Đã lắp xong nỗ xa, mọi người đẩy xe tới trước, trên xe đặt ba hộp nỗ, hai bên có cơ quan khống chế. Nỗ xa có thể bắn sáu trăm nỗ tiễn trong vòng năm phút, hiệu quả không thể bắn một đợt, trong khe rãnh theo thứ tự một giây bắn sáu cây nỗ tiễn.
Ánh sáng thuật đạo lập lòa chớp tắt, từng cây nỗ tiễn tẩm độc, đại khái kéo dài độc tính hai, ba canh giờ. Chiến sĩ ở phía trước ngăn chặn Lạc Xà bắt đầu bị thương.
Chết chắc, tốc độ của Lạc Xà quá mau, đám chiến sĩ phối hợp với nhau chẳng qua là mười người chặn một lỗ hổng, nếu lỗ hổng quá ít thì Lạc Xà thà dùng thân thể trùng kích ánh sáng trắng chứ không đi con đường nhân loại thiết kế bên dưới.
Phía trước trận mười người, binh sĩ phụ trách vị trí phong thỉ không bị thương, cứ lo tập trung dốc sức là được. Binh sĩ yểm hộ hai bên phong thỉ mới chịu áp lực lớn nhất, hai Lạc Xà xông vào đường hầm chỉ có hai kiểu công kích, dùng đầu nhọn đâm hoặc cái miệng dưới đầu cắn xé. Thoạt trông yêu thú nhỏ yếu nhưng phối hợp với nhau thì siêu mạnh, số lượng vô cùng vô tận. Chỉ có cường giả cảnh giới Kim Đan là có thể dựa vào tốc độ cao hơn chúng nó để sống sót.
Số lượng nỗ tiễn như muối bỏ biển đối với Lạc Xà, giờ khó khăn cho mọi người là chỉ có một trăm binh sĩ, muốn chiến đấu cường độ cao thì phải có đủ người thay phiên. Nếu nơi này có năm trăm người thì Khương Hoàn không lo chút nào.
Chiếc nỗ xa này trợ giúp bọn lính điều tiết nhịp phòng ngự.
Có năm binh sĩ chạy lại nhận nỗ xa, Tô Kính yên lòng lùi xuống. Nhóm Khương Hoàn tụ lại với nhau, thỉnh thoảng dùng thuật đạo giúp đỡ binh sĩ đằng trước.
Đám lính thầm sợ, biết chết chắc nhưng không ai lùi lại. Trong thế giới này ngươi có đầu hàng chỉ vô nghĩa, đối phương là yêu thú, yêu ma cần thực vật, sau khi đầu hàng chẳng qua ngươi vào nồi muộn chút.
Chiến xa được đặt vào chỗ, tình huống lập tức đổi khác. Lạc Xà mạnh mẽ trùng kích nhưng bị nỗ tiễn phản ích, cách một thời gian chúng nó sẽ tan tác. Mấy chục nỗ tiễn liên tục bắn ra, thoạt trông uy lực không lớn nhưng vì đường hầm không rộng, nỗ tiễn có gia cố thuộc tính sắc bén thường sẽ ghim xuyên qua mấy con Lạc Xà mới ngừng thế đi.
Lạc Xà bị thương trúng độc bắt đầu phát cuồng công kích đồng bạn bên cạnh.
Đám người Khương Hoàn thở phào nhưng không thả lỏng. Lạc Xà quá đông, chúng nó công kích liều lĩnh vứt bỏ mạng sống, nếu cắn trúng áo giáp binh sĩ sẽ tăng thêm mấy vết thương bên ngoài áo giáp. Đấy là áo giáp tinh cương đã trải qua thuật đạo luyện chế, vị trí giống nhau bị công kích trên ba lần sẽ bị hỏng, giáp nhẹ bên trong không ngăn được răng của Lạc Xà.
Đây đã là áo giáp đồng phục tốt nhất của đế quốc, chỉ thua cái các hoàng tử mặc một chút.
Muốn dựa vào áo giáp dày nặng giết ra đường máu từ trong mấy trăm vạn Lạc Xà trốn về cửa săn bắn thì hơi không thực tế.
Tô Kính không rảnh rỗi, hắn không ngừng lấy ra đủ loại linh kiện từ vòng tay, lắp ráp chúng nó. Lực phòng ngự của Lạc Xà thấp hơn hắn nghĩ, phiền phức duy nhất là không sợ lửa.
Trong thuật đạo uy lực mạnh nhất là lôi pháp nhưng tiêu hao rất lớn. Thứ hai là thuật đạo hỏa hệ, hiệu quả quá kém khi đối phó với Lạc Xà. Hình như thuật đạo kim hệ là thứ khắc chế Lạc Xà, con Lạc Xà không có vảy, chỉ có lớp da dày, thuật đạo thuộc tính sắc bén tổn thương nó rất lớn. Thuộc tính xé rách trên trường đao cùa đám lính phát huy cực kỳ hoàn mỹ.
Chỉ vài phút Tô Kính
đã lắp ráp xong vũ khí trong quân đế quốc: Lưu Kim pháo.
Lưu Kim pháo không phải vũ khí hạng nặng, nhưng đó là một loại trang bị thuật đạo do Đạo Binh Ti nghiên cứu chế tạo, có thể bắn đạn pháo xa hai dặm, nổ tung ở độ cao định sẵn, rải chông sắt.
Đây là vũ khí khai phá nhằm vào kẻ địch. Kỵ binh trên thế giới này rất mạnh mẽ, cách đối phó kỵ binh trên Trái Đất không dùng được. Khe rãnh sâu mấy thước? Kỵ binh nhảy một phát là qua, trừ phi ngươi đào hào cực kỳ phức tạp, rộng hẹp không đồng đều mới giảm tốc độ kỵ binh được.
Chông sắt trên Trái Đất vô hiệu với yêu thú, chiến mã của thế giới này. Vì vậy chông sắt này là đặc chế, có mấy loại thuộc tính đặc biệt như sắc bén, đau đớn, xé rách.
Vì là hàng giá thành thấp nên thuộc tính bám vào chông sắt chỉ có hiệu quả mấy canh giờ, bình thường lưu trữ trong đạn pháo để giữ thuộc tính.
Bộ binh sợ nhất hai cánh gặp trùng kích, một khi phát hiện kỵ binh phe địch tới gần thì sẽ bắn Lưu Kim pháo rải chông sắt, đây là chiến thuật trên bình nguyên.
Vì thế giới này có pháp thuật nên lực phòng ngự của khinh kỵ binh rất mạnh, thiết kế chông sắt chuyên nhằm vào tọa kỵ, hễ đạp lên thì móng của yêu thú cũng sẽ rách toạc, cực kỳ đau nhức, lăn lộn đầy đất.
Vết thương này yêu thú sẽ tự lành sau vài ngày, vấn đề là trên chiến trường không có người cho ngươi thời gian vài ngày. Tuy chông sắt này mắc tiền, khác với nỗ tiễn, có thể nhặt chúng nó về dùng lại hay biến hình thành mấy cục chướng ngại.
Tô Kính thay đổi chông sắt rất nhỏ, lợi dụng lực lượng động đất khiến chông sắt cách hơn mười giây sẽ nhảy một cái dưới đất khoảng cách ngắn. Làm vậy thì kỵ binh địch càng khó đề phòng hơn, kỵ binh kỹ thuật tốt mấy cũng sẽ bị trúng chiêu.
Nếu như không phải trọng kỵ, chân ngựa không có dụng cụ phòng ngừa thì chông sắt nảy sẽ ngẫu nhiên gây ra tổn thương.
Khi Vô Ưu công chúa thấy Tô Kính lấy chông sắt ra thì ánh mắt nàng thay đổi. Hình như Tô Kính rất có tài thiết kế vũ khí, đúng, cảnh giới của hắn thấp nhưng đầu óc rất tuyệt. Thay đổi vũ khí là điều cực kỳ khó khăn, Đạo Binh Ti đế quốc nghiên cứu chế tạo định hình nhiều trang bị trên trăm năm, mọi người không nghĩ ra làm sao thay đổi nữa.
Hết cách, đế quốc quá mạnh, xung quanh không còn kẻ địch, mấy thứ này chỉ để dự trữ. Đối phó người trên Hoang nguyên có đáng dùng những vũ khí này không? Trang bị chính quy của biên quân có thể giải quyết vấn đề.
Nhưng tây chinh thì khác, kẻ địch là tín đồ của Tà Thần, có rất nhiều tà thuật sư trợ trận. Nếu như vũ khí không đủ đẳng cấp cao sẽ mất mác binh sĩ rất lớn.
Đối với Đông Tần đế quốc tốn tiền không thành vấn đề, mạng người mới là quan trọng nhất.
Từ khi đế quốc dựng nước nhân khẩu hơn tám ức bành trướng lên sáu mươi ức, mang đến ích lợi lớn vô cùng. Thiên tài tu đạo không ngừng nổi lên, hoàng gia, mười hai Đạo Cung, chín thế gia có thể kén chọn sàn lọc đệ tử.