hỏa, thong dong nói một câu.
Tô Mộ nói đúng, trong hai mươi mấy tiên nhân nơi này có hơn phân nửa đều có tài năng chạy trốn, Hán Anh không không có, trước kia hắn bị mọi người vây khốn, đối phương chưa hẳn không đi được nhưng cần trả cái giá lớn.
Lồng giam của Tô Mộ còn hữu dụng hơn so với vây công rời rạc lúc trước, Hán Anh muốn đi cần trả giá thật nhiều, chỉ sợ hắn không muốn thừa nhận.
Hán Anh cũng nếm thử một chút nhưng tạm thời buông tha, trong hỗn độn không có
khái niệm thời không, hắn muốn chạy ra ngoài ít nhất tổn thất phân thân mới được.
Phân thân của hắn khác với tiên nhân khác, lực lượng cường đại, cũng có được pháp tắc nhất định, là chính bản thân hắn không có, tổn thất mất sẽ không thể tu hành trở về.
Sớm biết như vậy, năm đó không nên tiêu diệt những người kia, nên thu làm thủ hạ.
Lần đầu tiên Hán Anh cảm thấy hối hận, trước kia hắn bằng vào lực lượng bản thân cường đại, mọi việc đều thuận lợi, căn bản không có hứng thú xây dựng tiên đình gì đó. Thẳng đến khi gặp được Tô Kính, gặp được Tô Kính vây công, hắn mới phát hiện lực lượng một người không bằng quần thể.
Hai mươi bốn tiên nhân kia, mỗi một người đơn đả độc đấu không thể chống đỡ nửa canh giờ trước mặt hắn, có chút thậm chí có thể giải quyết trong mười giây.
Nếu liên thủ với nhau tạo thành trận pháp, hắn muốn giết chết bất cứ kẻ nào cũng vô cùng gian nan. Nếu không hắn tới trước mặt Khuyển Thập Lang cần gì dùng phong ấn châu, trực tiếp tiêu diệt là được.
Lúc này xem như lật thuyền trong mương, ban đầu có thể gọi phân thân tới đây, phân thân đang bận việc cho nên không có làm như vậy, hiện tại bị phong ấn trong hỗn độn thần hỏa nên không thể câu thông với phân thân.
Đám người Tô Kính nhìn thấy kết cục của Hán Anh nên cảnh giác, về sau gặp được phiền toái phải mau chóng giải quyết, kéo dài tuyệt đối không có kết quả tốt. Nếu Hán Anh sớm triệu hoán phân thân, hoặc là nói liều mạng bị thương xông ra khỏi hằng tinh giới vực, muốn bắt hắn lần nữa quá khó khăn.
Hán Anh có nhược điểm là quá tự tin, nếu hắn thoát ly chiến trường, về sau chậm rãi đối phó Tô Kính, Tô Kính thật không có biện pháp gì tốt.
Nhà mình gia nghiệp quá lớn, không phải mỗi người đều có thể bị Hán Anh công kích còn chờ vêện quân tới, dưới vô thượng, Đại La Kim Tiên đều bị Hán Anh miểu sát.
TIên nhân cảnh giới vô thượng có thể kiên trì vượt qua một phút đồng hồ không nhiều. Tô Kính triệu hoán tiên nhân có sức chiến đấu hàng đầu thế giới tiên cảnh tới đối mặt Hán Anh nhưng có cảm giác không đủ.
Mọi người cũng nghĩ đến lời của Tô Kính, bản vũ trụ có thiếu hụt, mọi người chỉ nhìn thấy tiên đạo rất đẹp thế nhưng sức chiến đấu lại kém xa tiên nhân trong bản vũ trụ có pháp tắc nguyên vẹn nhiều lắm.
Hán Anh cũng là tiên nhân bản vũ trụ, có thể tu hành đến loại trình độ này, trong cùng cảnh giới ngăn chặn nhiều tiên nhân như thế đúng là thiên tài.
- Ta cảm thấy Tô Mộ nói đúng, các ngươi về trước đi, Vô Ưu ba người chúng ta đi vào phật đà tiểu thế giới. Tô Mộ hiện tại luyện chế tốt Vị Lai Phật quốc, không phải một mình ta được lợi, là cả thế giới tiên cảnh, thậm chí là cả tinh vực khổng lồ được lợi.
Thời điểm này Tô Kính quên nguy hiểm.