Chủ pháo của chiến hạm bắt đầu oanh kích, từng tia sáng chói mắt xuất hiện, một góc nhỏ vành đai thiên thạch biến mất. Địa hỏa lô luyện cũng thể hiện chỗ tốt của nó, công kích năng lượng thuần túy đối với địa hỏa lô luyện mà nói không phải gánh nặng, chỉ cần mục tiêu không phải sinh linh, công kích cường độ cao có thể cam đoan thanh lý ra một con đường đủ an toàn.
Phía trước tuyến đường an toàn chính là chiến hạm khổng lồ đang lẳng lặng chờ đợi.
Tô Kính sớm phát hiện quái vật khổng lồ kia là lớn như hằng tinh. Hỏa diễm của nó thiêu đốt phạm vi mười dặm, hỏa diễm không ngừng biến hóa hình dáng giống như trạng thái tiên vân.
Khoảng cách chỉ cách một tiên xích, nó tỏa ra lực hút cường đại làm hạm đội Tô Kính không tự chủ lao về phía trước.
Cho dù hạm đội của Tô Kính thi triển tiên thuật trận pháp kháng cự lực hút cũng cần trả giá thật lớn mới có thể làm lưc hút mất đi hiệu lực. Tô Kính làm sao mở trận pháp chứ, hắn dứt dứt khoát khoát vận dụng Long Xà Bát Cảnh Hồ, sau đó hóa thành độn bay tới cách mười vạn dặm, Nghịch Lân Mâu bắn đi nhanh như thiểm điện.
Lại nhìn chiến hạm khổng lồ, bộ phận trung ương của nó bị đâm thủng một lỗ hai mươi dặm, cái động đó nhanh chóng mở rộng thật nhanh, chiến hạm khổng lồ không kịp phản ứng, tính cả binh sĩ, tiên nhân, thần linh trong chiến hạm bị tiêu diệt trong nháy mắt.
Hồng thương bảo giám của Tô Kính bay lên, nó biến lớn phạm vi trăm vạn trượng và hấp thu không ít linh hồn vào trong thương bảo giám, cũng không cách nào hấp thu nguyên lực, pháp tắc chi lực đều bị đưa vào địa cầu sau lưng hồng thương bảo giám.
Nếu như là vũ trụ chi thương công kích thì phạm vi mấy chục vạn dặm không còn thứ gì nữa. uy lực Nghịch Lân Mâu của Tô Kính nhỏ hơn một ít, chỗ tốt là không cần bồi cả bản thân mình vào.
Tô Kính nhìn vào sâu trong vũ trụ, cười lạnh một tiếng, nói:
- Chủ thần? Không cần phái pháo hôi tới tìm cái chết, ngươi tới, ta và ngươi đơn đả độc đấu.
Sâu trong vũ trụ có tiếng gầm vang lên, Tô Kính nghe quen tai, có chút hương vị chủ thần nhưng trong đó chứa rất nhiều cảm xúc, điên cuồng, thống khổ, hối hận, hưng phấn, bất đắc dĩ...
Dường như cảm xúc của tất cả sinh linh đều bạo phát trong tiếng gào đó. Tô Kính còn khá tốt, hạm đội phía sau mởi lồng năng lượng phòng ngự, ngay cả như vậy cũng bị sóng xung kích làm lung lay sắp đổ, sau đó tan vỡ như bọt khí.
Trên năm đế tinh thần hạm, một viên Kim Đan bay lên, hào quang của nó bao phủ cả hạm đội, tiếng gầm dần dần tiêu tán, màu sắc Kim Đan biến thành màu xám trắng.
Đường Hà trên chiến hạm, sắc mặt của hắn còn tái nhợt hơn cả Kim Đan.
Tô Mộ ở một bên nói:
- Không có việc gì, đối phương công kích cũng súc thế đã lâu, đoán chừng tích lũy bách niên mới có thể thả ra một lần. Đây cũng không phải là nhằm vào chúng ta, dường như Phật tổ xảy ra vấn đề.
Hô...
Đường Hà trầm tĩnh lại, sắc mặt của hắn đỏ rực, nói với Tô Mộ:
- Vũ trụ song song này rất quỷ dị, dường như không có áp chế lực lượng của chúng ta.
- Ta nghe Tô Kính nói, cách nói vũ trụ song song là không chính xác, vũ trụ này càng giống kính tượng của vũ trụ chúng ta. Chỉ có cảnh giới tiên nhân đến nơi đây mới không bị áp chế, dưới Thiên Tiên đi vào vũ trụ song song, bởi vì không có năng lực khống chế pháp tắc nên lập tức diệt vong, bị vũ trụ hấp thu.
- Trong vũ trụ này còn có một ta tồn tại sao?
Đường Hà hỏi Tô Mộ.
- Hẳn là có, nhưng mà... Tại đây thực sự không phải là kính tượng của ngươi, mà là tất cả bổn nguyên, số mệnh đều như nhau, khởi điểm cũng giống nhau.
- Chúng ta là chủ thế
giới?
- Dùng pháp tắc của chúng ta mà nói, chúng ta thật là chủ thế giới. Trong mắt của bọn họ thì vũ trụ này là chủ thế giới. Tiên nhân bọn họ tới chỗ của chúng ta cũng như cá gặp nước, nếu muốn nhảy không gian cần trả cái giá lớn, Tiên Đế bình thường cũng không cách nào thừa nhận, làm được như chúng ta phải là tiên môn có tài nguyên khổng lồ mới dám làm như thế.
Tô Mộ nhìn chằm chằm Đường Hà, nói:
- Cho ngươi ngọc giản, ngươi không nhìn sao?
- Không phải vì tăng thêm lòng dũng cảm sao, Tô Kính nói người không biết không sợ.
Đường Hà trả lời làm cho Tô Mộ dở khóc dở cười. Gia hỏa này trải qua tu hành nhiều năm như thế nhưng không có gì khác Đường Hà của lúc trước. Nói dễ nghe gọi là không câu thúc, cũng có thể nói là cà lơ phất phơ.
- Nhanh chóng xem đi!
Tô Mộ không muốn lãng phí thời gian với hắn, nàng điều động hạm đội vượt qua khu vực chiến hạm hủy diệt và tiếp tục đi về phía trước.
Dừng lại tại nơi phát ra tiếng gầm, Tô Kính trở về, hắn cau mày thật sâu.
Bạch Tử Thần nói:
- Dường như là linh hồn dung hợp không quá triệt để tạo thành thống khổ.
- Tại sao Phật tổ lại dung hợp linh hồn lung tung như thế.
Tô Kính nói cho hết lời đã cảm thấy mình ngu ngốc. Phật tổ tiến vào vũ trụ song song chính là vì dung hợp vũ trụ này, bởi vì bổn nguyên như nhau. Như vậy có thể trực tiếp khôi phục thực lực.
Biện pháp này không quá an toàn, nó lại nhanh chóng nhất.
Chính mình may mắn tới sớm, nếu muộn một ít, Phật tổ dung hợp thành công thì vũ trụ nhà mình không có kẻ nào có thể vượt qua kẻ này.
Nghĩ tới đây Tô Kính lấy một khối ngọc phù và thiêu đốt trong tay, hắn truyền tin tức về thế giới tiên cảnh. Truyền tin tức như thế tiêu hao thật lớn, truyền tống nội dung ít tới đáng thương.
Tô Kính mệnh lệnh gia tốc hủy diệt vũ trụ địa cầu, như vậy vũ trụ nhà mình sẽ chiếm đoạt nó.
Làm vậy sẽ ảnh hưởng vũ trụ song song, tại vũ trụ song song cũng có vũ trụ địa cầu, vũ trụ địa cầu sẽ bị thôn phệ. Vũ trụ bị động thôn phệ, muốn tiêu hóa cần thời gian rất dài. Trong đoạn thời gian này ý chí vũ trụ muốn cưỡng ép xuất đầu đối phó chính mình là không có khả năng.
Đương nhiên nếu nhìn lâu dài, nếu chính mình không thể nhanh chóng diệt vong vũ trụ này, vũ trụ này thôn phệ một vũ trụ khác, một khi hấp thu hoàn tất, vũ trụ cường đại sẽ hình thành nghiền áp cường đại lên người xâm nhập như bọn họ.
Phật tổ tới vũ trụ song song khẳng định cũng trả giá cực lớn, Tô Kính bên này một lần tiêu hao hết tiên ngọc chinh phục vũ trụ địa cầu, như thế mất quá nhiều.
Nếu không thể đạt được thắng lợi đây là tổn thất lớn. Phật tổ đã không có đường lui, Tô Kính nhìn có đường lui khá lớn nhưng hắn biết rõ, một khi Phật tổ thành công, cơ nghiệp của hắn là chuẩn bị cho Phật tổ. Hắn là thiên ma, chính mình đi đâu vũ trụ khác cũng không sao cả nhưng Tô mộ và Vô Ưu thì sao?